Trong chớp mắt diệt hài cốt cự ưng và hầu tử, những hài cốt kia dường như biết đám người Thuần Dương Tử cường đại, lén lút trốn đi, tạm thời không công kích cốt thuyền.
- Đây là vật gì?
Nhìn thấy hài cốt cự ưng và hầu tử, Trác Kiếm Thi nói ra.
Lý Thất Dạ cũng không có nhìn qua, nói ra:
- Trong nơi này, có tuyệt đại đa số thi cốt bị phai mờ, chính là xương khô trước mắt các ngươi đã thấy, nhưng mà có một ít người, có một ít sinh linh, quản chi là sau khi chết vẫn bất khuất, biến thành khô lâu ở trên cốt thuyền, chúng muốn chạy trốn ra khỏi Cốt Hải...
- Còn có một bộ phận bị khí tức tử vong của Cốt Hải ma hóa, chúng thành hung linh. Chúng xem Cốt Hải như nhà mình, giống như địa bàn của bản thân, bất luận sinh linh nào cái gì tiến vào Cốt Hải đều bị chúng công kích.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lập tức thở dài một hơi.
Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, Trác Kiếm Thi cũng cảnh giác nhìn qua đám xương khô nhảy vào nước biển biến mất không còn bóng dáng, những bóng dáng này dường như không nơi nào không có, chuyện này làm cho nàng không thể cảm giác được.
- Hung linh trong phạm vi này còn chưa có thành tựu, đằng sau còn có cường đại hơn, đến lúc đó các ngươi có thể chính thức mở rộng tầm mắt.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Nói đến đây Lý Thất Dạ bổ sung một câu, nói ra:
- Nhớ kỹ, mặc kệ phát sinh chuyện gì, khi cần thiết các ngươi có thể bỏ thuyền nhảy lên trên cốt sơn, nhưng ngàn vạn đừng rơi vào trong nước, một khi rơi trong nước biển, vậy các ngươi xong đời rồi, sau khi lọt vào biển, ngươi muốn ra còn khó hơn lên trời.
Lý Thất Dạ nói như vậy, đám người Thuần Dương Tử đều ghi nhớ kỹ trong lòng.
Tuy bốn phía vẫn còn có không ít hung linh, nhưng mà, Lý Thất Dạ cũng không có đặt trong lòng, hắn càng quan tâm là tiên nữ, hắn thỉnh thoảng vẫn nhìn qua tiên nữ.
Trên thực tế, trong lòng Lý Thất Dạ thật sự lo lắng tiên nữ, bởi vì tiên nữ một khi là không vững vàng cảm xúc của chính mình, tuyệt đối sẽ nổi bão. Giống như hắn đã nói, một Tiên Đế nổi giận, đó là chuyện khó giải quyết cỡ nào.
Nhưng mà may mắn là, tạm thời nhìn qua tiên nữ thập phần lạc qua, nàng vẫn bảo trì trạng thái ổn định, hào quang quanh thân nàng thập phần ổn định, giống như ánh trăng bao phủ toàn thân của nàng.
Tiên nữ dường như đang hồi tưởng lại một ít chuyện khoái hoạt, mang trên mặt nụ cười rất tươi.
Cốt thuyền tiếp tục đi lên phía trước, nhưng mà không có đi bao xa, một chiếc cốt thuyền bay tới, trên cốt thuyền này có một người, một lão giả, hắn nhìn thấy cốt thuyền về thì lập tức vui vẻ.
- Lý công tử, lão hủ cầu kiến.
Lão giả này đứng trên cốt thuyền, lớn tiếng kêu gọi.
Lý Thất Dạ nhìn qua lão giả, điều khiển cốt thuyền ngăn cản cốt thuyền kia dừng lại, sau đó cốt thuyền dừng lại, hắn ngồi xuống, lười biếng nói:
- Lên đây đi.
Lão giả nhảy lên cốt thuyền, nhìn thấy đám ngươi Liễu Như Yên, ôm quyền vừa cười vừa nói:
- Liễu tông chủ, Trác tông chủ, Thuần Dương đảo chủ, lão hủ bái kiến.
- Tam trưởng lão, xem ra ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định nha, lúc này tới đây, mang theo điều kiện ưu đãi thế nào rồi?
Nhìn qua lão giả, Liễu Như Yên cười khẽ nói.
Trước mắt vị lão giả này chính là tam trưởng lão của Thất Võ Các.
Tam trưởng lão mỉm cười không nói, chỉ nhìn qua đám người Liễu Như Yên ôm một cái quyền, cấp bậc lễ nghĩa vẫn vô cùng chu đáo..
- Ta thủ thuyền, để tránh có hung linh công kích cốt thuyền.
Thuần Dương Tử vừa cười vừa nói, sau đó đi ra phía ngoài. Thất Võ Các trưởng lão đã đến, hắn đương nhiên hiểu đây là đại sự, hắn với tư cách đảo chủ Cổ Linh Đảo, không thể nghe được.
Về phần Hùng Thiên Tí, hắn càng không dám ở lại bên trong, đi theo Thuần Dương Tử đi ra ngoài, canh giữ bên ngoài bong thuyền.
- Cốt Hải mênh mông, muốn tìm được Lý công tử không dễ dàng nha, lão hủ đã đổi vài chiếc cốt thuyền rồi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, Tam trưởng lão ôm quyền, cúi chào, bắt đầu mở màn.
Lúc này tam trưởng lão có thể nói là thập phần thành ý đến đây, vì sớm bàn thỏa đáng chuyện lần này, hắn có thể nói là ra roi thúc ngựa chạy đến, tốn hao không ít tâm huyết.
- Ta hy vọng tam trưởng lão cũng có thể mang đến tin tức tốt cho ta.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Tam trưởng lão lại cúi đầu với Lý Thất Dạ, so với lần trước, lần này tam trưởng lão càng thêm khách khí, càng thêm cung kính, hắn rất thành ý với giao dịch lần này.
Phải biết rằng, Thất Võ Các tại Long Yêu Hải, cho dù là cả Thiên Linh Giới cũng là truyền thừa có danh tiếng mạnh mẽ, một môn ba hải thần, thực lực đủ tiếu ngạo bất cứ môn phái truyền thừa nào trong Thiên Linh Giới.
Với tư cách trưởng lão Thất Võ Các, tam trưởng lão địa vị có thể nói là tôn quý, hiện tại hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ lại cung kính, lại phục bái, cấp bậc lễ nghĩa như vậy thật sự không thể bắt bẻ cái gì.
Đương nhiên, tam trưởng lão cung kính, Lý Thất Dạ cũng cho hắn sắc mặt tốt, đổi lại những người khác có cầu ơhắn, hắn ngay cả nhìn cũng lười nhìn.
Lễ nhiều người không trách, thò tay không đánh mặt người cười! Tam trưởng lão cung kính, vì vậy hắn cũng cho đối phương cơ hội.
- Lão hủ lần này tới đây, vẫn muốn giao dịch chuyện tục thọ với Lý công tử.
Tam trưởng lão cung kính nói ra.
- Nói nghe một chút, hoặc là có hứng thú một chút.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói. Lúc này tam trưởng lão cung kính như thế, Lý Thất Dạ cũng cho tình cảm, không có xa cách giống như lần đầu tiên.
- Thất Võ Các chư lão chúng ta sao khi bàn luận thương nghị với nhau, đối với Lý công tử đề nghị xem như đáp ứng một bộ phận.
Tam trưởng lão trịnh trọng nói:
- Nếu như Lý công tử có thể tục thọ thành công cho Thất thánh tổ, thất đại thức của Thất Võ Các chúng ta, nguyện ý truyền thụ cho Lý công tử ba đại thức.
Tam trưởng lão vừa nói ra lời này, làm cho Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi cũng phải giật mình động dung, đều không thể tin được, chuyện như thế quả thật khiến người ta không dám tin tưởng. Cho dù là người như Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi cũng cảm thấy giật mình, cho rằng bản thân mình nghe lầm.
Thất Võ Các, truyền thừa của bọn họ đặt tên là "Thất Võ Các ", rất nhiều người đều cho rằng đều là dựa vào "Thất đại thức" .
Cho tới nay Thất Võ Các thất đại thức đều không truyền ra ngoài, nó là cơ mật cao nhất của Thất Võ Các, cho tới nay, trong Thất Võ Các có thể tiếp xúc thất đại thức đã ít càng thêm ít, hiện tại Thất Võ Các vậy mà nguyện ý cầm ba thứ đầu của thất đại thức truyền cho Lý Thất Dạ, điều này thật sự làm cho người ta vô cùng rung động.
- Đủ phách lực, cũng thật là có đủ dã tâm.
Tam trưởng lão nói ra lời như vậy, Lý Thất Dạ cũng sợ hãi thán phục một tiếng, nói ra:
- Xem ra, Thất Võ Các các ngươi dã tâm bừng bừng nha.
Trên thực tế Thất Võ Các mở miệng nói ra giao dịch ba thức đầu tiên, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.