Cho dù Diệp Tiểu Tiểu nói như vậy, thụ thi ngăn cản trước mặt vẫn gào thét, thần thái thập phần hung ác, giống như không cho đám người Lý Thất Dạ tới gần nửa bước.
- Chúng không nghe ngươi nói cái gì đâu.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:
- Nếu như là thụ nhân, chúng còn có thể hiểu ngươi nói cái gì, nhưng mà, thụ thi thì không thể trao đổi.
- Vậy phải làm thế nào?
Diệp Tiểu Tiểu sốt ruột nói. Nàng cũng lo lắng cho tiểu sinh mệnh, vạn nhất chậm một bước, tiểu sinh chết trong bụng thì nàng cực kỳ áy náy.
- Chuẩn bị cho tốt, không nên cự tuyệt ta, để cho ta đi vào.
Lý Thất Dạ lúc này chậm rãi nói ra.
- Vì cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu giật mình không rõ Lý Thất Dạ định làm gì.
- Đi theo cảm giác là được, không nên cự tuyệt, ta sẽ giúp ngươi nhìn thấy sự trân quý của huyết thống bản thân.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
- Tốt.
Diệp Tiểu Tiểu không hề nghĩ ngợi, một lời đáp ứng Lý Thất Dạ, bất kể nói thế nào, nàng rất tín nhiệm Lý Thất Dạ.
Lúc này Lý Thất Dạ đặt ngón tay lên thiên linh của Diệp Tiểu Tiểu, trong nháy mắt này huyết khí bàng bạc của Lý Thất Dạ sôi trào như hồng thủy, điên cuồng dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tiểu Tiểu.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong người Diệp Tiểu Tiểu có từng đợt nổ vang, Diệp Tiểu Tiểu không có cự tuyệt, theo cảm giác mà đi, huyết khí của Lý Thất Dạ sôi trào trong đầu của nàng.
"Ông, ông, ông", vào thời điểm này toàn thân Diệp Tiểu Tiểu bắt đầu tỏa hào quang, hào quang xoay tròn quanh thân của Diệp Tiểu Tiểu, vòng tròn sáng ngời không ngừng tăng lên, hơn nữa vòng tròn quay liên tục, lóe sáng một vùng, thập phần đồ sộ, thập phần chói mắt.
Thời điểm Diệp Tiểu Tiểu quanh chung quanh hào quang này, mỗi một vòng sáng là một đại thế giới, mỗi một đạo hào quang giống như có hàng tỉ sinh linh, hào quang quay chung quanh Diệp Tiểu Tiểu giống như có ba ngàn đại thế giới mở rộng ra, bao phủ Diệp Tiểu Tiểu vào trong.
Khi vầng sáng chuyển động, cả thiên địa tràn ngập hào quang của Diệp Tiểu Tiểu, dường như hào quang của Diệp Tiểu Tiểu có thể tràn ngập cả thế giới, cũng trong hào quang này Diệp Tiểu Tiểu trở nên vô cùng cao quý.
"Ông" một tiếng, giờ phút này sau lưng Diệp Tiểu Tiểu dường như mở ra vô thượng kỷ nguyên, ở trong đó có hư ảnh đại thụ.
Gốc đại thụ này lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi, thành phiến lá nâng đỡ ngôi sao, ngân hà dài hẹp đảo quanh cành cây, đây dường như là Thế Giới Thụ, nó dường như nâng đỡ cả thế giới này tồn tại.
Thời điểm vô thượng kỷ nguyên này hình thành, khí tức của Diệp Tiểu Tiểu vốn còn non nớt biến thành vô cùng trang nghiêm, thần thánh, dường như cửu thiên thập địa chỉ ở dưới chân của nàng mà thôi.
Thời điểm hào quang sau lưng Diệp Tiểu Tiểu hiển hiện ra, hư ảnh gốc cây to lớn kia vừa xuất hiện, tất cả thụ thi kính sợ nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, chúng đều nhao nhao lui về phía sau, rời xa Diệp Tiểu Tiểu, không dám tới gần chút nào.
Tất cả thụ thi rời xa Diệp Tiểu Tiểu, không dám tới gần Diệp Tiểu Tiểu, đó là bởi vì khí tức trên người Diệp Tiểu Tiểu làm cho chúng nó cảm thấy kính sợ, càng sợ hãi bản thân làm ô nhiễm khí tức của Diệp Tiểu Tiểu, đối với chúng mà nói, chỉ cần có một tia uế khí dính vào cũng là khinh nhờn với Diệp Tiểu TIểu.
- Tại sao như thế?
Nhìn thấy tất cả thụ thi không ngừng rút lui, ở xa xa, thần thái Diệp Tiểu Tiểu hết sức kỳ quái.
- Bởi vì đối với chúng mà nói, huyết thống của ngưởi rất thần thánh, chúng sợ uế khí của mình khinh nhờn ngươi, nếu phát sinh chuyện như vậy, với chúng mà nói là một loại bất kính trên bản năng, cho nên chúng không dám tới gần ngươi.
Lý Thất Dạ nói.
Lúc này Lý Thất Dạ thu hồi bàn tay, hào quang trên người Diệp Tiểu Tiểu vẫn bất diệt, Lý Thất Dạ phân phó nói:
- Ngươi đứng ở chỗ này, không nên tiến lên, mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều không nên tới gần.
Diệp Tiểu Tiểu gật gật đầu, nói ra:
- Ta hiểu, ngươi đi cứu tân sinh mệnh nhanh đi.
Lý Thất Dạ nhìn qua cái bụng vừa lớn vừa tròn, sau đó chậm rãi tiến lên phía trước, thời điểm này tất cả thụ thi đi lên ngăn cản, Lý Thất Dạ mở mệnh cung ra, mệnh cung vừa ra, tánh mạng chi trụ, sinh mệnh chi thụ, tánh mạng hồng lô, sinh mệnh chi tuyền đều nhất nhất hiển hiện, cùng lúc đó Lý Thất Dạ cho tánh mạng chi trụ cùng tánh mạng hồng lô thủ hộ hai bên.
Mệnh cung tứ tượng xuất hiện, rốt cuộc Lý Thất Dạ đi tới chỗ thụ thi nằm trên cây gỗ.
Đùng đùng ——
Thời điểm Lý Thất Dạ tới gần, sinh mệnh trong bụng bắn tia chớp ra ngoài, dòng điện đáng sợ bổ vào Lý Thất Dạ không lưu tình chút nào.
Nhưng mà dòng điện còn chưa bổ lên người của Lý Thất Dạ, tính mạng chi trụ hấp thu tia chớp đánh vào Lý Thất Dạ.
Cách cách, cách cách, cách cách...
Từng tiếng sét vang vọng, sinh mệnh trong bụng điên cuồng sử dụng tia chớp oanh kích, trong khoảng thời gian ngắn, tia chớp đánh tới như dòng nước lũ.
Tia chớp hung mãnh như thế, đổi lại là những người khác đã sớm bị đánh thành than cốc, nhưng mà tánh mạng chi trụ cho phù văn thủ hộ thân thể, mặc kệ tia chớp khủng khiếp tới bực nào, cường địa ra sao cũng không thể thương tổn Lý Thất Dạ chút nào.
Dưới cổ hư chân văn, tia chớp mạnh hơn cũng không thể làm gì nổi Lý Thất Dạ, cổ hư chân văn có thể thôn phệ tất cả tia chớp, thậm chí có thể thôn phệ bất cứ nghiền rủa nào.
Thời điểm tính mạng chi trụ ngăn cản sấm sét, Lý Thất Dạ lại bước lên tới gần thụ thi.
Bồng —— một tiếng, thơi điểm Lý Thất Dạ tới gần một chút, tân sinh mệnh trong bụng bắn ra hỏa diễm vô cùng vô tận, đây là tính mạng chi hỏa tuyệt thế vô song, tánh mạng chi hỏa bắn ra có thể thiêu đốt thế gian.
Hỏa diễm mạnh mẽ như thế bốc cháy hừng hực, tánh mạng hồng lô hấp thu hỏa diễm này, tất cả hỏa diễm bị cắn nuốt sạch sẽ, một tia cũng không còn thừa.
Nhưng mà hài nhi trong bụng vẫn không ngừng bộc phát hỏa diễm cường đại, dường như nó muốn thiêu hủy thế gian, muốn tiêu diệt bất cứ thứ gì tới gần nó.
"Keng" một tiếng vang lên, mặc kệ hỏa diễm mạnh cỡ nào, điên cuồng cỡ nào, nhưng mà tính mạng hồng lô của Lý Thất Dạ đã khóa chặt, hỏa diễm mạnh hơn nữa cũng không ảnh hưởng tới Lý Thất Dạ.
Hiện tại Lý Thất Dạ đi tới gần, mà sinh mệnh chi thụ của Lý Thất Dạ rủ cành xanh xuống, cành xanh này đâm vào bụng thụ thi.
Lúc này cành xanh này chậm rãi vuốt quanh cái bụng lớn, cành xanh mang theo khí tức sinh mệnh, giống như mùa xuân về với vạn vật, mỗi lần nó vuốt giống như có thể hòa tan băng tuyết.
Cành xanh mang theo khí tức sinh mệnh cực kỳ ôn nhu, là tinh tế như vậy, nó mang theo khí tức sinh mệnh, nó trấn an tân sinh mệnh đang bất an và dao động.
Trấn an của sinh mệnh chi thụ từ từ có hiệu lực, tân sinh mệnh từ từ bình tĩnh trở lại, dưới trấn an này, hỏa diễm và tia chớp quy về bình tĩnh.
Vào thời điểm này Lý Thất Dạ cũng đi lên phía trước, đứng bên cạnh thụ thi đang nằm.
Nhìn thấy cảnh này, tâm hồn thiếu nữ đang treo cao của Diệp Tiểu Tiểu cũng buông lỏng một hơi.
Ngay cả tất cả thụ thi ở gần nhìn thấy cảnh này cũng buông lỏng một hơi, chúng hiện tại sẽ không đi công kích Lý Thất Dạ, bởi vì chúng cũng biết Lý Thất Dạ đang muốn làm gì.