- Đối với Thiên Linh Giới, có khi không cần bi quan như thế, ít nhất đối với Hải Yêu, Thụ tộc, Mị Linh mà nói là như thế.
Lý Thất Dạ nói xong lời cuối cùng, nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra:
- Duy nhất cần bi quan, chỉ sợ là Nhân tộc.
- Những chuyện này ta cũng chỉ có thể lải nhải vài câu, đồ vật ngay cả Tiên Đế cũng không thể cải biến, ta có thể làm được cái gì chứ?
Bạch Cốt Đảo chủ nói ra.
- Cho nên, ngươi liền chuẩn bị được rồi, nếu như ta thành công, ngươi có thể vơ vét một chút.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Đợi ngươi tích góp đầy đủ, Thiên Linh Giới thật sự sẽ lật trời, như vậy, ngươi cũng tự do, cái mạng của ngươi không cần treo ở nơi này, tranh thủ thời gian trốn đi.
- Hắc, nói cũng phải.
Hai mắt Bạch Cốt Đảo chủ sáng lên, chà xát tay, nói ra:
- Ta còn chưa từng đi nơi khác, nếu như ta tự do, hắc, hắc, Cốt Hải có lật trời kệ nó, trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá lội!
Nghĩ đến chính mình có một ngày có thể giải thoát, Bạch Cốt Đảo chủ cũng kích động, cũng có vài phần hưng phấn.
Lý Thất Dạ cùng Bạch Cốt Đảo chủ nói chuyện với nhau, lại nhớ tới Bạch Cốt Đảo. Đứng trên Bạch Cốt Đảo, Lý Thất Dạ chỉ nhìn qua Bạch Cốt Đảo, cuối cùng hắn thở dài một hơi, quay người rời khỏi.
Sau khi Lý Thất Dạ trở lại trên thuyền của đám người Trác Kiếm Thi, ở bên cạnh cũng có một chiếc thuyền dừng lại, người chủ thuyền này chính là Bao Ngọc Cường.
Lúc này Bao Ngọc Cường đứng trên thuyền, bên người còn Mộc Ngọc Long tới đồng hành, có không ít tu sĩ từ ngũ hồ tứ hải cũng chạy tới.
- Trác tông chủ, đã lâu không gặp!
Vào lúc Bao Ngọc Cường nhìn thấy Trác Kiếm Thi thì Bao Ngọc Cường vội vàng ôm quyền thi lễ nói ra.
Đối với Bao Ngọc Cường ân cần thăm hỏi, Trác Kiếm Thi nhẹ gật đầu, chào một tiếng.
Nhìn thấy Trác Kiếm Thi, ánh mắt Bao Ngọc Cường lập tức sáng lên. Đương nhiên, nữ tử như Trác Kiếm Thi luôn khiến nam nhân tim đập thình thịch, đây cũng là chuyện bình thường.
- Trác tông chủ, có thể qua thuyền của ta ngồi một chút không?
Bao Ngọc Cường vội vàng nhìn Trác Kiếm Thi nói ra, ý tứ rất thân cận.
- Chú ý.
Trác Kiếm Thi vẫn không nói gì, Lý Thất Dạ mỉm cười nói một câu.
Lý Thất Dạ nói ra lời này, lập tức làm cho Bao Ngọc Cường biến sắc, trên thực tế những tu sĩ đi cùng Bao Ngọc Cường đều nhìn qua Lý Thất Dạ, thần thái có chút là lạ.
- Bao huynh đang gửi lời chào với Trác tông chủ, có liên quan gì tới ngươi?
Mộc Thiếu Long có giao tình thâm hậu với Bao Ngọc Cường thấy Lý Thất Dạ tự chủ trương, lập tức nói chuyện cho Bao Ngọc Cường.
- Chiếc thuyền này hiện tại ta nói là tính toán.
Lý Thất Dạ chỉ lãnh đạm nhìn qua Mộc Thiếu Long, sau đó chậm rãi nói ra:
- Ngươi muốn sống lâu một chút, tốt nhất không cách Thần Mộng Thiên xa hơn đi.
Lý Thất Dạ nói ra lời này làm cho Mộc Thiếu Long cùng Bao Ngọc Cường biến sắc, Lý Thất Dạ nói lời này không chỉ đắc tội Mộc Thiếu Long, cũng là khiêu khích Bao Ngọc Cường.
Về phần những tu sĩ sau lưng Bao Ngọc Cường thì bọn họ không dám nói cái gì. Trong lòng âm thầm hít khí lạnh. Bởi vì hung danh của Lý Thất Dạ bọn họ đều có nghe nói qua.
Sắc mặt Mộc Thiếu Long lập tức lạnh lẽo, lạnh lùng nói:
- Vậy sao? Chẳng lẽ ta có đắc tội với ngươi sao? Cho dù đắc tội ngươi, thì tính sao!
Mộc Thiếu Long nói ra lời này cũng có nắm chắc bài, Thiên Tiên Lâu của bọn họ cũng không có sợ qua ai, tuy Thiên Tiên Lâu rất ít xuất hiện, nhưng tại Thiên Linh Giới, Thiên Tiên Lâu bọn họ có thể hoành hành.
- Đắc tội ta thật không có.
Lý Thất Dạ cười cười. Nói ra:
- Nhưng mà nên dùng đầu óc nhiều một chút.
Nói xong, hắn chỉa chỉa đầu mình, nhàn nhạt nói:
- Không nên làm mất mặt Mộc gia của ngươi.
- Ngươi...
Mộc Thiếu Long thấy Lý Thất Dạ làm ra vẻ như vậy, lập tức tức giận, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ.
- Hừ, Lý Thất Dạ, ta biết rõ ngươi rất mạnh!
Lúc này, Bao Ngọc Cường cũng lạnh lùng nói:
- Nhưng, Thiên Linh Giới. Cũng không phải nơi ngươi muốn hoành hành thì hoành hành...
- Cửu giới vạn vực, đối với ta mà nói. Ta muốn ở đâu hoành hành thì ở đó hoành hành.
Lý Thất Dạ chen ngang lời của Bao Ngọc Cường, nhàn nhạt nói:
- Không phục thì đi lên đi, xem ra có dám trảm ngươi hay không?
Lời này khí phách cường hoành, trực tiếp hung mãnh, căn bản là không cho Bao Ngọc Cường chút tình cảm nào.
Lúc này sắc mặt của Bao Ngọc Cường khó coi tới cực điểm, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ. Nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn, hắn thật sự không dám đối nghịch với Lý Thất Dạ, dù sao Lý Thất Dạ trừ hung danh ra, ngay cả xuất thân Hải Loa Hào như Thượng Quan Phi Yến, Lý Thất Dạ cũng dám chém đầu nàng.
Hiện tại hắn không có trưởng bối bên cạnh làm chỗ dựa, sư tổ của hắn càng không ở nơi đây, hắn không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, cho nên hắn đành phải nhịn xuống cơn tức này.
Lý Thất Dạ mặc kệ Bao Ngọc Cường, nhìn qua Mộc Thiếu Long nhàn nhạt nói:
- Cốt Hải chính là nơi thị phi, ngươi tốt nhất nên tránh xa xa, tốt nhất là quay về Thiên Tiên Lâu đi, miễn đưa tới họa sát thân.
Nói xong cũng không quan tâm Mộc Thiếu Long có thần thái như thế nào, hắn đi vào trong thuyền.
Nhìn qua bóng lưng Lý Thất Dạ biến mất, Bao Ngọc Cường nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng nói:
- Ta cũng muốn nhìn ngươi có thể hoành bao lâu! Chờ sư tổ của ta xuất thế, đó là tận thế của ngươi!
Bao Ngọc Cường nói như vậy, làm cho tu sĩ phía sau hắn không ít người rùng mình, tuy Bao Ngọc Cường đạo hạnh bản thân không tính là xuất chúng, nhưng mà hắn có một sư tổ có thể trở thành Tiên Đế nha.
- Ơ, công tử gia, ngươi đang ghen sao?
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào trong thuyền ngồi vào chỗ của mình, Liễu Như Yên hé miệng cười khẽ, nói ra.
- Ghen, ghen cái gì?
Lý Thất Dạ nhìn Liễu Như Yên, nói ra.
Liễu Như Yên nháy mấy cái, nói ra:
- Như vậy, công tử gia có ân oán với Thần Mộng Thiên sao?
- Ân oán thì không tới mức đó.
Lý Thất Dạ ngồi trên mặt ghế, tự tại nói ra:
- Nếu Mộng Trấn Thiên đã xuất thế trong thời đại này, hắn đã muốn tranh thiên mệnh, vậy hắn chính là xương khô dưới chân của ta.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, nội tâm của Liễu Như Yên rùng mình, hiểu Lý Thất Dạ nhất định phải có được thiên mệnh.
- Đế lộ tàn khốc.
Liễu Như Yên cũng cảm khái một tiếng, nói ra:
- Tin tức Mộng Trấn Thiên sắp xuất thế trong thời đại này ta cũng có nghe nói, lúc này đây hắn cũng nhất định phải có được thiên mệnh.
- Tranh giành thiên mệnh, đó là hắn tự tìm đường chết.
Lý Thất Dạ bình thản nói ra.
Liễu Như Yên cười khổ một tiếng, đổi lại người khác, tuyệt đối không dám nói như vậy, Mộng Trấn Thiên tại Thiên Linh Giới chính là tồn tại cự đầu vô thượng, một khi hắn xuất thế, có thể uy hiếp Thiên Linh Giới, thậm chí là làm cho cường giả cửu giới kiêng kị.
Một khi Mộng Trấn Thiên xuất thế tranh giành thiên mệnh, chỉ sợ cả Thiên Linh Giới đều xem trọng hắn, đều cho rằng hắn nhất định có thể trở thành Tiên Đế. Có thể nói đương thời Thiên Linh Giới, trong thế hệ trẻ không ai có thể tranh phong với Mộng Trấn Thiên!