Đế Bá

Chương 2408: Vô địch (2)

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người nhận ra gốc cây già này, lập tức giật mình.

- Nhìn Khổng Tước Địa một chút.

Lập tức có lão tổ phân phó, hướng của thiên kính thay đổi thành Khổng Tước Địa.

Nhưng mà lúc vừa chiếu tới, phát hiện Khổng Tước Thụ vẫn sinh trưởng tại Khổng Tước Địa, mà Khổng Tước Thụ trên Toái Thần Nhai đang cắm rễ thiên địa, nó giống khổng tước của Khổng Tước Địa như đúc.

- Hai gốc Khổng Tước Thụ, cái này, cái này, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều kinh nghi bất định, đột nhiên tầm xuất hiện một gốc Khổng Tước Thụ, hơn nữa Khổng Tước Thụ này giống như đúc Khổng Tước Thụ kia, thậm chí uy áp vô địch không phân rõ thật giả.

Đám người Thần Mộng Thiên lúc này đã giật mình khủng khiếp, đă mắt nhìn qua Khổng Tước Thụ.

- Đây, đây không phải là Khổng Tước Thụ đạo thân sao?

Có tu sĩ cường giả hoảng sợ nói một câu.

- Chỉ sợ, chỉ sợ không phải.

Có Thụ tộc lão tổ thì thào nói:

- Tổ thụ một khi cắm rễ, kết cục đã định, không có khả năng có đạo thân.

Đương nhiên, không có ai gốc cây trên bầu trời kia là thế nào, Lý Thất Dạ chữa trị cho Khổng Tước Thụ xong, đạt được Khổng Tước Thụ đồng ý, cho nên Lý Thất Dạ dùng thiên địa ấn thác ấn Khổng Tước Thụ.

Cũng có ý nghĩa, Lý Thất Dạ tùy thời tùy chỗ có thể triệu hồi Khổng Tước Thụ tác chiến vì hắn, mặc dù nói so với chân thân, thiên địa ấn thác ấn Khổng Tước Thụ có chênh lệch, cuối cùng nó vẫn là tổ thụ.

Thác ấn Khổng Tước Thụ không phải Tiên Đế chân khí có thể so sánh, cho nên cho dù Song Đế chi tử có Tiên Đế chân khí hộ thể vẫn bị đánh bay.

- Dừng tay, không muốn chiến.

Lúc này Lăng Phong Vân quát to một tiếng, hắn nhìn qua Khổng Tước Thụ trên bầu trời, trong khoảng thời gian ngắn sắc mặt ngưng trọng tới cực điểm.

Lăng Phong Vân kêu to, đám người Thần Mộng Thiên nhao nhao dừng tay, thời điểm bọn họ dừng tay, thứ nguyên Thần Mộng Thiên cũng dừng lại, cũng không có công kích đám người Thần Mộng Thiên.

Đây là nhược điểm của thứ nguyên, nếu quả thật không ra tay, hoặc là bỏ chạy, thứ nguyên sẽ dừng lại.

Đương nhiên, đối xứng thứ nguyên có nhược điểm rất rõ ràng, nhưng mà cao cấp hơn"Đối xứng thứ nguyên" là "Song song thác vị" sẽ khác biệt.

Sau khi đám người Thần Mộng Thiên đều dừng tay, hết sức cẩn thận, nhìn chằm chằm vào chính mình khác, chậm rãi lui về phía sau, kéo ra một đoạn khoảng cách an toàn, lúc này bọn họ không dám vọng động, bởi vì bọn họ động thủ, thứ nguyên cũng sẽ động thủ.

Mặc dù nói lúc này thứ nguyên khác của bản thân không động thủ, nhưng sắc mặt đám người Thần Mộng Thiên vẫn khó coi tới cực điểm, bọn họ không nhịn được nhìn qua Khổng Tước Thụ trên bầu trời, sắc mặt ngưng trọng tới cực điểm.

- Tốt, tập thể dục chấm dứt, chúng ta nên chơi thật thôi!

Thấy đám người Thần Mộng Thiên không động thủ, Lý Thất Dạ chỉ cười nói tùy ý, thu hồi "Đối xứng thứ nguyên ", trong nháy mắt thứ nguyên đám người Thần Mộng Thiên đều biến mất.

Lúc này Thần Mộng Thiên cũng tốt, Ám Hắc Tổ Vương cũng được, bọn họ không nói nên lời, quản chi cường đại như Lăng Phong Vân cũng không nói chuyện.

Bọn họ hiểu rõ, hôm nay bọn họ lành ít dữ nhiều, Lý Thất Dạ tùy tùy tiện tiện sử dụng thủ đoạn đã có thể trấn áp bọn họ, nếu như Lý Thất Dạ thật sự thi triển đòn sát thủ, chỉ sợ bọn họ sẽ chết không toàn thây.

Vào thời điểm này, đám người Thần Mộng Thiên đã có chút hối hận, nếu như biết rõ Lý Thất Dạ đáng sợ hư thế, bọn họ sẽ không leo ra, ngoan ngoãn trốn trong hang ổ cụp đuôi làm người.

Nhưng mà hiện tại hối hận cũng không có dùng được, thù hận đã kết, bọn họ như tên lên dây, không thể không bắn.

Trong khoảng thời gian ngắn, cả Thiên Linh Giới yên tĩnh tới cực điểm, bất luận là cường giả trước thiên kính hay tồn tại vô địch trước Toái Thần Nhai, tất cả đều không nói gì.

Cho dù là thế hệ vô địch như bọn họ, đối mặt thế cục như vậy cũng không có thượng sách. Lý Thất Dạ tùy tùy tiện tiện thu triển thủ đoạn đã có thể áp chế đám người Thần Mộng Thiên, trong thế cục như vậy, có ai có thể trấn áp Lý Thất Dạ?

Hiện tại cho dù là thế hệ vô địch, bọn họ nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một phương pháp chính là quỳ xuống cầu xin Lý Thất Dạ tha thứ, thỉnh cầu Lý Thất Dạ bỏ qua cho bọn họ một mạng, nếu không tất cả mọi người không nghĩ ra còn có phương pháp gì có thể giúp đám người Thần Mộng Thiên còn sống rời khỏi Toái Thần Nhai.

- Lý Thất Dạ còn thủ đoạn nữa sao?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ tiện tay có thể triệu hoán Khổng Tước Thụ, thế hệ vô địch bên ngoài Toái Thần Nhai khiếp sợ tới cực điểm.

Vào thời điểm này, Thiên Linh Giới không biết có bao nhiêu tồn tại khiếp sợ, không biết bao nhiêu người may mắn bản thân mình không là địch với Lý Thất Dạ, cho tới bây giờ, mọi người chính thức hiểu rõ, thời điểm chém giết Mộng Trấn Thiên, Hắc Ám cổ vương tử, Hải Loa Đế Vương, Lý Thất Dạ căn bản không dùng toàn lực.

- Các ngươi muốn chết như thế nào?

Nhìn thấy thần thái đám người Thần Mộng Thiên vô cùng ngưng trọng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Lúc này đám người Thần Mộng Thiên bắt đầu trầm mặc, trước đó bọn họ còn có dũng khí đánh một trận, hiện tại bọn họ không có dũng khí đó nữa.

Nhưng mà trong thế cục như hiện tại, bảo bọn họ lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ là không có khả năng, dù sao bọn họ đều là thế hệ vô địch, nếu như bảo bọn họ quỳ xuống cầu xin tha thứ còn khó hơn lên trời.

Nhìn qua đám người Thần Mộng Thiên trầm mặc, Lý Thất Dạ lâp tức cười rộ lên, nói ra:

- Đáng tiếc, tất cả đã trễ, hiện tại muốn sống sót phải xem bản lĩnh thật sự của các ngươi, xem nội tình tông môn các ngươi thế nào.

Vừa nói ra lời này, "Ông" một tiếng thật lớn, Khổng Tước Thụ bắn ra từng đạo Tiên Đế uy áp, thời điểm tiên quang bộc phát, thời gian như dừng lại, mọi thứ trên thế gian yên tĩnh.

- Khai mở ——

Đối mặt với tiên quang như thế, đám người Tiên Đế chi tử, Thần Mộng Thiên đều nhao nhao ra tay, điên cuồng hét lên một tiếng, Tiên Đế chân khí, hải thần chi binh trong tay đánh ra ngoài, đánh ra một kích thật mạnh.

Dám người Song Đế chi tử giương đông kích tây, muốn phân tán thực lực Khổng Tước Thụ, muốn mượn chuyện này tranh thủ thời gian.

Phanh, phanh, phanh...

Từng tiếng nổ vang lên, cho dù đám người Song Đế chi tử, Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương đánh ra một kích vô địch vẫn không ngăn được tiên quang giáng xuống, bọn họ bị đánh bay, phun máu tươi ra ngoài.

Nhìn thấy đám người Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên bị đánh bay ra xa, chuyện này làm cho tất cả mọi người trong Thiên Linh Giới hít khí lạnh, đây chính là tồn tại hoành kích Tiên Đế, cứ thế bị đánh bay ra xa.

- Đáng tiếc, các ngươi cuối cùng vẫn không phải hoành kích Tiên Đế.

Nhìn đám người Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên bị đánh bay, hắn tươi cười nói một câu.

Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt đám người Thần Mộng Thiên tái nhợt, đây là lực lượng tổ thụ, bọn họ so sánh với nó thật sự có khoảng cách không nhỏ, huống chi bọn họ sau khi trải qua chiến đấu, huyết khí hao tổn không nhỏ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất