Cùng lúc đó không chỉ có rất nhiều tu sĩ đứng bên ngoài quan sát, ở bên ngoài chiến trường có một chiếc xe ngựa đang dừng, một xe ngựa do kim phượng kéo xe.
Ngồi ở vị trí đánh xe là Xích Hỏa lão tổ tiếng tăm lừng lẫy của Thụ tộc, tồn tại Đại Thần Hoàng đã từng là uy hiếp thiên hạ hôm nay đang ngồi ơ đó, nhưng mà chỉ là tên đánh xe, thần thái cung kính.
Ngay cả Đại Thần Hoàng đều chỉ là kẻ đánh xe, đãi ngộ như vậy làm cho trái tim người ta băng giá, thế gian trừ Tiên Đế ra, chỉ sợ cũng chỉ có Mộng Trấn Thiên mới có tư cách để Đại Thần Hoàng trở thành người đánh xe.
Xe ngựa đậu ở chỗ đó, từ đầu đến cuối Mộng Trấn Thiên vẫn không có lộ mặt ra, mặc dù không có người nào nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, nhưng mà tất cả mọi người có thể khẳng định, ngồi ở chỗ kia tuyệt đối là Mộng Trấn Thiên.
Bởi vì trong xe ngựa tản mát ra khí thế duy ngã độc tôn, xe ngựa đậu ở chỗ đó, giống như tòa núi lớn đang trấn áp nơi đây, làm cho không người nào có thể vượt qua.
Tuy Mộng Trấn Thiên ở trong xe ngựa không có ló mặt ra, nhưng mà khí tức từ xe ngựa tỏa ra vẫn làm người ta sợ hãi, dường như, người ngồi bên trong chẳng khác gì bá chủ cửu giới, dường như hắn chính là một Tiên Đế, thời điểm ngồi ở đó đủ hiệu lệnh thiên hạ, ngay cả thần linh cũng muốn hiệu lực cho hắn.
- Mộng Trấn Thiên nha.
Nhìn qua xe ngựa, vô số ánh mắt tràn ngập khát vọng nhìn qua, đối với tu sĩ Thiên Linh Giới mà nói, Mộng Trấn Thiên có danh tiếng như sấm sét bên tai, nhưng mà người chính thức nhìn thấy chân dung Mộng Trấn Thiên thì không có mấy.
Đối với cường giả đời trước, hoặc là còn có người nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, nhưng mà Mộng Trấn Thiên đã thác đại một thế không xuất hiện, bọn họ cũng không biết Mộng Trấn Thiên đã biến thành bộ dáng gì.
Về phần trẻ tuổi, càng khát vọng, càng muốn nhìn một thấy bộ dáng thiên tài vô địch Mị Linh đệ nhất nhân như thế nào.
Nhưng mà xe ngựa đậu ở chỗ đó, vẫn không nhúc nhích, từ đầu đến cuối Mộng Trấn Thiên vẫn không ló mặt ra
"Oanh" một tiếng, thời điểm này Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên hai người đang đánh với Trấn Thiên quân đoàn tới gay cấn, theo tiếng nổ mạnh, thiên địa giống như nổ tung, vô số cỗ thi thể bay ra ngoài.
Ngay sau đó Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi như giao long xuất hải, xé ra một lỗ hỏng từ vòng vây của Trấn Thiên quân đoàn, các nàng lập tức giết ra, giết người ngã ngựa đổ.
Trong nháy mắt, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hai người đã giết ra ngoài, hai người bọn họ khí thế như cầu vồng, dùng tiên thể chi binh, một người tay cầm đế kiếm, hai người bọn họ huyết khí trùng thiên, giờ này khắc này, sư tỷ muội các nàng đồng thời thể hiện thực lực của mình.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hai người quét ngang cốt thuyền, vẫn lãnh ngạo khinh người, không sợ bất luận kẻ nào, quản chi là Mộng Trấn Thiên ở đây, các nàng cũng không sợ!
- Trấn Thiên quân đoàn, nên phái tinh nhuệ ra đi, chút đội ngũ này muốn làm khó chúng ta, chỉ sợ còn có chút khó khăn.
Đứng trước cốt thuyền, Liễu Như Yên không sợ hãi, vẫn cười duyên.
Nhìn thấy Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi sư tỷ muội hai người vào lúc này vẫn ngang ngược khiêu ngạo, chuyện này làm cho không ít người đưa mắt nhìn nhau.
- Hai vị cô nương hiểu lầm.
Vào thời điểm này, trong xe ngựa có tiếng nói của Mộng Trấn Thiên vang lên, tuy giọng nói của Mộng Trấn Thiên không phải rất vang dội, nhưng ai cũng có thể nghe được rõ ràng, hơn nữa hắn nói ra mỗi câu đều rất có tiết tấu, làm tăng tiết tấu huyền diệu lên.
- Ta cũng không phải gây khó dễ với hai cô nương, ta hôm nay tới đây, là muốn gặp Lý đạo hữu một lần.
Mộng Trấn Thiên nói ra lời này từ trong xe ngựa truyền ra.
Mộng Trấn Thiên nói rất êm tai, tiết tấu này làm cho người nghe đặc biệt thoải mái.
Nghe được Mộng Trấn Thiên nói thế, làm cho không ít người hai mặt nhìn nhau, trong lòng nhiều người càng bội phục, có người thì thào nói:
- Tiên Đế tương lai rất không giống nha, ăn nói vẫn khiến người ta thoải mái.
Mọi người đều biết, Mộng Trấn Thiên là người mạnh nhất đương thời, có được thực lực mạnh như vậy, Mộng Trấn Thiên vậy mà không có hùng hổ dọa người, làm cho rất nhiều người có ấn tượng tốt với hắn.
- Thật xin lỗi, công tử gia chúng ta không tiếp khách, nên mời trở về đi.
Liễu Như Yên cười duyên một tiếng, quản chi đối mặt Mộng Trấn Thiên, nàng vẫn cười nói tự nhiên.
- Một Nhân tộc, có cái gì đáng được lưu luyến như thế.
Nhìn thấy Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi canh giữ trước cốt thuyền, có Mị Linh nhịn không được thấp giọng nói thầm.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đều là tông chủ Vô Cấu Tam Tông, mà Vô Cấu Tam Tông với tư cách cự phách của Mị Linh nhất tộc, trong mắt nhiều người xem ra, truyền thừa như Vô Cấu Tam Tông nên ủng hộ Mộng Trấn Thiên mới đúng, dù sao bọn họ đều là Mị Linh nhất tộc, nhưng mà hiện tại Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hết lần này tới lần khác lại ủng hộ Lý Thất Dạ là Nhân tộc.