- Được rồi, ta cũng không phải người của Vô Cấu Tam Tông các ngươi, loại chuyện giáng tội này liền miễn đi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà khoát khoát tay.
- Công tử pháp nhãn như đuốc, trí tuệ vô song là một nam nhân không tầm thường, sự tình gì đều không giấu diếm được.
Liễu Như Yên hé miệng cười khẽ, nói ra:
- Bất quá, công tử gia, việc này không thể trách sư tỷ, chính là chủ ý của ta, công tử gia muốn trách, liền trách ta a.
Lý Thất Dạ nhìn hai người bọn họ một cái, cũng không có để ở trong lòng, chỉ là cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Vô Cấu Tam Tông các ngươi không thể ngoại lệ sao?
Trác Kiếm Thi há miệng muốn nói, không biết nên nói cái gì cho thỏa đáng, nhưng cuối cùng nàng đành phải ngậm miệng không nói chuyện.
Liễu Như Yên thì là khẽ cười một tiếng, quyến rũ động lòng người, cười khẽ nói:
- Thế sự luôn bất đắc dĩ, tu sĩ cũng chạy không thoát khỏi trách nhiệm của mình. Nếu là công tử không ngại, cho Vô Cấu Tam Tông ta lại huyết thống như thế nào? Đây là một chuyện đại công đức.
- Cho Vô Cấu Tam Tông các ngươi lưu lại huyết thống?
Lý Thất Dạ không khỏi cười, nhìn xem Trác Kiếm Thi, lại nhìn xem Liễu Như Yên, vừa cười vừa nói:
- Sư tỷ muội hai người các ngươi đến đãi hậu ta đấy sao? Hay vẫn là cả hai cùng nhau đến?
Lý Thất Dạ trực tiếp nói ra như thế, lại để cho Trác Kiếm Thi khuôn mặt nóng rát. Mặc dù nói, đám Vô Cấu trưởng thượng của các nàng thật đúng là hi vọng như thế, nhưng nàng cuối cùng là một nữ hài tử, đối mặt với câu hỏi như vậy, vẫn như cũ không khỏi xấu hổ.
Liễu Như Yên ngược lại tốt hơn một chút, hé miệng cười khẽ, nói ra:
- Công tử gia là muốn đem tỷ muội chúng ta cả hai đều ăn nha, đây cũng là một loại cách nghĩ.
Lý Thất Dạ chỉ là cười thoáng một phát, cười cười, nói ra:
- Bỏ đi, việc này không nói chuyện cũng thế, trở về nói cho Vô Cấu Tam Tông lão đầu tử các ngươi, loại ý nghĩ này xóa bỏ đi. Ta sẽ không tùy tùy tiện tiện lưu lại con nối dõi, ta cũng không có khả năng đơn giản vì Vô Cấu Tông lưu lại huyết thống.
Nói xong, đã đứng dậy muốn đi.
Nghe Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Trác Kiếm Thi nhẹ nhàng thở dài, nàng cũng không thể làm sao được, nàng cũng minh bạch, nam nhân như Lý Thất Dạ không phải một nữ nhân nào cũng đều có thể mê hoặc được.
- Công tử gia đã đi Cốt Hải, liền đồng hành được chứ?
Liễu Như Yên cười khẽ nói:
- Chẳng lẽ nói, công tử gia sợ bị mị lực của tỷ muội hai người chúng ta mê hoặc, cho nên không dám cùng chúng ta thân cận?
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ không khỏi cười, nhìn Liễu Như Yên một cái, ngược lại ngồi xuống, nói ra:
- Tốt, ta đây cũng muốn nhìn một chút hai tỷ muội các ngươi có loại mị lực nào?
Lý Thất Dạ đương nhiên biết rõ đây là kế khích tướng của Liễu Như Yên, nhưng mà, hắn vẫn là lưu lại.
- Sư tỷ, đã công tử đều đã lưu lại, có phải cũng nên hiến ân cần, đấm bóp, thư giãn gân cốt cho công tử gia?
Liễu Như Yên nói chuyện lớn mật, cười khẽ đối với Trác Kiếm Thi nói ra.
Trong khoảng thời gian ngắn Trác Kiếm Thi khuôn mặt đỏ bừng, tuy rằng nàng đã đáp ứng lão tổ tông trong tông môn, trong nội tâm cũng có chuẩn bị hi sinh, nhưng là, đối với hoa cúc khuê nữ như nàng mà nói, hầu hạ nam nhân vẫn là lần đầu tiên.
Nhìn xem Trác Kiếm Thi thẹn thùng mà ưu nhã, Lý Thất Dạ không khỏi cười thoáng một phát, nhàn nhã nói:
- Cũng tốt, vậy thì đấm bóp lưng, đấm vai cho ta a!
Trác Kiếm Thi do dự thoáng một phát, nàng nhẹ nhàng dời bước tới sau lưng Lý Thất Dạ, thật sự là vì Lý Thất Dạ đấm lưng bóp vai. Sự tình như vậy nàng là lần đầu tiên làm ra, động tác không lưu loát, nhưng là, ôn nhu như nước, lại để cho người cảm thấy đây là một loại hưởng thụ.
Liễu Như Yên mỉm cười, vì Lý Thất Dạ dâng lên trà thơm, động tác như hành vân lưu thủy, là xinh đẹp mê người như vậy.
- Thật sự mà nói, ta là có chút hâm mộ Vô Cấu Tông các ngươi, bất luận thời điểm nào đều là đồng lòng. Tuy rằng Vô Cấu Tông chia làm tam tông, nhưng là, đệ tử lại dị thường đoàn kết, điều này thật sự là rất dễ dàng.
Lý Thất Dạ nhìn xem Trác Kiếm Thi ôn nhu, lại nhìn xem Liễu Như Yên vũ mị, không khỏi cảm khái nói.
- Công tử gia lời này nói sai rồi.
Liễu Như Yên khẽ cười một tiếng, nói ra:
- Tuy rằng ta là trợ sư tỷ giúp một tay, bất quá, ta cùng với sư tỷ gần đây đều bất hòa, hai người chúng ta từ nhỏ đã khác ý, tranh thắng bại.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ chỉ là nhàn nhạt cười cười. Trên thực tế, lúc này đây Vô Cấu Tông muốn cho Trác Kiếm Thi lưu lại Lý Thất Dạ. Tuy rằng Trác Kiếm Thi là diễn viên chính, mà Liễu Như Yên là phụ tá. Nhưng mà, hai người bọn họ lại cảm tình rất tốt, cho dù hai người bọn họ có đôi khi sẽ khác biệt ý kiến, tranh giành thắng bại một chút, nhưng là, ở trên rất nhiều chuyện, các nàng vẫn là đồng môn sư tỷ muội, tình nghĩa rất sâu.
Mặc kệ hai người sư tỷ muội các nàng có cạnh tranh, có tâm giành thắng bại, nhưng, cái này cũng không ảnh hưởng tình nghĩa giữa hai người bọn họ. Không quản hai người bọn họ cãi nhau, thậm chí là động thủ đánh nhau, sự tình như vậy trên thực tế đối với cảm tình giữa hai người bọn họ mà nói, đó là không ảnh hưởng toàn cục.
Chính là giống như trước mắt như vậy, Trác Kiếm Thi là một nữ nhân ưu nhã cơ trí, nhưng, nàng cuối cùng là một nữ hài tử, không giống như Liễu Như Yên xinh đẹp lớn mật, chính là vì có Liễu Như Yên to gan lớn mật như thế. Lúc này mới có thể trợ giúp Trác Kiếm Thi nữ hài tử ưu nhã cơ trí này một tay, đem Lý Thất Dạ lưu lại.
- Cạnh tranh. Là một chuyện tốt, môn phái truyền thừa không có cạnh tranh đó cũng là ao tù nước đọng. Có cạnh tranh, tình nghĩa đồng môn lại càng sâu, chuyện này so với cái gì đều trân quý hơn.
Lý Thất Dạ hưởng thụ Trác Kiếm Thi đấm lưng bóp vai, cảm khái nói:
- Tổ tiên của các ngươi rất không tệ, bọn hắn có thể làm cho truyền thừa khổng lồ như vậy truyền xuống tốt đẹp. Ít xuất hiện. Cường đại, phồn vinh, đoàn kết, một truyền thừa có được đặc thù như thế, muốn không bắt nguồn xa, dòng chảy dài cũng khó khăn. Một môn phái, một truyền thừa như vậy, bất luận là vào thời đại nào, đều khiến cho con người ta cảm thấy hâm mộ.
Lý Thất Dạ nói ra lời này là tình hình thực tế, so với Thiên Linh giới truyền thừa rất rất cường đại mà nói. Vô Cấu Tam Tông so với rất nhiều Đế Thống tiên môn đều muốn ít xuất hiện hơn. Nhưng là, bọn hắn ít xuất hiện lại không suy nhược lâu ngày. Bọn hắn cường đại, lại để cho Thiên Linh giới rất nhiều truyền thừa đều phải kiêng kị ba phần.
- Công tử nếu là nguyện ý. Vô Cấu Tông liền đã trong tay ngươi.
Đang vì Lý Thất Dạ đấm lưng Trác Kiếm Thi ôn nhu nói, lời nói của nàng ôn nhu như nước, lại để cho người muốn sa vào ở bên trong đó.
- Ngươi thực nguyện ý sao?
Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn Trác Kiếm Thi gần trong gang tấc, cười, nhàn nhạt nói.