Cũng chính bởi vì hắn muốn quan sát huyết thống Cổ Minh tiến hóa như thế nào, bởi vì hắn đã thật lâu chưa nhìn thấy huyết thống Cổ Minh lột xác, có thể nói lần này trong Phi Tiên Giáo tồn tại huyết thống Cổ Minh lại là tài liệu quan sát tốt nhất.
Lâm Thiên Đế thở dài một hơi, hắn đã hiểu Phi Tiên Giáo đã trở thành con mồi của Lý Thất Dạ. Từ sự kiện lần này, tuy hắn thập phần muốn cải biến, nhưng hắn không có năng lực cải biến.
Trong mắt người khác hắn là thiên tài khó lường, nhưng trong mắt các cự đầu thì hắn chỉ là vãn bối mà thôi, lực lượng của hắn không có ý nghĩa.
- Lý huynh, tiểu đệ cáo từ.
Cuối cùng Lâm Thiên Đế đứng lên, hắn ôm quyền cúi chào Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhìn qua Lâm Thiên Đế, vừa cười vừa nói:
- Ngươi có thể rời đi, thừa dịp còn chưa phát binh, ngươi cứ đi đi, rời khỏi Phi Tiên Giáo, niệm giao tình năm xưa, ta không làm khó ngươi.
Tuy Lý Thất Dạ muốn tiêu diệt Phi Tiên Giáo, nhưng mà Lâm Thiên Đế muốn rời đi, hoặc là nói cho dù hắn công phá Phi Tiên Giáo, cũng có thể tha cho Lâm Thiên Đế một mạng, trận chiến tranh này không liên quan đến hắn.
Câu này đã làm Lâm Thiên Đế trầm mặc, cuối cùng hắn vẫn khom người thật sâu, nói ra:
- Đa tạ Lý huynh ưu ái, phần nhân tình này của Lý huynh, ta vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng, nhưng ta là đệ tử Phi Tiên Giáo, cho dù Phi Tiên Giáo là đúng hay sai,t a sẽ không làm đào binh, Phi Tiên Giáo chúng ta không có đào binh.
- Dũng khí đáng khen.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:
- Đi thôi, sống hay chết, vậy xem tạo hóa của ngươi.
Lâm Thiên Đế không muốn nói cái gì nữa, hắn chào Lý Thất Dạ sau đó đi ra ngoài.
Lâm Thiên Đế trở lại Phi Tiên Giáo, tiếp kiến lão tổ trong giáo, mặc dù nói lão tổ ba mạch bọn họ bị giam lỏng, nhưng vẫn có thể gặp môn hạ đệ tử.
Nghe được Lâm Thiên Đế báo cáo, các lão tổ ở đây trầm mặc, mấy lão tổ trước mặt đều là nhân vật uy danh hiển hách, đã từng là chiến tướng vô địch dưới trướng Tiên Đế, đã từng uy hiếp cửu giới.
- Hài tử, đi thôi, đi càng xa càng tốt, rời đi đi, cũng đừng quay về.
Cuối cùng lão tổ nhiều tuổi nhất lại nhìn Lâm Thiên Đế nói ra.
- Lão tổ...
Nghe câu này, Lâm Thiên Đế chấn động, nói ra:
- Chiến tranh còn chưa bắt đầu, chúng ta đừng bi quan như thế, sẽ có hy vọng...
- Không có hy vọng.
Lão tổ nhiều tuổi nhất nói ra:
- Ngươi không rõ Phi Tiên Giáo đối mặt với cái gì, ngươi cũng không hiểu Phi Tiên Giáo đối mặt với tồn tại kinh khủng ra sao, đáng sợ cở nào. Cho dù thực sự Tiên Đế còn trên đời, cũng không thể rung chuyển địa vị của hắn, không chỉ nói Phi Tiên Giáo chúng ta bây giờ, nếu đại nhân đã quyết định, chắc chắn vận mệnh Phi Tiên Giáo bị diệt không tránh được.
- Các lão tổ ra mặt cầu tình thì sao?
Lâm Thiên Đế vẫn lưu một chút hy vọng trong lòng, nói ra:
- Lão tổ lúc đó chẳng phải nói từng cầu tình đại nhân rồi sao? Nếu lão tổ tự mình tìm đại nhân...
- Vô dụng thôi.
Vị lão tổ này lắc đầu, nói ra:
- Năm đó đại nhân cưỡng chế dò xét Phi Tiên Giáo, mẫy lão đầu chúng ta đã bán mặt mo, đã cầu tình, bây giờ mặt mũi đã hết. Phi Tiên Giáo đã vượt qua điểm mấu chốt, đã không cách nào vãn hồi nữa.
- Đại nhân có nguyên tắc của đại nhân, cho dù cầu tình cũng vô dụng thôi, bây giờ chúng ta có gặp được đại nhân, cũng không thể dùng được.
Một lão tổ khác lắc đầu nói ra.
Nói đến đây, thần sắc mấy lão tổ này ảm đạm, có một vị lão tổ cười khổ một tiếng, nói ra:
- Nếu như A Tu La còn sống, thật không biết hắn có hối hận chuyện năm xưa hay không, nếu như năm đó hắn không cực lực đề cử Nhân Hiền Tiên Đế tranh giành thiên mệnh, có lẽ Phi Tiên Giáo sẽ không có hôm nay.
Các lão tổ khác trầm mặc, A Tu La cổ tổ cuối cùng thọ nguyên suy kiệt tử vong, trừ bởi vì A Tu La cổ tổ hưởng dụng tài nguyên giảm bớt ra, đồng thời hắn cũng mê mang với quyết định năm đó, dục vọng sống sót lu mờ, hoặc có thể hắn không muốn nhìn thấy Phi Tiên Giáo có ngày như vậy.
Trong điện lâm vào yên lặng, hào khí hiện tại giống như có tảng đá ép vào nội tâm của bọn họ, ép tới mức bọn họ thở không ra hơi.
- Chúng ta, chúng ta thật không có hy vọng sao?
Lâm Thiên Đế há miệng nói ra lời này, thời điểm nói xong hắn lại cảm thấy nặng nề, nói không nắm chắc, không biết trước.
- Không có hy vọng.
Lão tổ lớn tuổi nhất lắc đầu, nói ra:
- Thanh Long quân đoàn vừa ra, tất cả đã được quyết định, cho dù Thanh Long quân đoàn không ra, kết cục cũng đã được quyết định, không có Thanh Long quân đoàn, còn có Hổ Bí quân đoàn, còn có các quân đoàn khác, bất kể như thế nào, kết cục đã có sẵn rồi.
- Thời điểm Phi Tiên Giáo bước qua điểm mấu chốt kia, tất cả đã được quyết định, cho dù Tiên Đế còn tại vị cũng không thể thay đổi kết cục này được.
Một lão tổ khác thở dài, nói:
- Có Tiên Đế tồn tại, nhiều nhất chúng ta chỉ có thể giãy dụa mà thôi, cũng chỉ làm chiến tranh tàn khốc hơn. Phi Tiên Giáo chúng ta rất cường đại, nhưng có thể cường đại hơn Cổ Minh hay sao? Cho dù chúng ta có Tiên Đế, cũng không thể mạnh hơn Long Minh Tiên Đế.
- Năm đó Cổ Minh đã tan thành mây khói, năm đó Long Minh Tiên Đế cũng bị giết tại Thần Đỉnh Phong, tiếng kêu thảm thiết của hắn vang vọng cửu giới, người người rùng mình.
Lão tổ lớn tuổi nhất chậm rãi nói:
- Chỉ tiếc, Phi Tiên Giáo cuối cùng vẫn mất trên tay chúng ta, ở kiếp này chúng ta đã thành tội nhân, ai cũng không tránh được, thật thẹn với liệt tổ liệt tông.
Các lão tổ khác bắt đầu trầm mặc, trong cửu giới này, đối với tu sĩ khác hoặc môn phái khác, bọn họ đều là thế hệ vô địch uy hiếp cửu giới, mỗi người đều kính sợ.
Nhưng thời điểm tai họa ngập đầu xuất hiện trước mặt Phi Tiên Giáo, bọn họ vẫn bất lực, bọn họ không thể cải biến được chuyện gì, bọn họ đã không có năng lực cải biến cục diện, vào thời điểm này bọn họ có cảm giác mình già rồi, rất nhiều chuyện đã lực bất tòng tâm.
- Nhưng chúng ta cũng nên khuyên bảo bọn họ, khuyên bảo đế tử buông tha báo thù, nếu như cần thiết chúng ta có thể khuyên bảo đế tử nghị hòa với âm nha.
Lâm Thiên Đế vẫn không từ bỏ ý đồ. Phi Tiên Giáo có ân quá lớn với hắn, với hắn mà nói Phi Tiên Giáo chính là nhà thứ hai của mình, nhìn Phi Tiên Giáo bị diệt, nội tâm của hắn vô cùng khó chịu.
- Ngươi không hiểu bọn họ.
Lão tổ lớn tuổi nhất lắc đầu, nói ra:
- Bọn họ quyết tâm muốn báo thù không ai có thể rung chuyển, nếu không đám lão đầu chúng ta cũng không bị giam lỏng tại nơi này.
Nói đến đây lão tổ này lại thở dài thường thượt, nếu như bọn họ còn trẻ, nếu bọn họ vẫn còn huyết khí tràn đầy năm đó, bọn họ quyết đấu các đế tử của Nhân Hiền Tiên Đế vẫn có phần thắng.
Đáng tiếc bọn họ đều già, huyết khí khô héo, thọ nguyên suy kiệt, căn bản không cách nào đánh lâu, các đế tử của Nhân Hiền Tiên Đế ở trong tiên lao cũng không bị già yếu, huyết khí của bọn họ vẫn tràn đầy như lúc trẻ, chính là vì như thế, lão tổ ba mạch liên thủ vẫn không thể làm gì.