Nhưng mà Lý Thất Dạ ngồi trên thuyền nhỏ, sát phạt của thiên địa này không có bao nhiêu ảnh hưởng tới hắn, phi toa thuyền nhỏ sẽ tự động tránh né sát phạt.
Thuyền nhỏ chở Lý Thất Dạ, nó như phi hành trong khu vực này, nó giống như con cá du lịch biển cả, hành tẩu trong nguy hiểm rất thành thạo.
Nếu như con thuyền nhỏ này là con cá, như vậy phiến thiên địa này với con cá mà nói, đây là biển cả khôn cùng, nơi hung hiểm như vậy với nó mà nói giống như trở về nhà.
Thuyền nhỏ này chở Lý Thất Dạ đi thật lâu, cuối cùng nhất đi vào một nơi, ở chỗ này có từng tiếng vỡ vụn vang lên.
Oanh —— oanh —— oanh ——
Từng âm thanh nổ vang sinh ra, ở phía trước có một cái phễu lớn, tất cả nước biển tối đen kia chảy vào đây, lao nhanh vào trong cái phễu này.
Nước biển tối đen như mực không ngừng rót vào cái phễu to này, dường như mặc kệ nước biển là địa phương nào chảy tới đều chảy vào nơi đây.
Trong tiếng nổ vang, Lý Thất Dạ nhìn qua cái phễu này, nhìn qua nước biển lao nhanh rót vào trong, cuối cùng nhất hắn thở sâu.
Uy lực cái phễu trước mặt quá mạnh, tuy nó còn kém xa vòng xoáy lớn lúc trước! Nhưng mà nó vẫn cực kỳ đáng sợ, cực kỳ hung hiểm, một khi đi vào, cho dù là Thần Hoàng cũng sẽ tan thành mảnh nhỏ.
- Nên đi vào.
Toàn thân Lý Thất Dạ chấn động, "Ông" một tiếng, thi ra "Thiên Mệnh Tinh Thể", trong khoảng thời gian ngắn toàn thân hào quang sáng lên, hào quang óng ánh làm cho thân thể Lý Thất Dạ giống như bị thủy tinh bao vây.
Thiên Mệnh Tinh Thể tỏa hào quang thủ hộ Lý Thất Dạ, có phòng ngự của nó, bất kỳ nguy hiểm nào, bất luận sát phạt gì cũng không thể ảnh hưởng tới Thất Dạ.
Cuối cùng nhất, "Ông" một tiếng, thuyền nhỏ chở Lý Thất Dạ tiến vào trong cái phễu, lập tức nước biển tối đen bao phủ lấy thuyền nhỏ.
Bị nước biển tối đen bao phủ, Lý Thất Dạ cũng không nhìn cảnh tượng bên ngoài, nhưng mà Lý Thất Dạ có thể cảm nhận được thuyền nhỏ rơi xuống cực nhanh, hơn nữa càng lúc càng nhanh.
Trong quá trình này, ngẫu nhiên Lý Thất Dạ có thể cảm nhận được thuyền nhỏ đang chấn động kịch liệt, chấn động như thế làm thuyền nhỏ không ngừng lắc lư, dưới chấn động như thế, dường như thuyền nhỏ cũng đang rã rời.
- Nếu như thuyền nhỏ này rã rời, bạch cốt tiểu tử kia chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ thi triển "Thiên Mệnh Tinh Thể" chính là sợ thuyền nhỏ này xảy ra vấn đề, một khi thuyền nhỏ rã rời, hắn có Thiên Mệnh Tinh Thể chèo chống, hắn cũng có thể bình an vô sự.
Thuyền nhỏ rơi thẳng xuống vực cuối cùng nhất cũng không biết qua bao lâu, thuyền nhỏ cũng dừng lại, tất cả đều trì hoãn quá lâu, rốt cuộc không còn nghe được tiếng nước nổ vang, trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa trở nên vô cùng yên tĩnh.
Mà phi toa của Bạch Cốt Đảo chủ cũng sinh ếnhóa, trước đó chiếc thuyền nhỏ này sáng long lanh, giống như dùng thủy tinh chế tạo thành.
Lúc này chiếc thuyền nhỏ không hề óng ánh, cả thuyền nhỏ biến thành màu xám trắng, giống như bạch ngọc bám đầy bụi, ảm đạm vô quang.
Không hề nghi ngờ, sau khi lao vào cái phễu này, chiếc thuyền nhỏ mất đi nhiều thần lực, nó cần thời gian rất dài mới có thể khôi phục trở lại.
- Lúc này tiểu tử bạch cốt chắc chắn nhỏ máu trong lòng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Trên thực tế Bạch Cốt Đảo chủ thời điểm cấp thuyền nhỏ cho Lý Thất Dạ, trong lòng của hắn đã nhỏ máu. Bạch Cốt Đảo chủ hắn có thể không rõ hay sao? Tồn tại như âm nha, hắn chỉ là tùy tiện dạo chơi thì căn bản không cần mượn thuyền nhỏ của hắn làm cái gì.
Âm nha mượn thuyền nhỏ của hắn, hắn đã hiểu đây là đi làm lớn một hồi, cho nên trong lòng của hắn đã có chuẩn bị, hiểu rõ lần này thuyền nhỏ của mình sẽ chịu tổn thương thật lớn.
Nhưng mà cho dù nội tâm của Bạch Cốt Đảo chủ đang nhỏ máu. Cuối cùng hắn vẫn đồng ý lấy thuyền nhỏ đưa cho Lý Thất Dạ.
Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ nhảy lên thuyền nhỏ, Xuất hiện tại trước mắt Lý Thất Dạ chính làm một phiến hư không.
Nhưng mà trong phiến hư không này thậm chí có một đồ hình âm dương thái cực to lớn, âm dương thái cực này giống như thế giới, tuy nó chuyển động chậm rãi, nhưng giống như đang kéo cả thế giới, dường như cả thế giới đều nằm ở nơi này, nó là hạch tâm của thế giới.
Thời điểm cẩn thận nhìn qua âm dương thái cực này, nhất định sẽ cảm thấy âm dương thái cực có âm cực rất quen mắt, chỉ thấy âm cực cực tối, nó dường như có thể cắn nuốt sạch tất cả hào quang đi qua.
- Lão đầu tử năm đó cũng quá nghịch thiên, tính tình cũng táo bạo, hắn tức giận hủy đi âm cực.
Nhìn qua âm dương thái cực đang chuyển động trước mặt, Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra.
Âm dương thái cực to lớn trước mắt này, nằm đó bị lão hắc long hủy đi, chính là chất lỏng màu đen lần trước hắn gặp, nó là một phần trọng yếu của âm dương thái cực. Quan hệ cực kỳ trọng đại.
Trong năm tháng rất xa xôi, lão đầu tử cũng từng tới nơi đây. Thậm chí có thể nói, hắn còn tới sớm hơn các Tiên Đế khác.
Năm đó lão đầu tử khác với hiện tại, năm đó hắn là Yêu Long cực kỳ táo bạo. Năm đó hắn đã từng công phạt nơi đây, cuối cùng nhất hắn dưới sự tức giận, một hơi hủy âm cực đi mang về nhà, trấn phong nó lại.
Đương nhiên lão đầu tử làm như vậy. Hắn cũng muốn có một ngày hy vọng có thể cần dùng đến, hắn hy vọng có một ngày chính hắn cường đại, hoặc là hậu đại cường đại đi tới nơi này. Bởi vì nơi này có đồ vật mà Yêu Long nhất tộc của hắn rất muốn có!
Cũng chính bởi vì như thế, lão đầu tử năm đó mới có thể hủy âm cực của âm dương thái cực đi, bởi vì hắn cũng không muốn để cho người khác lấy được món đồ này.
Lúc này lão đầu tử nguyện ý thả âm cực trong âm dương thái cực ra, có thể nói hắn thật đã cho Lý Thất Dạ nhân tình rất lớn. Đổi lại người khác, lão đầu tử tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Trên thực tế trước khi Lý Thất Dạ tới, cũng từng có người thỉnh cầu lão đầu tử rồi, đó là Bất Tử Tiên Đế, nhưng mà lão đầu tử cũng không có giao âm cực ra.
Lý Thất Dạ hít sâu một hơi, "Ông" một tiếng, vào giờ phút này, Lý Thất Dạ tế Phong Thiên Ngũ Đạo Môn ra ngoài, lấy đồng rương ra, thanh muội đăng hỏa, đạo kiếm...
Trong khoảng thời gian ngắn, Lý Thất Dạ lấy ra từng kiện bảo vật tuyệt thế, nhưng mà Lý Thất Dạ cũng không có mang món nào phòng ngự bản thân hắn cả, hắn chỉ lấy từng kiện bảo vật ra trấn áp đạo cơ của bản thân.
Đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi, Lý Thất Dạ trấn áp đạo cơ của mình, cho dù Lý Thất Dạ cường đại hơn nữa cũng không thể ra tay phản kích, dùng bảo vật vô địch tuyệt thế trấn áp đạo cơ bản thân, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ biến thành thư sinh tay trói gà không chặt, cho dù là phàm nhân cũng có thể giết hắn.
Lý Thất Dạ làm như vậy là có đạo lý của hắn, Lý Thất Dạ dùng từng bảo vật tuyệt thế vô song trấn áp đạo cơ của bản thân, tuy làm như thế khiến hắn biến thành thư sinh tay trói gà không chặc, nhưng mà có một chỗ tốt, đạo cơ của hắn sẽ không bị tổn hại dưới bất cứ hình thức nào.