- Ngươi chính là Lý Thất Dạ!
Một thanh niên lưng cõng trường đao hai mắt như chim cắt, nhìn chằm chặp Lý Thất Dạ, hắn là truyền nhân Đao Đế tông Phong Chi Thừa.
Lý Thất Dạ lười biếng nhìn bọn hắn một chút, sau đó nói ra:
- Đúng, ta chính là cái Lý Thất Dạ kia.
- Ngươi giết bọn người a Hồng!
Một thanh niên khác hai mắt mãnh liệt, lộ ra sát ý. Khi thấy Lý Thất Dạ có thể leo lên ngọn núi này, bọn hắn liền biết đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, có không ít cường giả là ở trên ngọn núi khác xa xa ngóng nhìn, muốn nhìn một chút trận sóng gió này sẽ kết thúc thế nào.
- Ngươi nói là những người dưới núi kia sao?
Lý Thất Dạ cười nói ra:
- Thật không có ý tứ, chó ngoan không cản đường, bọn hắn vừa vặn ngăn cản con đường của ta, cho nên, ta liền thuận tay đem bọn hắn làm thịt rồi.
Lý Thất Dạ khiêu khích dạng này, lập tức để bọn người Phong Chi Thừa biến sắc, sắc mặt trở nên rất khó coi. Mấy người Phong Chi Thừa bọn hắn đều là thiên tài Huyết Ma tộc, tại thế hệ trẻ tuổi của Nam Xích Địa có được địa vị rất cao, hôm nay Lý Thất Dạ giết người của bọn hắn, hơn nữa còn trắng trợn tuyên dương như vậy, đây là khiêu chiến thần uy của bọn hắn, đây là xem thường tông môn bọn hắn.
- Thứ không biết chết sống!
Phong Chi Thừa sắc mặt lạnh lẽo, Huyết Ma Đao ra khỏi vỏ, đao chỉ Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:
- Sâu kiến Nhân tộc, quỳ tới nhận lấy cái chết!
Lúc này, Phong Chi Thừa tay cầm Huyết Ma Đao, toàn thân Huyết Ma Đao đỏ thẫm, tựa như là máu tươi đang chảy xuôi, lộ ra đặc biệt yêu diễm, tựa hồ đây không phải một cây đao, mà là một vòng ma huyết.
Đặc biệt là thời điểm huyết khí của hắn rót vào bên trong trường đao, càng lộ ra vô cùng yêu diễm, cả cây trường đao tản ra một cỗ ma tính, tựa hồ cây đao này là ác ma chi thủ, tùy thời đều có thể bóp chết tính mệnh bất luận sinh linh gì.
- Chỉ bằng ngươi?
Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không vẩy một cái, chậm rãi nói ra:
- Dạng trình độ như ngươi, ở trong tay ta tiếp một chiêu cũng không được. Đừng lãng phí công phu, toàn bộ các ngươi cùng nhau lên đi, ta trong vòng một chiêu đem các ngươi thu sạch. Đương nhiên, nếu như các ngươi muốn sống, hiện tại lập tức cút ra ngoài cho ta, ta có thể tha thứ các ngươi một mạng!
Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức đem bọn người Phong Chi Thừa tức đến xanh mét cả mặt mày, Lý Thất Dạ lời này không chỉ là xem thường bọn hắn, kia đơn giản là khiêu chiến toàn bộ Huyết tộc bọn hắn.
- Hung nhân, không hổ là hung nhân, lấy sức một mình khiêu chiến toàn bộ Huyết tộc, đây là quyết đoán bực nào, nam nhi Nhân tộc, liền nên như thế!
Ở trên ngọn núi khác, có tu sĩ Nhân tộc nhìn thấy một màn dạng này, không khỏi vì đó nhiệt huyết sôi trào!
- Tiểu súc sinh, bản tọa muốn đem ngươi thiên đao vạn quả!
Phong Chi Thừa cuồng hống một tiếng, Lý Thất Dạ quá xem thường hắn, một chiêu cũng không tiếp nổi? Cái này coi hắn là người nào? Coi như là Lâm Thiên Đế, cũng khó có khả năng một chiêu đánh bại hắn, Huyết Ma Đao của hắn vừa ra, là ma diệt hết thảy sinh linh.
- Giết…
Phong Chi Thừa cuồng hống, "Keng" một tiếng, trường đao ngâm không, một đao lướt không mà ra, phong sát bát phương, ma huyết ngập trời, thời điểm đao mang xẹt qua, ma huyết cuồn cuộn đập thẳng thiên khung, muốn đem thiên khung đập xuống.
Bên trong ma huyết cuồn cuộn dạng này, tựa hồ có một ác ma chi thủ muốn vươn ra, một ác ma chi thủ dạng này vô thanh vô tức, mười phần ác độc, muốn bóp chết hết thảy sinh mệnh.
Một ác ma chi thủ như vậy, vô thanh vô tức bóp hướng yết hầu của Lý Thất Dạ, làm cho không người nào có thể trốn chạy, mặc kệ ngươi chạy trốn tới đâu, ác ma chi thủ này đều muốn đem cổ ngươi bóp gãy!
- Huyết Ma Đao, đích thật là một cây ma đao.
Có người xa xa nhìn thấy Huyết Ma Đao ma tính kinh thiên, để cho người ta không rét mà run, lưng lạnh sưu sưu.
Keng… một tiếng, thanh âm đao minh vang lên, trong chớp mắt này, tất cả mọi người cho rằng một đao kia đã chém trúng Lý Thất Dạ.
Nhưng mà, thời điểm thanh âm đao minh rơi xuống, biển máu biến mất, ma tính tẫn diệt, chỉ gặp Lý Thất Dạ vẫn đứng ở nơi đó, cao ngất bất động, tựa hồ, hắn ngay cả ngón tay cũng không có động một cái.
Bất quá, ở thời điểm này, tất cả mọi người nhìn thấy, Lý Thất Dạ một tay đè ép Huyết Ma Đao, liền là nhẹ nhõm đè ép Huyết Ma Đao như vậy.
Lúc này, Huyết Ma Đao ở dưới bàn tay Lý Thất Dạ là không thể động đậy, tựa hồ, bàn tay của Lý Thất Dạ là ức vạn tòa Thần Sơn, một khi bị ngăn chặn, coi như là Thần Ma cũng không thể thoát thân, chớ nói chi chỉ là một thanh trường đao.
Lúc này sắc mặt Phong Chi Thừa đỏ lên, bởi vì Lý Thất Dạ cứ như vậy dễ dàng đè ép Huyết Ma Đao của hắn, mà hắn lại không cách nào rút Huyết Ma Đao mảy may, tựa hồ, Huyết Ma Đao đã cùng Lý Thất Dạ hòa làm một thể, dù hắn dùng khí lực bú sữa mẹ, cũng không thể rút động Huyết Ma Đao một chút xíu.
- Ta đã nói, dạng trình độ như ngươi, ngay cả một chiêu cũng không tiếp nổi.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nhàn nhã nói ra.
Ở dưới Trấn Ngục Thần Thể, chút đạo hạnh kia của Phong Chi Thừa căn bản không đủ thành đạo, dù Huyết Ma Đao là một thanh tuyệt thế ma đao, ở dưới bàn tay Lý Thất Dạ, cũng bị trấn áp.
- Tiểu bối, chớ có làm càn, nhận lấy cái chết!
Mấy vị thiên tài Huyết Ma tộc ở đây vừa thấy được Phong Chi Thừa gặp nạn, bọn hắn đồng quát một tiếng, đều nhao nhao tế ra bảo vật, lấy tư thái cường đại nhất oanh hướng Lý Thất Dạ.
- Sớm nên như thế.
Lý Thất Dạ cười một tiếng, đối với mấy vị thiên tài oanh sát mà tới kia ngay cả nhìn cũng không có nhìn một chút, tiện tay một chỉ, một chỉ bay ra.
Ba, ba, ba. . .
Mọi người còn chưa rõ đây là chuyện gì xảy ra, vô số cỗ thi thể rơi xuống. Mấy vị thiên tài Huyết Ma tộc oanh sát hướng Lý Thất Dạ ở dưới một chỉ kia trong nháy mắt mất mạng!
Quá nhanh, không có người thấy rõ ràng Lý Thất Dạ là ra chiêu thế nào, trong nháy mắt, dưới một chỉ, toàn bộ thiên tài Huyết Ma tộc bị giết. Chỗ mi tâm bọn hắn lưu lại một cái lỗ máu nhìn thấy mà giật mình.
Không hề nghi ngờ, một chỉ của Lý Thất Dạ liền đánh xuyên đầu lâu của bọn hắn, bọn hắn từng đôi mắt trợn trừng lên, đến chết bọn hắn cũng không rõ mình là chết thế nào.
Phi Tiên thể, thể này vừa ra, tốc độ vô cực. Dưới một chỉ, tốc độ đủ siêu việt thời không, dưới một chỉ này, chỉ là mấy thiên tài của Huyết Ma tộc căn bản không đáng nhắc tới.
- Quá hung đi!
Trên ngọn núi khác có không ít tu sĩ, dù là Đại Hiền thế hệ trước, nhìn thấy một màn dạng này cũng không khỏi rùng mình, tốc độ của Lý Thất Dạ quá nhanh, nhanh đến ngay cả Đại Hiền cũng kiêng kị.
- Không có chiêu thức, không có đạo pháp, thuần túy tốc độ, chẳng lẽ hắn tu luyện Phi Tiên thể sao?
Có Đại Hiền thế hệ trước trong nội tâm cả kinh, âm thầm suy đoán nói.