Một siết diệt mười vạn cường đại, dùng từ ‘rung động’ đã không thể hình dung. Người chính mắt trông thấy cảnh này để lại ám ảnh suốt đời khó phai, khi còn sống bọn họ nhớ lại cảnh tượng sẽ cảm thấy khủng bố, hình ảnh này là ác mộng trong cuộc đời bọn họ.
- Ọe!
Qua thật lâu có người tỉnh táo lại. Khi đã lây lại tinh thần có người dạ dày co rút nôn mửa, có người ói cả mật ra.
Trong phút chốc biết bao người mặt tái nhợt, nhiều cường giả té nhào dưới đất. Cảnh tượng quá khủng bố, sẽ trở thành hình ảnh ấn tượng khắc sâu nhất suốt đời khó quên.
Một nắm tay chỉ siết lại đã đồ diệt mười vạn cường địch, bao gồm Đế Trữ, Thần Hoàng, thậm chí tồn tại như Hoành Kích Tiên Đế.
Trên đời này còn ai vô địch hơn nữa? Trên đời này có ai đỡ nổi cú đấm của Lý Thất Dạ? Đáng sợ hơn là Lý Thất Dạ chưa trở thành Tiên Đế.
Nếu đệ nhất hung nhân trở thành Tiên Đế cộng thêm bốn tiên thể đại thành, mười ba mệnh cung sẽ khủng bố biết bao, khiến người tuyệt vọng bao nhiêu.
Khoảnh khắc này mọi người nhớ đến đề tài Vạn Cổ Đệ Nhất Đế mà rất nhiều người đã thảo luận.
Lúc này ai đều tâm phục khẩu phục, trong lòng cùng chung một ý nghĩ là đệ nhất hung nhân có tư cách được gọi là Vạn Cổ Đệ Nhất Đế.
Vạn cổ đến nay trừ đệ nhất hung nhân ra chẳng còn ai đủ tư cách được gọi là Vạn Cổ Đệ Nhất Đế.
- Vạn Cổ Đệ Nhất Đế.
Có lão tổ mặt tái nhợt thì thào:
- Trừ hắn ra còn ai? Nếu hắn không có tư cách xưng là Vạn Cổ Đệ Nhất Đế thì Tiên Đế khác vạn cổ đến nay càng thêm không có tư cách.
Những người khác im miệng không dám thảo luận vấn đề này, vì mọi người cảm thấy mình không thể bàn nhiều, không có tư cách nói.
Vạn Cổ Đệ Nhất Đế vô địch, bọn họ thật nhỏ bé, bé nhỏ không đáng kể.
Vạn Cổ Đệ Nhất Đế, danh hiệu này đã trở thành tên hiệu của Lý Thất Dạ. Trong khoảnh khắc này mọi người quên Lý Thất Dạ, quên đệ nhất hung nhân, hắn để lại cho người đời chỉ có ký ức Vạn Cổ Đệ Nhất Đế.
Nhìn huyết vụ tràn ngập bầu trời, Lý Thất Dạ buông tiếng thở dài.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Đường đi thông Tiên Đế cho đến nay đều tàn nhẫn vô cùng, trải bằng vô số xương khô. Một người trở thành Tiên Đế cần xương ngàn vạn cường địch trải. Lòng ta vốn nhân từ nhưng các ngươi cứ muốn tranh đế vị với ta.
Giọng điệu Lý Thất Dạ bình thản, các cường giả Cửu Giới nghe, lặng im thật lâu.
Mọi người đều biết cuộc chiến Thiên Mệnh cực kỳ tàn nhẫn, con đường đi thông Tiên Đế trải xương của vô số cường giả. Nhưng chưa tự mình trải qua sự tàn khốc đó nhiều người chỉ nghe cho có, không thấm vào lòng.
Giờ đây nhìn Lý Thất Dạ một đấm hủy diệt mười vạn cường địch thì mọi người mới biết cái gì gọi là tàn khốc, cái gì gọi là cuộc chiến Thiên Mệnh tàn nhẫn. Khoảnh khắc này bọn họ mới nhận ra cách nói con đường Tiên Đế trải bằng ngàn vạn bộ xương không phải từ hình dung, nó chân thật, rất tàn nhẫn.
Có người rùng mình, với một số cường giả thì bọn họ thậm chí thề không cho tử tôn của mình về sau tham gia cuộc chiến Thiên Mệnh. Bọn họ không muốn tử tôn đi con đường đến Tiên Đế, đường đi quá tàn nhẫn, rất khủng bố. Một tướng danh thành, vạn cốt khô.
Mọi người lặng im, không ai trách Lý Thất Dạ tàn nhẫn. Con đường này vốn rất khốc liệt, nếu Lý Thất Dạ không ra tay giết bọn họ thì họ sẽ giết hắn. Hoặc người chết hoặc ta mất, con đường này rất đơn giản, cũng thô bạo.
Tuy Lý Thất Dạ muốn để lại chút nhân tài, đốm lửa cho Cửu Giới, đáng sợ liên minh bách tử Cửu Giới cứ chạy tới khiêu chiến hắn. Lý Thất Dạ xuống tay không thèm nương tình, hắn không phải người hiền lành gì.
Lý Thất Dạ nhìn Duy Đạo Chân Thần và vãn bối đứng bên cạnh, lạnh nhạt nói:
- Trở về đi, nghĩ tình phụ thân của ngươi nên hôm nay ta không làm khó dễ ngươi.
Duy Đạo Chân Thần đã sợ đến xanh mặt, tuy lão là một chân thần, có huyết thống rất lợi hại, thực lực rất cường đại, nhưng lúc này lão run rẩy, không thể kiểm soát sợ hãi trong lòng. Duy Đạo Chân Thần cảm thấy mình thật nhỏ bé, ở trước mặt Vạn Cổ Đệ Nhất Đế thì lão chẳng bằng con kiến, Vạn Cổ Đệ Nhất Đế vơn một ngón tay đủ nghiền chết lão.
Đồ đệ của Duy Đạo Chân Thần không đứng vững, gã từng tự phụ là thiên tài bây giờ không có can đảm nhìn thẳng Vạn Cổ Đệ Nhất Đế. Không nhờ Duy Đạo Chân Thần vịn thì gã đã té ngã dưới đất.
Duy Đạo Chân Thần sợ hãi mặt trắng bệch vái hướng Lý Thất Dạ:
- Đa tạ ơn bệ hạ không giết.
Duy Đạo Chân Thần dìu đệ tử của mình rời đi.
Hành động của Duy Đạo Chân Thần chẳng khác nào thừa nhận địa vị Tiên Đế của Lý Thất Dạ, thừa nhận Vạn Cổ Đệ Nhất Đế.
Vô số người quỳ lạy hét to:
- Bệ hạ!
Tiếng hô vang vọng Nhân Hoàng giới, các góc Nhân Hoàng giới có vô số tu sĩ cường giả quỳ lạy dưới đất.
Trong khoảnh khắc đó dù Lý Thất Dạ không trở thành Tiên Đế nhưng đã xác định địa vị của hắn trong Cửu Giới, hắn không cần chịu tải Thiên Mệnh, lúc này Lý Thất Dạ đã là một vị Tiên Đế!
Đây là kỳ tích vạn cổ đến nay không có. Vạn cổ đến nay có ai lúc chưa chịu tải Thiên Mệnh đã được tu sĩ cường giả Cửu Giới thừa nhận là chân tiên? Hiện tại chỉ có Vạn Cổ Đệ Nhất Đế mới được đãi ngộ thế này, chỉ mỗi mình Vạn Cổ Đệ Nhất Đế có tư cách đó.
Với tu sĩ cường giả Cửu Giới thì Vạn Cổ Đệ Nhất Đế đã không cần Thiên Mệnh chứng thực hắn vô địch, cường đại nữa. Không cần Thiên Mệnh, bản thân Vạn Cổ Đệ Nhất Đế đã vô địch.
Lý Thất Dạ quét mắt qua nhìn khắp cửu thiên thập địa, chậm rãi nói:
- Miễn lễ.
Giọng Lý Thất Dạ không vang dội lại văng vẳng mỗi góc Cửu Giới. Đế uy của Lý Thất Dạ tràn ngập các góc Cửu Giới, đế uy Vạn Cổ Đệ Nhất Đế khiến tất cả tu sĩ cường giả Cửu Giới cam nguyện thần phục.
Cuối cùng tu sĩ cường giả Cửu Giới quỳ lạy dưới đất đứng dậy, ánh mắt bọn họ ngước nhìn Vạn Cổ Đệ Nhất Đế tràn ngập kính sợ, không ai dám bất kính chút nào.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, hắn nhìn Thiên Mệnh hóa thành vô thượng đại đạo trên bầu trời.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Nên khởi hành, tới lúc đi rồi.
Trán Lý Thất Dạ sáng lên, ba luồng sáng kim, ngân, sắt đan xen vào nhau. Dưới ba luồng sáng, ánh sáng Thiên Mệnh chỉ là điểm xuyết.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Ra đi, nên khởi hành. Tận cùng thế giới chờ chúng ta đi chinh phục.
Ầm ầm ầm!
Ba tiếng nổ vang lên, ba vòng xoáy nháy mắt xuyên thủng không gian vạn vực Cửu Giới, từ phương xa bắn tới trên đầu Lý Thất Dạ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang một chuỗi tiếng nổ, Cửu Giới rung rinh, tất cả sinh linh bị tiếng nổ đột ngột làm hết hồn.
Trên đầu Lý Thất Dạ lơ lửng ba vòng xoáy gồm có kim ngân, sắt. Ba vòng xoáy là thứ ngày xưa Lý Thất Dạ tìm. Vòng xoáy màu vàng đến từ ba đại mạch khởi nguồn Thạch Dược giới. Vòng xoáy màu bạc trong Tổ giới ngừng ở U Thánh giới. Vòng xoáy màu sắt từng đánh rơi Cốt hải.