Đế Bá

Chương 1845: Thần tỉnh (2)

Cũng chỉ có những truyền thừa như thế mới chú ý tới nơi như vậy, càng khiến người ta sinh ra hứng thú với nơi đây. Đương nhiên, cho dù rất nhiều người tràn ngập hứng thú với nơi này, bởi vì có những đại nhân vật ở đây, người nào ở đây cũng không dám làm càn, không dám lỗ mãng.

Nơi này bị người ta xưng là giếng bị vứt đi, thậm chí từng có đồn đãi nói, nơi này là một cái giếng thần (thần tỉnh), có thần tuyền chảy qua, nhưng mà về sau không biết vì nguyên nhân nào, giếng thần khô héo, không có thần thủy xuất hiện.

Mặc dù là như thế, đồn đãi nói mỗi lần Xuyên Hải Toa xuất hiện đều có đại nhân vật của Mị Linh tới nơi này nghiên cứu giếng thần, muốn mượn giếng thần này làm lỗ hỏng, do đó cởi bỏ một ít bí mật của tàn phá mị cảnh.

Có một ít đồn đãi nói, chú ý tới giếng thần này nhất chính là Vô Cấu Tam Tông, có ghi lại cho rằng, mỗi lần tàn phá mị cảnh xuất hiện thì cường giả Vô Cấu Tam Tông đều tự mình đi tới nơi này, muốn tìm tòi nghiên cứu.

Chính là vì như thế, rất nhiều người suy đoán những cường giả che dấu thân phận này chính là người của Vô Cấu Tam Tông.

Trong thế hệ trẻ, Viêm Dương Long cùng Lâm đ*o Đồng danh khí cao nhất vẫn không rời đi, bọn họ thậm chí chờ đợi giếng thần có thể có thần thủy chảy ra.

Bởi vì bọn họ xuất thân từ tứ đại môn phái, trong tông môn của bọn họ có ghi lại, nếu như nói trong tàn phá mị cảnh có nơi nào đáng khiến người ta lưu ý nhất, cái giếng thần này là một trong số đó.

Đặc biệt đối với Lâm đ*o Đồng mà nói, hắn càng chú ý tới giếng thần này, bởi vì đồn đãi nói thần thủy nơi này có tác dụng trọng yếu với người tu luyện Vô Cấu Thể.

Viêm Dương Long cùng Lâm đ*o Đồng đi tới giếng thần nơi này, bọn họ đã khảo sát qua giếng thần, nhưng mà lại không thu hoạch được gì, giếng thần hoàn toàn khô héo, căn bản cũng không có thần thủy trong truyền thuyết.

Nhưng mà những đại nhân vật che đậy chân thân không có rời đi, bọn họ vẫn đang khảo sát giếng thần, Viêm Dương Long cùng Lâm đ*o Đồng cũng không muốn rời đi, trong lòng bọn họ hi vọng đại nhân vật có thể khảo sát ra thứ gì đó, nói không chừng bọn họ có thể ở sau lưng những đại nhân vật này đạt được thứ tốt.

- Hung nhân ăn long cân kia tới rồi!

Thời điểm này không biết ai lên tiếng, trong đám người bạo động lên.

Rất nhiều người nhao nhao xem xét, chỉ thấy Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới, bên người còn có hai đồng tử.

Lý Thất Dạ đã đến, không chỉ khiến Viêm Dương Long cùng Lâm đ*o Đồng nhìn qua, một ít đại nhân vật che đậy chân thân cũng nhìn qua Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ đi tới, rất nhiều người nhao nhao tránh đường cho hắn. Đó cũng không phải bởi vì người ở đây sợ hãi Lý Thất Dạ, mà là vì Nghiễm Hải thái tử nói muốn ăn sống Lý Thất Dạ, rất nhiều người ở đây xem Lý Thất Dạ như ôn thần, ai đụng phải thì xui xẻo lớn.

- Dám ở trước mặt nhiều người ăn long cân, chuyện này quá điên cuồng.

Nhìn thấy tiểu tử Nhân tộc trước mặt, cho dù rát nhiều người biết Lý Thất Dạ sẽ trở thành đồ ăn của Nghiễm Hải thái tử, sẽ bị Nghiễm Hải Ngư phá tan thành từng mảnh, nhưng không ít người vẫn sinh ra bội phục với hắn.

Phóng nhãn cả thiên hạ, có mấy người dám ở trước mặt người ta ăn long cân, có mấy người dám khiêu khích Nghiễm Hải Ngư như thế, bá đạo và kiêu ngạo như vậy đúng là làm cho người ta kính nể.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ đi tới, hai mắt Lâm đ*o Đồng bắn ra hàn quang, trong lòng của hắn đã sớm muốn đánh chết Lý Thất Dạ, nhưng mà Lý Thất Dạ giết chết Công Tôn Thiến Nhi thì nội tâm của hắn kiêng kị, không rõ ràng thực lực của Lý Thất Dạ thì hắn không dễ dàng động thủ với Lý Thất Dạ.

Mặc dù là như thế, Lâm đ*o Đồng âm thầm gọi một người tới, hắn phân phó tên đệ tử này đi thông tri Nghiễm Hải thái tử, chỉ cần Nghiễm Hải thái tử đến, tiểu tử này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lý Thất Dạ đã đến thì nhìn qua những người khác, hắn lười nhác nhìn quanh, ánh mắt nhìn qua đám đại nhân vật đang che đậy chân thân, cười lên, nói ra:

- Đều tới xem có Vô Cấu Tuyền Thủy hay không a, có một số việc không nên quá mức tham lam.

Những đại nhân vật che đậy chân thân cũng không nói lời nào, bọn họ chỉ bình tĩnh đứng ở nơi đó.

Lý Thất Dạ cười lên, cũng lười nói thêm cái gì, nhảy vào giếng thần, cẩn thận xem xét một phen.

Giếng thần chỉ là một cái hố lõm mà thôi, nếu quả thật muốn từ nơi này tìm ra một ít thứ không tầm thường gì đó, đây cũng chỉ có vách tường giếng thần hơi nổi bật mà thôi, nhìn qua giống như miệng ưng, trừ chuyện này ra không còn thứ không tầm thường gì khác.

Trên thực tế trước khi Lý Thất Dạ tới, sớm đã có rất nhiều người nhảy xuống giéng thần quan sát kỹ, thậm chí có người dùng thần niệm quét qua từng tác đất nơi này, nhưng mà không có phát hiện cái gì.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhảy xuống giếng thần cẩn thận quan sát một vòng, Viêm Dương Long đứng trên giếng thần cười lạnh, nói ra:

- Bao nhiêu tiên hiền Mị Linh dùng thần niệm nhìn qua, đều không phát hiện cái gì, mắt thường đều có thể nhìn ra được huyền cơ, đây là chuyện hoang đường viễn vông.

Viêm Dương Long cùng Lý Thất Dạ cũng không có cừu hận gì, cũng không ân oán, vốn hắn xuất thân từ Thái Dương Tông căn bản không cần phải khó dễ tiểu tử Nhân tộc như Lý Thất Dạ, nhưng mà hắn không quen nhìn thái độ hung hăng càn quấy của Lý Thất Dạ, không quen nhìn tư thái cao cao tại thượng của Lý Thất Dạ.

Trong mắt Viêm Dương Long xem ra, sư phụ Thái Dương Vương của hắn chính là tiên thể vô địch đều không có kiêu ngạo như vậy, cũng không có cao cao tại thượng như vậy, dựa vào cái gì một tiểu tử Nhân tộc dám hung hăng càn quấy, dám cao cao tại thượng, đây tính toán là cái gì?

Thời điểm Lý Thất Dạ xem xét giếng thần, hắn quay đầu lại, chỉ là lạnh lùng lườm Viêm Dương Long, cười lên, nói ra:

- Không nên lấy tiên hiền Mị Linh ra phụ trợ chính mình, bản thân ngươi không tìm ra huyền cơ gì, liền trực tiếp nói rõ là ngươi ngu xuẩn, tất cả mọi người có thể hiểu được, không nên chế nhạo người khác.

Trước mặt bao nhiêu người bị Lý Thất Dạ cười nhạo như thế, Viêm Dương Long lập tức không có mặt mũi, hắn dầu gì cũng là nhân vật uy tín lâu năm, sư phụ Thái Dương Vương của hắn có thể uy hiếp cả Bích Dương Hải.

- Không biết sống chết, khẩu khí thật là lớn.

Tận mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ giết Công Tôn Thiến Nhi, Viêm Dương Long cũng biết Lý Thất Dạ không kém, nhưng mà dưới tình huống như vậy, hắn cũng sẽ không yếu thế, cười lạnh nói:

- Chỉ bằng ngươi cũng có thể tìm ra manh mối gì? Đây quả thật là chuyện cười to lớn! Không biết tự lượng sức mình.

- Vậy sao?

Lý Thất Dạ cười lên, lười biếng nói:

- Nhìn bộ dáng của ngươi như vậy, chính là tự cho rằng mình siêu phàm, nếu như ta thật từ trong giếng thần tìm ra cái gì đó, có phải mặt mũi của ngươi không biết giấu ở nơi nào sao?

- Nếu như ngươi có thể tìm ra thần thủy, ta không nói hai lời, sẽ ăn sạch bùn quanh giếng thần này!

Viêm Dương Long trong thời gian ngắn chẳng biết phát tính tính gì, cười lạnh nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất