Đừng nói là một vị đệ tử phổ thông của Thanh Huyền cổ quốc, coi như là hắn vị truyền nhân Thanh Huyền cổ quốc này, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể đáng một kiện Tiên Đế chân khí.
- Tôn giá, cái này không khỏi công phu sư tử ngoạm đi.
Thần Mộng Hồi trầm giọng nói.
- Công phu sư tử ngoạm?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Tiên Đế chân khí, trong mắt ta cùng đồng nát sắt vụn không kém bao nhiêu. Mà đệ tử của ngươi, muốn đưa ta vào chỗ chết? Mệnh của ta, liền đáng giá một kiện Tiên Đế chân khí sao? Ta nguyện ý tha thứ hắn, cái kia bất quá là nhìn ngươi tuổi còn trẻ, có thể biết tiến thối mà thôi.
Lúc này, người ở chỗ này không có bất kỳ người nào dám xen vào, không có bất kỳ người nào thốt một tiếng, đệ tử Thanh Huyền cổ quốc kém chút để mọi người bỏ mạng tại đây, mọi người không tìm hắn tính sổ đã coi là không tệ, chớ nói chi là thay hắn nói tốt.
- Chém đi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay, lạnh nhạt nói.
Sắc mặt Thần Mộng Hồi đại biến, nếu như lúc mấu chốt này bị Lý Thất Dạ chém môn hạ đệ tử của mình, vậy liền lộ ra hắn vô năng.
- Tôn giá, mọi người lui một bước trời cao biển rộng, chúng ta nguyện lấy Đại Hiền bảo vật đổi tính mệnh của môn hạ đệ tử, chỉ cần tôn giá tha thứ hắn, hết thảy đều gió êm sóng lặng.
Thần Mộng Hồi sầm mặt lại, trầm giọng nói ra:
- Tôn giá không cần thiết vì mình lập xuống cường địch, đại đạo từ từ, thêm một bằng hữu, không bằng thiếu một địch nhân.
Lý Thất Dạ nhìn qua Thần Mộng Hồi, lộ ra tiếu dung, nói ra:
- Ý của ngươi là nói, cùng Thanh Huyền cổ quốc các ngươi là địch, đó là ta tự tìm đường chết rồi?
Nói đến đây, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, tùy ý nhìn hắn một cái, nói ra:
- Vừa rồi ta còn nhìn ngươi là một tuổi trẻ tuấn kiệt biết thức thời, ngươi đã nói như vậy, vậy ta cũng không biết nên nói cái gì cho phải, ta chỉ có thể nói một câu, trong mắt ta, Thanh Huyền cổ quốc tính là thứ gì!
Lời này vừa ra, hoàn toàn là xem thường Thanh Huyền cổ quốc, nếu là lúc trước, chỉ sợ sẽ có người chế giễu Lý Thất Dạ, nhưng mà hôm nay, ai dám chế giễu đệ nhất hung nhân!
Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức để sắc mặt Thần Mộng Hồi đại biến, trở nên hết sức khó coi, Lý Thất Dạ làm nhục Thanh Huyền cổ quốc bọn hắn như vậy, hắn làm truyền nhân Thanh Huyền cổ quốc, làm sao có thể nuốt được khẩu khí này đây.
- Tôn giá, Thanh Huyền cổ quốc chúng ta chính là một môn song đế, cũng không phải tùy ý nhào nặn, không phải ai cũng có thể cắn một cái.
Lúc này, sắc mặt Thần Mộng Hồi lạnh lẽo, thái độ cũng cường ngạnh, lạnh lùng nói.
- Một môn song đế, không có cái gì đáng giá kiêu ngạo.
Lúc này, Mai Tố Dao chậm rãi nói ra. Nàng tự nhiên tùy ý, không có cao ngạo, không có hùng hổ dọa người, chỉ là lấy giọng điệu bình thản nhất trần thuật sự thật mà thôi.
Lúc này Mai Tố Dao, là dạng xuất trần kia, dạng siêu phàm kia, như tiên tử rơi vào hồng trần, nàng mở miệng tiếng như tiên âm, mười phần êm tai.
Nhưng mà, Mai Tố Dao cứ bình thản phổ thông như vậy, lại để cho người ta ngạt thở, bất kể là ai, chỉ cần Mai Tố Dao mở miệng nói lời này, rất nhiều người đều kiêu ngạo không nổi, mặc kệ ngươi xuất thân huy hoàng như thế nào, mặc kệ ngươi xuất thân cao quý cỡ nào, nhưng mà, khi cùng Mai Tố Dao so sánh, đều không đáng đến nhấc lên.
Không nói trước bản thân Mai Tố Dao xuất thân từ Trường Hà tông, truyền thừa một môn tam đế, chỉ là nàng bản thân, cũng đủ ngạo thị thiên hạ, ở rất nhiều người xem ra, những năm này Mai Tố Dao một mực điệu thấp so với Cơ Không Vô Địch còn cường đại hơn!
Ở mọi người xem ra, Mai Tố Dao đủ tư cách nói lời như vậy, hơn nữa, lời như vậy ở trong miệng nàng nói ra, là tự nhiên như vậy.
Mai Tố Dao vừa nói chuyện, Thần Mộng Hồi lập tức nghẹn lời, trong lúc nhất thời nói không ra lời, thậm chí là mặt mo nóng bỏng, giống như bị người tát một cái.
- Chém.
Lý Thất Dạ rủ xuống tầm mắt, phân phó nói ra:
- Ai cản đường, cùng nhau chém.
Sắc mặt Thần Mộng Hồi lập tức khó coi tới cực điểm, lúc này, hắn đâm lao phải theo lao, cứu cũng không phải, không cứu cũng không phải, cứu mà nói, chớ nói ra tay với Lý Thất Dạ, coi như là Mai Tố Dao trước mắt, hắn cũng không là đối thủ, nếu như không cứu, cái này sẽ để hắn mất hết uy tín, mặt mũi không còn sót lại chút gì.
- Người nào dám trảm đệ tử Thanh Huyền cổ quốc ta!
Chỉ trong nháy mắt, một tiếng quát khẽ, dường như sấm sét nổ tung, tám cái thân ảnh từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt, thần uy đáng sợ quét ngang thiên địa, để cho người ta không rét mà run.
Tám lão giả trong nháy mắt từ phía trên bay xuống, lập tức ngăn ở trước mặt Thần Mộng Hồi, tám lão tuần, tuổi đã cổ hi, thọ nguyên không nhiều, nhưng mà, trên người bọn họ phát ra thần uy, để trong lòng mọi người run lên một cái.
- Thanh Huyền Cửu Tổ, không, Bát Tổ.
Nhìn thấy tám vị lão nhân từ trên trời giáng xuống, có người không khỏi nghẹn ngào kêu lên.
Gặp tám lão tổ trước mắt giá lâm, không ít người nhao nhao lui lại, giữ vững khoảng cách đủ xa, bởi vì mọi người đều biết, chiến tranh muốn mở màn.
- Lão tổ…
Nhìn thấy tám vị lão tổ trước mắt này giá lâm, Thần Mộng Hồi lập tức vui vẻ, trong nội tâm thở dài một hơi.
Thanh Huyền cổ quốc có Thanh Huyền Cửu Tổ, Cửu Tổ này chỉ là chín vị lão tổ cực kỳ mạnh mẽ của Thanh Huyền cổ quốc, đương nhiên không bao gồm Thần Tổ cường đại nhất.
Bất quá, hiện tại Thanh Huyền cổ quốc Cửu Tổ chỉ còn lại có Bát Tổ, bởi vì năm đó ở Thiên Cổ Thi Địa, Thanh Huyền cổ quốc đệ bát tổ đã từng chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.
Có thể nói, chính là bởi vì Thanh Huyền đệ bát tổ chết thảm, khiến cho Thanh Huyền cổ quốc cùng Lý Thất Dạ kết thù không đội trời chung.
- Ngươi chính là Lý Thất Dạ…
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cao cao tại thượng ngồi ở trên cổ kiệu, một vị lão tổ bên trong Cửu Tổ ánh mắt lạnh lẽo, quát lên.
- Phải thì như thế nào…
Lý Thất Dạ ngồi ở phía trên cổ kiệu, nhìn hắn một cái, nói ra.
- Tiểu bối, hiện tại thả môn hạ của ta còn kịp, nếu không, tự gánh lấy hậu quả.
Một vị lão tổ bên trong Cửu Tổ lạnh lùng nói.
Lúc này, Thanh Huyền Bát Tổ đương nhiên là muốn trảm Lý Thất Dạ, nhưng mà, bọn hắn còn không có niềm tin tuyệt đối.
- Quá phí lời, chém hắn.
Lý Thất Dạ cũng chẳng muốn cùng Thanh Huyền Bát Tổ nói chuyện, phân phó nói.
Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức để sắc mặt Thanh Huyền Bát Tổ đại biến, bọn hắn chính là nhân vật uy danh hiển hách, bất luận đi tới chỗ nào, mặc kệ là ai, đều sẽ kính bọn họ ba phần.
Nhưng mà, hôm nay Bát Tổ bọn hắn tự mình ra mặt, Lý Thất Dạ căn bản không cho bọn hắn nửa điểm thể diện, đây quả thực là một bạt tai quất vào trên mặt của bọn hắn.
- Mai tiên tử, ngươi cần phải nghĩ lại.
Gặp Mai Tố Dao muốn động thủ, có lão tổ ngăn ở phía trước, trầm giọng nói.
Lập tức, bầu không khí khẩn trương tới cực điểm, mọi người đều nhao nhao lui lại rút lui, rời xa chiến trường, tất cả mọi người minh bạch, đại chiến muốn bạo phát.