Đại đồ sát như thế, lão đầu tử không ngoài ý muốn, hắn đã sớm ngờ tới Lý Thất Dạ trở về sẽ làm lớn một hồi, cũng chính bởi vì như thế, hắn mới không cho đám ranh con Cự Long quốc đi ra ngoài, một khi chọc giận âm nha, cho dù Lý Thất Dạ bán mặt mũi cho hắn, chỉ sợ đám ranh con cũng bị lột da, tử tội có thể tha, mang vạ khó bỏ!
Chân Vũ đảo thập phần an bình, gió nhẹ thổi qua làm cho người ta đắm chìm vào trong đó.
Chân Vũ đảo hiển hiện trên mặt biển, vào giờ phút này, Lý Thất Dạ cùng Đạm Đài Nhược Nam đang đứng trên vách núi ngắm nhìn biển cả, Lý Thất Dạ không nói gì, Đạm Đài Nhược Nam cũng không nói gì, hai người bọn họ yên lặng thưởng thức thủy triều lên xuống.
Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ thở dài một hơi, Đạm Đài Nhược Nam nắm chặc bàn tay Lý Thất Dạ, trầm mặc thật lâu ngắm cảnh biển nơi đây.
- Chỉ sợ đây là lần cuối cùng ta có thể cùng thiếu gia ngắm thủy triều lên xuống.
Qua hồi lâu, Đạm Đài Nhược Nam nói ra.
Nghe Đạm Đài Nhược Nam nói như vậy, Lý Thất Dạ trầm mặc một hồi, thần thái vô cùng ảm đạm, qua lần này, không biết sau này có tương kiến hay không, hoặc là, hai người từ biệt lần này sẽ là vĩnh biệt, từ đó về sau, bọn họ sẽ không gặp nhau nữa.
Mặc dù nói, Lý Thất Dạ cũng không phải là không có biệt ly qua, trăm ngàn năm trải dài, hắn trải qua vô số sinh tử, không ngừng đưa tiễn một người lại một người, có là an nghỉ ở dưới đất, có trọn đời không xuất thế, từ nay về sau chia cách chân trời, không còn gặp lại nữa...
Sau khi tiễn biệt từng người rời đi, thời gian dài, thời gian lâu nội tâm hắn đã chết lặng, cũng không phải hắn lạnh lùng, đó là vì bất đắc dĩ.
Ngươi vẫn sống mà người bên cạnh đều rời đi, huống chi con đường hắn đi còn quá dài, hắn có đại đạo dài dằng dặc cần hoàn thành, hắn muốn đi thẳng, hắn vĩnh viễn không dừng bước, vĩnh viễn không ngừng chân, vĩnh viễn không quay đầu!
Lý Thất Dạ trầm mặc, trầm mặc thật lâu, thời gian trôi qua, Lý Thất Dạ buồn vô cớ thở dài một hơi, nhẹ nhàng mà nói ra:
- Ta là là chủ tử không xứng chức, ngươi vẫn đuổi theo ta, vẫn làm bạn với ta, nhưng, ta lại không thể ngừng chân vì ngươi, lưu lại với ngươi.
Đạm Đài Nhược Nam lập tức ôm lấy Lý Thất Dạ, ôm eo Lý Thất Dạ thật chặc, Lý Thất Dạ cũng buồn vô cớ thở dài, cũng ôm lấy nàng.
- Không ——
Đạm Đài Nhược Nam ôm lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
- Thiếu gia, cũng không thể trách ngươi, ta từ khi quen thiếu gia, thiếu gia chưa bao giờ dừng lại, chưa bao giờ ngừng chân, bất luận là ta cũng tốt, quản chi là người cửu thiên thập địa cũng không đáng để thiếu gia ngừng chân, đều không đáng lưu lại với người nào...
-... Ngươi nhất định phải đi thẳng, ngươi sẽ chiến đấu tới cuối cùng, một trận chiến đên tận cùng thế giới, đây là truy cầu của ngươi, đây là mộng tưởng của ngươi. Đây cũng là thiếu gia, của ta chỉ có đuổi theo mộng tưởng của ngươi mới đáng giá ta trả giá, đáng giá ta làm bạn! Ngươi không vứt bỏ đã cho ta dũng khí, là ngươi kiên trì không ngừng, cho ta phấn đấu, cho dù thiếu gia ngươi rời khỏi, nhưng, thiếu gia vĩnh viễn sẽ sống trong lòng ta.
Nói đến đây, Đạm Đài Nhược Nam ôm chặt lấy Lý Thất Dạ, ôm thật lâu, Lý Thất Dạ cũng ôm nàng, bọn họ đều biết, sau khi từ biệt sẽ là vĩnh biệt, từ nay về sau, chỉ sợ không còn cơ hội tương kiến nhau.
Hai người vẫn ôm nhau, giờ phút này, hai người bọn họ như dung làm một thể, bọn họ cũng nghe được tiếng tim đập của nhau, trừ hai người bọn họ ra, không còn thứ gì khác nữa.
- Gặp lại, thiếu gia.
Qua thật lâu thật lâu sau, Đạm Đài Nhược Nam thâm tình nới một câu bên tai Lý Thất Dạ.
- Gặp lại, Nhược Nam!
Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ cũng nói ra, hắn chỉ hơi lẩm bẩm, không biết thương cảm là vật gì, hắn thất thần.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ buông Đạm Đài Nhược Nam ra, xoay người rời đi, đi nhanh khỏi đây, hắn không hề quay đầu lại, không hề nhìn Đạm Đài Nhược Nam, thời điểm hắn đi nhanh, hắn không phát hiện khóe mắt đang ẩm ướt.
Đạm Đài Nhược Nam vẫn nhìn Lý Thất Dạ rời khỏi, đưa mắt nhìn hắn biến mất phía chân trời, cuối cùng, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, nước mắt yên lặng chảy xuống.
- Thiếu gia, hảo hảo sống sót, ta tin tưởng ngươi sẽ thắng, ngươi sẽ...
Rất lâu sau đó, Đạm Đài Nhược Nam lẩm bẩm.
Trận chiến chung cực trong tương lai, Đạm Đài Nhược Nam không biết sẽ có kết cục như thế nào, nhưng mà trong suy nghĩ của nàng, thiếu gia đã thắng, bởi vì, thiếu gia nàng, bất luận là lúc nào đều đứng lên, không quản nó là vực sâu vạn trượng, hắn sẽ từ đó đứng lên, sẽ quét ngang cả cửu thiên thập địa.
Đây là thiếu gia của nàng, là nam nhân trong tâm trí nàng, bất luận thời điểm nào cũng vĩnh viễn không vứt bỏ, sẽ kiên trì đến cuối cùng, bất luận kết cục như thế nào, hắn sẽ rời đi vĩnh viễn.
Cuối cùng, Chân Vũ đảo cũng biến mất trong biển lớn mênh mông, không còn xuất hiện qua, không còn có người nhìn thấy nó, nó biến mất như thế, chờ đợi thời gian xuất thế.
Lý Thất Dạ rời khỏi Chân Vũ đảo, hắn cũng không lập tức đi tới Nhân Hoàng Giới, mà là mang theo Tô Ung Hoàng tiến về phía Thất Võ Các.
Trước đó, Lý Thất Dạ đã từng làm giao dịch với Thất Võ Các, hắn sẽ tục thọ cho Thất thánh tổ Thất Võ Các, mà Thất thánh tổ sẽ cho hắn gặp Thiên Thủy hải thần Thất Võ Các.
Lý Thất Dạ mang theo Tô Ung Hoàng vượt qua thiên địa, đến Thất Võ Các.
Thất Võ Các, truyền thừa cường đại nhất Hải yêu nhất tộc, được xưng là đệ nhất truyền thừa Hải yêu nhất tộc, hơn nữa Thất Võ Các còn xuất hiện ba hải thần.
Cho tới nay, Thất Võ Các nhân tài đông đúc, cường giả vô số. Trong Thiên Linh Giới, Thất Võ Các một môn ba hải thần là chủ đề người ta bàn luận say sưa, đồng thời còn có Thất Võ Các "Thất đại thức".
Trong Thiên Linh Giới, rất nhiều người đều nói, Thất Võ Các lấy tên là "Thất Võ Các ", đó là bởi vì Thất Võ Các khởi nguyên bằng "Thất đại thức".
Đương nhiên, đối với thất đại thức, Thiên Linh Giới rất nhiều tu sĩ cường giả vẫn chỉ biết nó là truyền thuyết, trên thực tế, người trong Thiên Linh Giới chính thức nhìn thấy thất đại thức rải rác không có mấy, cho dù là đệ tử Thất Võ Các cũng chưa từng gặp qua thất đại thức.
Trên thực tế, không có người nhìn thấy thất đại thức cũng chẳng có gì lạ, Thất Võ Các trăm ngàn năm qua, người chính thức quán thông thất đại thức rải rác không có mấy, mà Thất thánh tổ chính là một trong số đó.
Lý Thất Dạ mang theo Tô Ung Hoàng đến Thất Võ Các, Thất Võ Các đất đai cực kỳ rộng lớn, cả Thất Võ Các cực kỳ phồn hoa, các tòa nhà điêu lan vẽ phượng hoàng, cả Thất Võ Các có khói tím lượn lờ.
Nhìn qua Thất Võ Các có đủ loại dị tượng, người ta còn cho rằng là thế ngoại đào viên, đi vào tiên cảnh thoát ly hồng trần, cho dù có người muốn đến, nơi này trước mắt chính là nơi quyền thế nhất Hải yêu nhất tộc.
Thời điểm Lý Thất Dạ đến Thất Võ Các, Thất thánh tổ tôn quý nhất Thất Võ Các tự mình đi ra chào đón, Thất thánh tổ thân phận địa vị không chỉ giới hạn trong Thất Võ Các, cho dù là cả Thiên Linh Giới, địa vị của hắn rất cao và tôn quý.