- Cho dù Lý công tử là người ngoài, Ngọc Kiều các nàng thì sao? Chư vị lão tổ xem các nàng là cái gì. Chung thân đại sự của các nàng do các lão tổ lén quyết định. Nếu như nói, gả cho Nhân tộc cũng bỏ đi, dựa vào cái gì huyết thống ưu tú của Động Đình hồmuốn gả cho Hải Yêu! Dựa vào cái gì huyết thống ưu tú của Động Đình hồ lại đi làm lô đỉnh cho Hải Yêu!
- Ly quốc, Huyết Sa trang cho tới bây giờ có tâm bất lương với chúng ta, bọn chúng vây quanh Động Đình hồ như hổ đói, Ly quốc, Huyết Sa càng muốn chia cắt chúng ta, hiện tại gả huyết thống chúng ta cho bọn chúng, đây là dẫn sói vào nhà.
Hồng Thiên Trụ trách móc các trưởng lão, đường chủ ở đây.
Đối với Hồng Thiên Trụ mà nói, hôm nay cũng đã trở mặt rồi. Hôm nay hắn cũng bất cứ giá nào, cho dù không thành công, vậy cứ thả tay đánh cược một lần.
- Mọi việc trong Động Đình hồ do đám lão đầu tử chúng ta quyết định, những chuyện này là có đạo lý.
Lúc này giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Thời điểm này khí tức cường đại ập tới, một đám lão nhân tóc bạc đi vào, những lão giả này tuy tuổi rất lớn, nhưng mà mắt thần như điện, khiến người ta không rét mà run.
Nhìn thấy những lão giả này đi vào, các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ ở đây trầm mặc, không dám nói câu gì. Đám lão giả này đều là lão tổ Động Đình hồ, trừ lão tổ Trương thị năm đó tranh đấu thất bại ra, mấy lão tổ thế gia khác đều ở đây.
Nhìn thấy đám lão tổ đi tới, các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ không nói gì, bọn họ chỉ là vãn bối mà thôi, mấy lão tổ này khống chế cả Động Đình hồ, những lão tổ này đều là Đại Hiền, thực lực có thể trấn áp tất cả vãn bối Động Đình hồ.
Cho nên các vãn bối Động Đình hồ dù có dị nghị tác phong của bọn họ, cũng không có năng lực phản kháng.
Sau khi các lão tổ đi vào, ánh mắt quét qua chung quanh, đặc biệt là nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi trên ghế lớn, những lão tổ này lạnh lùng hừ lạnh, đặc biệt là có lão tổ nói:
- Đến thì càng tốt!
Không hề nghi ngờ, đám lão tổ này biết Lý Thất Dạ là người phương nào!
- Thiên Trụ, nếu ngươi muốn phán quyết, vậy cho ngươi phán quyết!
Lão tổ Hứa thị lạnh lùng nói:
- Ngươi cấu kết ngoại nhân, lạm sát kẻ vô tội, vi Động Đình hồ đưa tới cường địch, làm Động Đình hồ tai hoạ ngập đầu, chỉ bằng tội này đủ trục xuất chức chưởng môn của ngươi rồi.
Đối với chỉ trích này, Hồng Thiên Trụ cũng quyết định chắc chắn, lạnh lùng nói:
- Lão tổ, ta cấu kết ngoại nhân, tốt, vậy coi như ta cấu kết ngoại nhân, ta cấu kết đó cũng là Nhân tộc! Các vị lão tổ nên tự hỏi một chút, các ngươi sẽ không có dẫn sói vào nhà sao? Không để ý tới ý nguyện đệ tử, tự tiện chủ trương, gả huyết mạch ưu tú cho Hải Yêu, chẳng lẽ nói không phải dẫn sói vào nhà sao?
- Chư vị lão tổ, từ tục tĩu nói trước, ta đây cũng không sợ nói.
Hồng Thiên Trụ cười lạnh nói:
- Các đệ tử Động Đình hồ không phải tài sản riêng của họ Hứa, họ Hồng, họ Lâm, là tài nguyên của Động Đình hồ, mỗi đệ tử Động Đình hồ đều thuộc về Động Đình hồ, không quy thuộc dòng họ nào! Nếu tất cả là đệ tử Động Đình hồ, vaayhj phải theo quy củ của Động Đình hồ, mà không phải ý chí một lão tổ dòng họ quyết định cả Động Đình hồ.
- Nếu không tuân theo quy củ, muốn nói là phản thiết luật Động Đình hồ, đây không phải là ta, mà là các lão tổ!
Nói xong lời cuối cùng, Hồng Thiên Trụ lại nói thêm:
- Nếu các lão tổ đã làm trái quy củ Động Đình hồ, đầu tiên truất phế là các lão tổ chứ không phải Hồng Thiết Trụ ta.
- Nếu như Động Đình hồ muốn truất phế ta, tốt, ta không có ý kiến, đã mọi người tuân thủ quy củ Động Đình hồ, vậy đối xử như nhau, trước khi phế truất ta, phế truất các lão tổ trước!
Lúc này Hồng Thiên Trụ triệt để trở mặt với đám lão tổ này, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, kéo da mặt xuống.
- Làm càn, đại nghịch bất đạo!
Lúc này có một lão tổ quát lên.
- Thiên Trụ, ngươi nói như vậy quá mức rồi.
Ngay cả lão tổ Hồng thị cũng trầm giọng nói:
- Ngọc Kiều gả cho Ly quốc, đây là Động Đình hồ cùng Ly quốc cường cường liên hợp, có liên hôn nào tốt hơn sao, nó sẽ giúp Động Đình hồ có thêm minh hữu.
Đối với lão tổ này nói thế, Hồng Thiên Trụ hít thật sâu, lạnh lùng nói:
- Lão tổ, ngươi là trưởng bối của ta, với tư cách vãn bối, ta có lẽ tôn kính ngươi. Nhưng từ chuyện này, các ngươi triệt để làm ta lạnh tâm, làm đệ tử Động Đình hồ lạnh tâm! Đừng nói cái gì Động Đình hồ, lời này ít nói ra đi. Lão tổ ngươi muốn trách cứ ta, được, mang giao dịch giữa các ngươi và Ly quốc và Thượng Quan Phi Yến bày ra mặt bàn đi, để các đệ tử Động Đình hồ cùng biết.
Lúc này Hồng Thiên Trụ lạnh lẽo nhìn qua lão tổ nhà mình, lạnh lùng nói:
- Lão tổ, đừng tưởng rằng ta không biết, các ngươi gả Ngọc Kiều cho Ly quốc, trừ các ngươi cái gọi là cường cường liên hợp ra, chẳng lẽ chư vị lão tổ không có tư tâm! Chư vị lão tổ cùng Thượng Quan Phi Yến giao dịch sẽ không có yêu cầu Hải Loa Hào cung cấp đan dược duyên thọ sao?
- Cái gọi là cường cường liên hợp, đây chỉ là ngụy trang mà thô, các ngươi không cách nào lấy được đan dược của Hải Loa Hào! Các ngươi vì bản thân sống lâu hơn, đệ tử Động Đình hồ chết sống, các ngươi căn bản là không quan tâm! Bọn họ trong mắt của các ngươi chỉ là thương phẩm giao dịch, gia súc mà thôi!
- Đủ rồi, Thiên Trụ, ngươi không chỉ đại nghịch bất đạo, còn phản bội liệt tổ liệt tông! Đây là tội chết!
Lão tổ Hồng nhị quê quá hóa khùng quát lên.
- Đại nghịch bất đạo? Tốt, ta thừa nhận ta là đại nghịch bất đạo, về phần phản bội liệt tổ liệt tông, Hồng Thiên Trụ ta đứng ở đây, có thể dùng chân mệnh mà thề, Hồng Thiên Trụ ta nếu phản bội liệt tổ liệt tông, ngũ lôi oanh đỉnh, vĩnh viễn không được siêu sinh!
Hồng Thiên Trụ cũng tức giận, quát lên:
- Vậy thì tốt, ta xin hỏi một chút chư vị lão tổ, các ngươi dám đứng ra vỗ ngực mà thế, các ngươi không có phản bội liệt tổ liệt tông sao? Là ai phế truyền thừa thiết luật, là ai vứt bỏ thiết minh! Là ai phản bội di huấn tổ tiên! Làm những chuyện này không phải ta, các ngươi tự hỏi xem là ai phản bội liệt tổ liệt tông.
Hồng Thiên Trụ gào thét như vậy, trong khoảng thời gian ngắm đám lão tổ này trầm mặc, không muốn đi đối mặt đề tài này, về phần các trưởng lão, hộ pháp, đường chủ càng không dám nói cái gì.
- Thiên Trụ, chỉ cần ngươi nhận sai, mọi người chúng ta sẽ bán mặt mo đi Ly quốc, Huyết Sa trang cầu tình, chỉ cần ngươi nhận tội là được, ta tin tưởng, Ly quốc, Huyết Sa trang sẽ bỏ qua sai lầm của ngươi.
Lúc này lão tổ Hồng thị trầm giọng nói ra.
- Nhận tội?
Hồng Thiên Trụ lạnh lùng cười cười, nói ra:
- Chư vị lão tổ, nếu hôm nay ta đứng ở đây, ta đã không nghĩ nhân tội với địch nhân! Ta nguyện ý tiếp nhận tông môn phán xét, ta nguyện ý nhận sai lầm trước liệt tổ liệt tông, thừa nhận ta vô năng! Nhưng mà muốn ta nhận sai với địch nhân, không có cửa đâu.