Nhìn xem đôi mắt này, Lý Thất Dạ không khỏi cười, nhìn thấy một đôi mắt này, là hắn biết một sự tình.
- Bất Tử tiểu tử.
Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra dáng tươi cười nồng đậm, thì thào nói:
- Xem ra ngươi đem con mắt của mình giấu ở chỗ này, đây chỉ sợ là tốn một đại giá không nhỏ a.
Bất Tử Tiên Đế, thế nhân duy nhất biết rõ băng diệt Tiên Đế, mọi người đều biết, Bất Tử Tiên Đế đã băng diệt. Nhưng là, lại có ai sẽ nghĩ tới hắn lại vẫn lưu lại một đôi mắt, đem một đôi mắt giấu ở địa phương người khác vĩnh viễn đều tìm không thấy này, hơn nữa có thể lẩn tránh hết thảy địa phương.
- Lão đầu tử, bắt đầu đi.
Lý Thất Dạ nắm hàng rào do long cốt biến thành, nhìn một chút bầu trời, vừa cười vừa nói.
- Yết, yết, yết...
Từng đợt thanh âm trầm trọng vang lên. Lúc này hàng rào phong tỏa ở bích động chậm rãi bay lên, bích động nguyên vẹn xuất hiện ở trước mắt Lý Thất Dạ.
"Xích" nhìn thấy hàng rào phong tỏa bay lên, động bích mở ra. Khô lâu mã đặc biệt hưng phấn, nhảy lên móng trước, lộ ra hết sức cao hứng, nó chính là chờ đợi giờ khắc này đã đến.
"Xích" Khô Lâu Mã hí dài một tiếng, thoáng cái phóng tới bích động, muốn nhảy vào bích động đi lấy đôi mắt kia.
Nhưng là, nó đột nhiên vọt tới cửa vào đã lập tức dừng lại, không dám lại xông đi vào. Nó nhìn thấy chất lỏng cực đen bị lồng sắt khóa ở trong cái hố nhỏ là hết sức kiêng kỵ.
Nhảy vào bích động Khô Lâu Mã nhìn xem chất lỏng cực đen này, từng bước một từ bên trong lui ra ngoài, thẳng đến đứng tại lối vào, lúc mới dừng lại đến.
Tuy rằng Khô Lâu Mã toàn thân chỉ có khô lâu. Nhưng là, vào lúc đó nó hoàn toàn có thể nhìn ra được nó là cực kỳ kiêng kị chất lỏng cực đen trong cái hố kia.
"Xích" nhìn xem chất lỏng cực đen, Khô Lâu Mã không khỏi nhảy lên móng ngựa hí dài một tiếng, thập phần không cam lòng nhìn xem đôi mắt phóng trong góc kia.
Nhìn xem Khô Lâu Mã không cam lòng, Lý Thất Dạ lúc này mới lộ ra dáng tươi cười, khoan thai nói:
- Ngươi nói bây giờ là không phải cần ta hỗ trợ.
Vốn là bực bội Khô Lâu Mã nghe được lời nói của Lý Thất Dạ, lúc này không khỏi buông móng ngựa, nhìn xem Lý Thất Dạ. Mặc dù như thế, nó đối với Lý Thất Dạ vẫn như cũ có địch ý không nhỏ.
Lý Thất Dạ thấy Khô Lâu Mã đối với chính mình vẫn như cũ có địch ý không nhỏ, cũng không quan tâm. Nhún nhún vai, vừa cười vừa nói:
- Ngươi hận ta cũng tốt, cừu thị ta cũng thế, ta là không sao cả, ta là người đại nhân có đại lượng, ngươi nói đúng không. Cho dù ngươi hận ta. Cho dù ngươi cừu thị ta, ngươi cũng không làm nên chuyện gì...
- Hiện tại vấn đề bày ở trước mặt ngươi. Hoặc là ngươi tiếp tục cừu hận ta, hoặc là ngươi thả lỏng cừu hận trong lòng, cầu xin ta một lần, ta sẽ giúp ngươi một tay.
Lý Thất Dạ cười nhìn lên Khô Lâu Mã trước mắt.
Khô Lâu Mã nhìn xem Lý Thất Dạ, lại nhìn xem đôi mắt phóng trong góc kia, sau đó "Xích" tê kêu một tiếng, tựa hồ đối với lời nói của Lý Thất Dạ có chút đồng ý. Mặc dù là như thế, thần thái của nó nhìn xem Lý Thất Dạ, vẫn là có chỗ đề phòng.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Ngươi không cần phải nhìn ta như thế. Nếu như ta thực đối với ngươi bất lợi, như vậy, ngươi cũng không có khả năng đứng ở chỗ này. Tuy rằng ngươi là tọa kỵ của Bất Tử Tiên Đế, xác thực là có chút thủ đoạn, nhưng, ta thật muốn đối với ngươi bất lợi, đã sớm đem ngươi đóng trên mặt đất.
"Xích" Khô Lâu Mã hí kêu một tiếng, tựa hồ đối với lời nói của Lý Thất Dạ có chút bất mãn, nhưng là, lúc này đây địch ý của nó rõ ràng đã giảm xuống rất nhiều.
- Không cần đề phòng như thế.
Lý Thất Dạ nhìn xem Khô Lâu Mã vừa cười vừa nói:
- Ta giúp ngươi bắt được đôi mắt này, yêu cầu của ta cũng không cao, chỉ là lúc cần cưỡi ngươi một chút, giao dịch như vậy thật là công bình a.
Khô Lâu Mã nhìn xem Lý Thất Dạ, qua trong chốc lát, nó không khỏi nghiêng đầu lâu ngẫm lại. Bộ dáng này xem ra rất giống một con người, mà không phải một đầu Khô Lâu Mã.
Cho dù Lý Thất Dạ là nói như thế, nhưng là, Khô Lâu Mã vẫn đối với hắn tràn ngập cảnh giác. Theo nó thấy, Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải loại lương thiện gì, hắn tuyệt đối không phải người tốt lành gì, cho nên, nó có được thập phần linh tính đối với Khô Lâu Mã đề phòng vô cùng.
- Tốt, nếu như ngươi không muốn mà nói, ngươi còn có lựa chọn nào khác đâu chứ?
Lý Thất Dạ cười dịu dàng nói.
Đối với lời nói này của Lý Thất Dạ, Khô Lâu Mã không khỏi tê kêu một tiếng, cuối cùng lúc này mới gật gật đầu, không hề nghi ngờ nữa, nó đã đồng ý yêu cầu của Lý Thất Dạ.
- Rất tốt, đây mới là con ngựa nghe lời, đây mới là Tiểu Hôi nghe lời.
Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười thoả mãn, thò tay đi sờ sờ đầu của Khô Lâu Mã.
"Xích" nhưng mà, Khô Lâu Mã với Lý Thất Dạ không phải rất thoải mái, nó là lắc lắc cái đầu, đem bàn tay của Lý Thất Dạ bỏ qua.
Lý Thất Dạ sẽ không để ý, chỉ là cười thoáng một phát, thu bàn tay về, sau đó đi vào bích động, đi vào nơi hẻo lánh này, đem đôi mắt phóng trên mặt đất kia nhặt lên.
Lý Thất Dạ đem đôi mắt này nhặt lên, cũng không có lập tức cho Khô Lâu Mã, chỉ là cẩn thận tường tận xem xét một phen, mà một đôi mắt bị Lý Thất Dạ cầm trong tay này cũng là thập phần tò mò nhìn hắn. Tại cô lục lục địa chuyển động, giống như đôi mắt của một tiểu hài tử, tràn ngập hiếu kỳ.
Lý Thất Dạ cẩn thận quan sát một đôi mắt một phen, hắn không khỏi cười, nói ra:
- Bất Tử Tiên Đế nha, xem ra ngươi vẫn có cơ hội lật bàn, ngươi tiểu tử này thật đúng là đủ quỷ kế đa đoan, một kế như này cũng có thể bị ngươi nghĩ đến.
Một đôi mắt này nghe không hiểu Lý Thất Dạ đang nói cái gì, nó thập phần tò mò nhìn Lý Thất Dạ. Một đôi mắt tại cô lục cô lục địa chuyển động, tựa hồ nó không chỉ là đối với tràn ngập hiếu kỳ, đối với thế giới bên ngoài cũng đồng dạng tràn ngập hiếu kỳ.
- Muôn đời đến nay, vẫn chưa có người nào thành công qua, ngươi tiểu tử này thật đúng là bị ngươi giày vò thành công, ngươi tiểu tử này thật đúng là không tệ.
Lý Thất Dạ nhìn xem một đôi mắt này, lộ ra dáng tươi cười, nói ra:
- Cũng được, ta sẽ thanh toàn cho ngươi, giúp ngươi một tay, giúp ngươi mở mắt ra.
Lời nói vừa rơi xuống, tay của Lý Thất Dạ nhặt pháp tắc, tại pháp tắc ở trong tay hắn dĩ nhiên do hồ nước nhộn nhạo, sau đó tay của Lý Thất Dạ cầm diễn hóa vô tận pháp tắc, điểm ở trên đôi mặt này.
"Xích xích xích" lúc này, Khô Lâu Mã đứng tại cửa động thập phần khẩn trương, không khỏi lớn tiếng hí lên, mấy lần xông tới, nhưng là, lại kiêng kị chất lỏng cực đen.
Khô Lâu Mã khẩn trương như thế, nó là sợ Lý Thất Dạ đối với đôi mắt kia bất lợi, sợ rằng Lý Thất Dạ đối với một đôi mắt này làm ra chuyện gì đó.