Đế Bá

Chương 2648: Liệu vọng

Lão quỷ trong Thâm Uyên nổi khùng nhưng không tấn công, gã dằn xuống lửa giận. Lý Thất Dạ dám tới nơi này tức là không sợ Thiên Cổ Thi Địa bọn họ, huống chi như hắn nói, muốn giết một vị bốn tiên thể đại thành, dù lão quỷ trong Thâm Uyên thành công vẫn sẽ trả giá nặng nề, Thiên Cổ Thi Địa sẽ trở thành chiến trường.

Lão quỷ bình tĩnh lại từ từ nói:

- Chiến Thiên Cổ Thi Địa ta, luyện Thiên Cổ Thi Địa ta thành binh khí, ngươi đã quá tự tin, Vạn cổ tới nay không ai có thể làm được!

- Nhưng Lý Thất Dạ ta thì có thể!

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

- Miễn Lý Thất Dạ ta vứt bỏ cái mặt già này, ta có thể kéo một đống giúp đỡ trong cửu thiên thập địa. Miễn tachịu trả giá, ta có thể đạp phá Thiên Cổ Thi Địa các ngươi, dỡ thiên quan các ngươi lên. Ta thậm chí có thể áp chế Thiên Mệnh, tái chiến một kiếp. Miễn cho ta thời gian hai đời liều một phen, ngươi cảm thấy ta có thể xé Thiên Cổ Thi Địa các ngươi ra, tế luyện nó thành binh khí oanh diệt Cổ Minh không?

Giờ đến lượt lão quỷ trong Thâm Uyên im lặng. Đến cảnh giới như bọn họ không cần dùng ngôn ngữ đe dọa, Lý Thất Dạ cũng không hăm gì ai, không buông lời ngông cuồng. Nếu Lý Thất Dạ chịu làm, buong tay làm thì hắn có thể.

- Mọi chuyện trên đời đều phải trả giá.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Ngươi hoặc là hợp tác với ta tiêu diệt Cổ Minh, hoặc khoanh tay đứng nhìn, để ta tiêu diệt các ngươi trước. Với ta thì thời đại đã khác nhau, Cửu Giới giấu hai nguy hiểm, tuy uy hiếp từ các ngươi tạm thời không bằng Cổ Minh nhưng với Cửu Giới vẫn là tai họa ngầm lớn.

- Nên hiện tại là lúc ngươi biểu minh lập trường.

Lý Thất Dạ nghiêm túc nói:

- Thiên Cổ Thi Địa các ngươi là uy hiếp ẩn của Cửu Giới hay là bằng hữu? Mọi thứ chỉ một suy nghĩ của ngươi.

Lý Thất Dạ dứt lời, lão quỷ trong Thâm Uyên im lặng thật lâu.

Với tồn tại như lão quỷ trong Thâm Uyên đương nhiên không thích bị người uy hiếp, nhưng lúc này Thiên Cổ Thi Địa đối mặt lựa chọn. Vận mệnh Thiên Cổ Thi Địa sẽ ra sao chỉ trong một ý nghĩ của lão quỷ trong Thâm Uyên.

- Ngươi nói đúng, mọi chuyện trên đời đều phải trả giá.

Cuối cùng lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:

- Ngươi nói trên đời không có bữa cơm miễn phí, vậy ngươi sẽ trả giá thế nào?

Với yêu cầu lão quỷ trong Thâm Uyên nêu, Lý Thất Dạ cười nói:

- Đúng rồi, ọi chuyện trên đời đều phải trả giá, trên đời không có bữa cơm miễn phí. Ta có thể cho thứ ngươi khát vọng, thứ ta cho ngươi rất đơn giản. Chờ khi ta chiến đến phút cuối, chờ ta khải hoàn trở về, ta sẽ đặc xá các ngươi, rút lại khiển trách của các ngươi, cho phép các ngươi lại thấy ánh mặt trời, cho phép các ngươi dung nhập vào Cửu Giới, cùng tồn tại với vạn tộc Cửu Giới!

Lời Lý Thất Dạ khiến lão quỷ trong Thâm Uyên nín thở, im lặng thật lâu.

Công nhận lời Lý Thất Dạ nói đối với lão quỷ trong Thâm Uyên, với Thiên Cổ Thi Địa đầy sức hấp dẫn. Đó là điều lão quỷ trong Thâm Uyên khát vọng, là Thiên Cổ Thi Địa bọn họ khao khát.

Nhưng lão quỷ trong Thâm Uyên sẽ không vì lời Lý Thất Dạ nói mà sôi trào máu nóng.

Lão quỷ trong Thâm Uyên im lặng hồi lâuchậm rãi nói:

- Còn nếu ngươi thua?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Vậy ngươi chỉ có thể cầu nguyện ta thành công. Nếu ta thua thì các ngươi sẽ rơi vào hắc ám dài lâu, thế giới này sẽ mất ánh sáng một thời gian rất dài, thế gian sẽ tĩnh lặng.

Lão quỷ trong Thâm Uyên lạnh lùng nói:

- Ngươi đang vẽ bánh đưa ta sao? Ngươi không mang đến ích lợi thực chất cho chúng ta!

Lý Thất Dạ nhún vai:

- Nếu ngươi nghĩ vậy thì ta cũng không phủ nhận.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nhưng trừ bánh vẽ a cho các ngươi, ngươi cảm thấy trên đời còn ai vẽ bánh cho các ngươi được? Nếu ta chỉ vẽ bánh đưa các ngươi, người khác thậm chí không có tư cách vẽ bánh.

- Nếu nói điều kiện của ta mang đến một hy vọng, một tương lai ch o36e.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Ít ra các ngươi còn được thấy hy vọng, nếu không các ngươi thậm chí không có hy vọng, đối với các ngươi thì hy vọng là xa cầu!

Lão quỷ trong Thâm Uyên lặng im, Lý Thất Dạ nói trúng chỗ yếu của gã.

- Ngươi cảm thấy các ngươi còn gì để trông mong?

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Miễn ông trời còn đó thì các ngươi mãi mãi là xác sống, một đám xác ướp mốc meo dưới lòng đất. Thế gian dài lâu này còn ai nhớ đến các ngươi?

- Miễn ông trời còn đó, các ngươi không có hy vọng, các ngươi mãi mãi bị nhốt trong tuyệt vọng, không chút hy vọng!

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

- Vì vậy ta mang đến hy vọng cho các ngươi, các ngươi nên trân trọng nó đi. Đây là thứ vô giá, tia hy vọng của ta có thể chiếu sáng Thiên Cổ Thi Địa tuyệt vọng, chiếu sáng trái tim không chút ánh sáng của các ngươi!

Lão quỷ trong Thâm Uyên im lặng thật lâu.

- Nên ngươi hoặc là chọn lũ hy vọng ta đây, khi ta thành công leìn miễn xá cho Thiên Cổ Thi Địa các ngươi, để các ngươi cùng vạn tộc Cửu Giới.

Lý Thất Dạ nghiêm túc nói:

- Không thì các ngươi sẽ tiếp tục tuyệt vọng. Chiến đấu đến cuối cùng nếu ta thắng, các ngươi vẫn sẽ mãi mãi bị nhốt trong tuyệt vọng, vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời.

Lời Lý Thất Dạ nói khiến lão quỷ trong Thâm Uyên im lặng thật lâu chậm rãi nói:

- Dù ta nguyện ý ra tay vì Cửu Giới nhưng e rằng chỉ có một cơ hội, chỉ có thể ra ngoài một lần, nhiêu hơn nữa thì ta không chịu nổi.

- Bởi vậy ngươi phải xem chính xác thời cơ, một trận chiến định Càn Khôn, cho Cổ Minh một kích trí mệnh.

Lý Thất Dạ từ tốn nói:

- Nếu Cổ Minh xuất thế, những mị si võng lượng sẽ có quân đoàn đi càn quét bọn họ. Dù thủ lĩnh Cổ Minh có bò ra, ta tin ngoại thân của ngươi chiến đấu được. Chỉ cần đè ép bọn họ không thở nổi thì Cổ Minh sẽ liều mạng một phen. Chờ đám Cổ Minh bò ra là thể phương sẽ hiện, giây phút đó tới lúc ngươi ra tay.

Lão quỷ trong Thâm Uyên im lặng một lúc sau nói:

- Được, ta đồng ý với ngươi, tới lúc đó nhất định ra tay, nhất chiến định Càn Khôn!

Cuối cùng lão quỷ trong Thâm Uyên chọn hợp tác, gã không còn lựa chọn. Nếu đứng về phe Lý Thất Dạ thì Thiên Cổ Thi Địa còn một tia hy vọng.

Lý Thất Dạ nói đúng, đối với Thiên Cổ Thi Địa bọn họ hy vọng rất quý giá, rất khó chờ được hy vọng.

Lý Thất Dạ cười nói với lão quỷ trong Thâm Uyên:

- Nhất chiến định Càn Khôn, không chừng sau trận chiến này Thiên Cổ Thi Địa các ngươi sẽ thu hoạch được thể phương, món quà bất ngờ biết bao.

Lão quỷ trong Thâm Uyên không đáp lời, vì đã không còn quan trọng. Nếu lão quỷ trong Thâm Uyên xuất chiến sẽ trả giá cực đắt, dù sao gã không thể rời khỏi Thiên Cổ Thi Địa. Rất có thể lão quỷ trong Thâm Uyên sẽ chết.

Mặc kệ trận chiến này ra sao, ít nhất đem đến hy vọng cho Thiên Cổ Thi Địa, hiện tại bọn họ chỉ cầu nguyện Lý Thất Dạ chiến đấu tới cuối thu hoạch toàn thắng, vậy thì Thiên Cổ Thi Địa thật sự sẽ thấy ánh mặt trời.

Lý Thất Dạ và lão quỷ trong Thâm Uyên bàn xong chuyện hợp tác, hắn không ở lại nữa.

Trước khi đi Lý Thất Dạ cười nói:

- Lần này chúng ta hợp tác vui vẻ, cuộc thảo luận rất vui.

Lão quỷ trong Thâm Uyên hoàn toàn không muốn nói chuyện. Hợp tác vui vẻ khỉ gió, hoàn toàn là Lý Thất Dạ đơn phương uy hiếp Thiên Cổ Thi Địa bọn họ. Nhưng lão quỷ trong Thâm Uyên đã chịu hợp tác thì không để bụng việc nhỏ lông gà vỏ tỏi.

Lý Thất Dạ đi hai bước chợt xoay người, cười nói:

- Phải rồi, tiểu tử Thông Thiên phong không tệ, hắn có thể đổi lấy sống tiếp một kiếp.

Lão quỷ trong Thâm Uyên chậm rãi nói:

- Sống tiếp một kiếp phải trả giá, ai cũng không được ngoại lệ, ta không thể phá vỡ.

- Ta biết, muốn có được thì phải cho đi.

Lý Thất Dạ nhún vai:

- Điều ngươi cần làm là cho hắn cơ duyên được rồi, phải trả giá thế nào là chuyện của hắn, tự hắn nên cố gắng.

Lão quỷ trong Thâm Uyên không vì Lý Thất Dạ cầu tình mà ngoại lệ:

- Hắn có thể chờ thuyền u minh.

- Không sao.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Ta cho cơ duyên, ta đã bắc cầu, tiếp diễn thế này chẳng liên quan ta. Thứ này nên nói sao đây, tuy mười thiên tài vạn cổ hơi gân gà nhưng rèn luyện một phen vẫn có thể đảm đương một phía. Tương lai đại chiến Cổ Minh không chừng hắn có thể phát huy tác dụng rất lớn, có lợi cho Thiên Cổ Thi Địa các ngươi.

Lão quỷ trong Thâm Uyên không trả lời, không đồng ý cũng không từ chối Lý Thất Dạ, vực sâu không đáy chìm trong yên tĩnh.

Lý Thất Dạ mặc kệ chuyện này có thành công hay không, hắn lười nói nhiêu, xoay người lướt đi. Với Lý Thất Dạ thì chuyện nên làm hắn đã làm, đã tận tình tận nghĩa. Mớ chuyện rắc rối trên đời không liên quan gì Lý Thất Dạ nữa.

Khi Lý Thất Dạ bước vào Thiên Cổ Thi Địa thì trên trời chảy các đại đạo đã tụ lại, trong mấy ngày nay mỗi đêm có thể thấy các đại đạo chảy trên tròi Cửu Giới. Nhưng khi tất cả đại đạo tụ tập lại thì cảnh tượng đồ sộ biến mất.

Ong ong ong ong ong!

Khi toàn bộ đại đạo tụ lại, cánh cửa đi thông các giới sáng lên. Đạo môn tĩnh lặng mấy trăm năm lại tỏa sáng.

Ngày xưa trận chiến Hắc Long Vương và Hắc Long Vương, Hắc Long Vương xé rách Thiên Mệnh, từ đấy Cửu Giới tiến vào thời đại đạo khó, Cửu Giới không liên lạc nữa.

Giờ thấy môn hộ đạo đài Cửu Giới tỏa sáng, tất cả sinh linh Cửu Giới hưng phấn lên. Khi môn hộ đạo đài sáng nghĩa là môn hộ Cửu Giới mở, mọi người sẽ đối mặt đại thế giới rực rỡ nhiều màu.

Tuy môn hộ Cửu Giới mở không có nghĩa là mọi người đều cơ hội vượt qua thế giới. Dù môn hộ Cửu Giới mở không có nghĩa là tất cả từ Nhân Hoàng giới đến Thiên Linh giới.

Nhưng tí ra cho tu sĩ trong thiên hạ một hy vọng, miễn mọi người cố gắng, gom đủ tinh bịch là có cơ hội đi thế giới khác mạo hiểm.

Không như lúc trước Cửu Giới phong kín, Thần Hoàng không muốn mọa hiểm sinh mạng mạnh mẽ xông giới bích, làm như vậy quá nguy hiểm, cái giá quá lớn.

Nhìn môn hộ Cửu Giới mở, có dược sư Nhân Hoàng giới cười khờ:

- A a a! Thạch Dược giới, ta đến đây! Ta nhất định sẽ phân cao thấp với dược sư của Thạch Dược giới!

Tưởng tượng mình có cơ hội tiếu ngạo dược sư của Thạch Dược giới, các dược sư Nhân Hoàng giới mắt tó sáng.

Có mị linh Thiên Linh giới nhìn đạo môn sắp mở thì hăm hở:

- Cửu Giới vạn vực, đã tới lúc mị linh chúng ta xông pha, đế vnạ tộc Cửu Giới biết mị linh chúng ta mới là thiên chi kiêu tử!

Trong U Thánh giới có thiên tài quỷ tộc tâm tráng chí, dã tâm bừng bừng:

- Đại thế giới, nên ra ngoài xông pha một phen!

Khi nhìn môn hộ đạo đài Cửu Giới sắp mở, không phải mọi người đều lạc quan.

Có thế hệ trước nặng trĩu ưu tư nói:

- Cửu Giới lại mở, hoặc là thời đại cướp đoạt tài nguyên lại đến, khi đó sẽ có cường giả xuyên suốt, Đế Thống tiên môn sẽ bao gồ mtài nguyên Cửu Giới, tiểu môn tiểu phái không thể thu ích lợi từ đó.

Tu sĩ thế hệ trước này lo lắng có lý. Với tiểu môn tiểu phái Cửu Giới thì cả đời bọn họ chưa chắc gom đủ tinh bích cần thiết để đi Cửu Giới một chuyến, càng đừng nói đi thế giới khác cướp tài nguyên của người ta.

Sau khi Cửu Giới mở ra sẽ có rất nhiều cường giả tung hoành bất cứ chỗ nào trong Cửu Giới. Khi ấy những Đế Thống tiên môn sẽ cướp tài nguyên thế giới khác, lửa chiến đốt cháy, bị hại trước tiên vẫn là những tiểu môn tiểu phái.

Đương nhiên so với thế hệ trước rầu lo thì trẻ tuổi rất hăm hở, hết sức hưng phấn, đối với bọn họ không chỉ là Cửu Giới sẽ khai thông cũng là Thiên Mệnh đã thành.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất