- Thái Dương Vương!
Nhìn thấy thanh niên này, có không ít người nhận ra lai lịch của hắn, không ngừng kinh hô.
Thanh niên trước mắt là tông chủ Thái Dương Tông, tuổi trẻ tài cao, thanh danh hiển hách, thậm chí là vượt qua Lâm đ*o trưởng, hắn tu luyện Thái Dương Thể thập phần bá đạo.
- Thì ra là Thái Dương Tông chủ nha.
Thấy Thái Dương Vương khiêu chiến chính mình, Thuần Dương Tử cũng không tức giận, cười cười, nói ra:
- Thái Dương Tông chủ muốn vì Lâm đ*o trưởng can thiệp chuyện này sao?
- Nếu như ngươi cho rằng như vậy, vậy cũng không sao cả.
Thái Dương Vương lãnh đạm, lạnh lùng nói:
- Thuần Dương đảo chủ đã can thiệp cho họ Lý, nên cũng nghĩ tới kết quả này. Cổ Thuần tứ mạch, tuy đứng đầu Mị Linh, nhưng cũng không có nghĩa Cổ Thuần tứ mạch có thể tùy ý làm bậy.
Bị Thái Dương Vương chụp mũ như vậy, Thuần Dương Tử cũng không tức giận, hắn chỉ là vừa cười vừa nói:
- Ta và Lý huynh có tư giao, chuyện này không thể kéo lên Cổ Thuần Tứ Mạch được.
- Vậy sao?
Thái Dương Vương cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Họ Lý tại Thiên Linh Giới làm xằng làm bậy, tàn sát đồng loại. Hiện tại ngươi với tư cách Cổ Linh đảo đảo chủ, mà Cổ Thuần Tứ Mạch với tư cách đứng đầu Mị Linh, vậy mà không diệt trừ ác nhân, ngược lại là trợ Trụ vi ngược, hãm hại đồng loại...
Thái Dương Vương nói cả buổi cũng dụ dỗ Thuần Dương Tử, hơn nữa còn kéo Cổ Thuần Tứ Mạch đứng đối lập với Mị Linh tộc, làm như vậy thậm chí dang khiêu chiến địa vị của Cổ Thuần Tứ Mạch tại Mị Linh nhất tộc.
Thái Dương Vương chỉ đơn giản là châm ngòi thổi gió, cho dù không thể rung chuyển Cổ Thuần Tứ Mạch, bôi đen Cổ Thuần Tứ Mạch một chút cũng không tệ, dù sao hắn cũng không có bao nhiêu tổn thất.
So với lâm đ*o trưởng, Thái Dương Vương càng dám nói hơn, dù sao Thái Dương Tông nội tình cường đại hơn Tị Trần Dương, Thái Dương Tông không chỉ có đại thành tiên thể truyền thừa, thủy tổ Thái Dương Tông còn là Tiên Đế, người ta gọi là Thái Dương Tiên Đế!
- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, Cổ Thuần Tứ Mạch ta lúc nào tới phiên ngươi chỉ trỏ!
Ngay vào lúcThái Dương Vương cố ý bôi đen Cổ Thuần Tứ Mạch, một tiếng nói bá đạo vang lên, một người từ trên trời giáng xuống, bễ nghễ bát phương.
- Trầm Hải Thần Vương!
Khi thấy người từ trên trời giáng xuống, có người quát to một tiếng nói ra.
Người đến chính là Trầm Hải Thần Vương, lúc này hắn khí thôn sơn hà, bễ nghễ bát phương, khí phách mười phần, cho dù là ai cũng khó có khí phách như vậy.
Trầm Hải Thần Vương đã đến, chuyện này làm sắc mặt Thái Dương Vương biến hóa, dù sao Trầm Hải Thần Vương uy danh to lớn, còn vượt qua xa Thuần Dương Tử.
Nếu như nói trong thế hệ trẻ Thiên Linh Giới. Trầm Hải Thần Vương, Tốc Đạo Thiên Thần, Già Hải thiên tử, Thất Hãi Nữ Võ Thần tuyệt đối là thiên tài cao cấp nhất, mà Thái Dương Vương, Lâm đ*o trưởng còn kém hơn Trầm Hải Thần Vương bọn họ không nhỏ.
Về một ít đồn đãi về Thuần Dương Tử, Thái Dương Vương tuy có nghe nói qua, nhưng mà Thái Dương Vương cũng không có đặt Thuần Dương Tử ở trong lòng, dù sao chưa từng có người nào nhìn thấy Thuần Dương Tử ra tay. Hắn mạnh yếu vẫn phải nói lại, thậm chí có rất nhiều người cho rằng hắn không có cường đại như đồn đãi.
- Như thế nào, Thần Vương cũng muốn chọc vào một đao sao?
Sắc mặt Thái Dương Vương trầm xuống, lạnh lùng nói.
Khí thế Trầm Hải Thần Vương khinh người, có khí tức áp sập thiên địa, lạnh lùng nói:
- Ta chọc vào một đao thì như thế nào, Thái Dương Tông có bao nhiêu cân lượng mà dám nói này nói kia với Cổ Thuần Tứ Mạch chúng ta, chỉ bằng chút năng lực của ngươi, không cần sư huynh của ta ra tay, ta cũng có thể trảm ngươi.
Không nên cho rằng Trầm Hải Thần Vương không báo thù Lý Thất Dạ thì hắn là kẻ mềm yếu. Trên thực tế, Trầm Hải Thần Vương là người khí phách mười phần. Nhưng mà hắn biết rõ ai có thể là địch, ai không thể là địch.
Nếu như Trầm Hải Thần Vương có thể nhìn ra được sâu cạn của Lý Thất Dạ, biết rõ Lý Thất Dạ mạnh yếu, hắn sẽ không chút khách khí đứng ra đòi chém Lý Thất Dạ.
Nhưng mà hắn xem ra, Lý Thất Dạ sâu không lường được, bất luận kẻ nào là địch với hắn, đều bị hắn thôn phệ, mặc kệ ai ra tay với hắn, đều bị hắn tiêu diệt. Chính là vì như thế, Trầm Hải Thần Vương không muốn bởi vì một tiểu thiếp của chính mình mà kéo Trầm Hải Triều vào chiến tranh với Lý Thất Dạ.
Mà đối thủ cấp bậc như Thái Dương Vương, Lâm đ*o trưởng này, Trầm Hải Thần Vương căn bản là không sợ hãi, nếu như cần là địch, hắn căn bản không sợ nhảy ra trấn áp đám người này! Đối với Trầm Hải Thần Vương mà nói, không cần Cổ Thuần Tứ Mạch, chỉ bằng Trầm Hải Triều của hắn, chỉ bằng lực lượng trong tay của hắn đủ nghiền áp truyền thừa Tị Trần Dương rồi.
Đối với Trầm Hải Thần Vương là vương giả xưng bá tám phương, người khác không gây chuyện, hắn khá tốt, nếu như người khác gây chuyện với hắn, vậy cho dù thế nào hắn cũng sẽ dốc toàn lực lật tung Tị Trần Dương lên, đây không chỉ lập uy cả đời của hắn, càng xây dựng hình tượng và lớn mạnh con dân của hắn.
Hiện tại nếu như Lâm đ*o trưởng, Thái Dương Vương dám đối nghịch với hắn, như vậy có thể cho hắn cái cớ xuất binh đánh phá truyền thừa như Tị Trần Dương, Thái Dương Tông!
Trầm Hải Thần Vương vừa nói ra một câu sẽ trảm Thái Dương Vương, chuyện này làm sắc mặt Thái Dương Vương khó coi tới cực điểm, mặc dù nói hắn cũng biết Trầm Hải Thần Vương đến, cũng giữ khoảng cách nhất định, nhưng mà, Trầm Hải Thần Vương nói lời này là khinh người quá đáng.
Nghịch chuyển như vậy làm cho người ta ngạc nhiên, tất cả mọi người cho rằng Trầm Hải Thần Vương sẽ liều ngươi chết ta sống với Lý Thất Dạ, hiện tại thật không ngờ, Trầm Hải Thần Vương càng đứng về phía Lý Thất Dạ bên này.
Một màn như vậy khiến rất nhiều người cũng khó tin tưởng, người trong thiên hạ cũng biết, tiểu thiếp Công Tôn Mỹ Ngọc tiểu thiếp Trầm Hải Thần Vương sủng ái nhất chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, theo lý mà nói, Trầm Hải Thần Vương phải tìm Lý Thất Dạ báo thù rửa hận mới đúng, hiện tại Trầm Hải Thần Vương vậy mà đứng ra không có ý báo thù cho Lý Thất Dạ, chuyện như vậy làm cho người ta khó hiểu.
- Thần Vương, ta và ngươi xác nhận cùng chung mối thù mới đúng.
Lúc này Lâm đ*o trưởng cười nói:
- Lý Thất Dạ khinh người quá đáng, hắn không chỉ giết đạo đồng, thừa tướng của ta, hắn càng giết tiểu thiếp âu yếm của Thần Vương ngươi...
- Chuyện của ta, không cần ngươi một ngoại nhân đến lắm miệng!
Ngay tại Lâm đ*o trưởng châm ngòi thổi gió, Trầm Hải Thần Vương chem ngang lời hắn, lạnh lùng nói:
- Ta và Lý Thất Dạ có ân oán, còn cần một kẻ đứng ngoài như ngươi để ý giúp hay sao?
- Hắc, hắc, Thần Vương không phải sợ Lý Thất Dạ a...
Lâm đ*o trưởng tiếp tụ cười âm trầm.
Lâm đ*o trưởng vừa nói ra lời như vậy, lập tức làm cho hai mắt Trầm Hải Thần Vương âm trầm, hắn cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Khích tướng đúng không, tốt, vậy muốn đứng cùng chiến tuyến với ta sao? Vậy hãy để cho ta nhìn một chút cân lượng của ngươi! Đừng không có vài phần bổn sự, cả ngày đứng ở đây châm ngòi thổi gió, sính miệng lưỡi lợi hại!