- Đương nhiên đế thống tiên môn có cơ hội ra tiên huyết lớn hơn thế gia bình thường, huyết thống càng cường đại thì cơ hội ra tiên huyết càng cao.
Lý Thất Dạ tiếp tục bảo:
- Đây là lý do tại sao tiên huyết ba tộc Thần, Ma, Thiên sớm hơn bách tộc chúng ta, vì ngay từ đầu bọn họ đã mạnh hơn chúng ta, huyết thống của họ vốn mạnh hơn.
- Về sau bách tộc dần cường đại hơn, huyết thống cũng ngày càng lớn mạnh, sau này sinh ra vị tiên huyết huyết thống Nhân Vương thứ nhất thuộc về nhân tộc chúng ta. Sinh ra một vị Tiên Vương không phải mười hai Thiên Mệnh nhưng có thể tranh cao thấp với mười hai Thiên Mệnh của Đại Đế Tiên Vương, Tiên Vương Lục Đạo Nhân Vương!
Nói đến đây Lý Thất Dạ không kiềm được cảm thán, sự thật thì bốn huyết thống Thập Tam Châu tiến hóa đại biểu bốn chủng tộc tiến hóa. Chỉ khi chủng tộc của mình càng mạnh thì huyết thống chủng tộc của mình mới cường đại, không thì ngược lại.
- Cũng đúng.
Bành Dật công nhận Bành gia bọn họ muốn ra tiên huyết là mơ tưởng viễn vông.
Bành Dật cười khổ nói:
- Lão nhân trong gia tộc trông mong sẽ sinh ra một vị huyết thống cửu đỉnh, ít ra có cơ hội kéo dài truyền thừa.
- Chỉ cần hậu thế Bành gia kéo dài không dứt thì vẫn có cơ hội.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Huyết thống chỉ có thể tùy duyên, mình càng mạnh mới là quan trọng nhất. Bản thân cường đại thì huyết thống hậu thế cũng sẽ mạnh theo.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế Bành Dật đành gật đầu nói:
- Cũng đành vậy.
Tuy miệng nói vậy nhưng lòng Bành Dật bất lực.
Bành gia đã không như xưa, sau chiến dịch săn đế, khi lão tổ tông còn chấp chưởng Bành gia thì bọn họ thịnh vượng đến đỉnh. Dù Bành gia cách Thanh Châu rất xa nhưng bọn họ vẫn chiếm đạ vị cực kỳ quan trọng trong Thanh Châu. Ở thời đại đó không biết có bao nhiêu cường giả tu sĩ đến triều bái Bành gia bọn họ.
Giờ Bành gia đã thua xa ngày xưa, tuy bọn họ còn chút gia sản nhưng bọn họ không có hạt giống, trẻ tuổi khó gánh vác trách nhiệm lớn, không gian tiềm lực hạn hẹp, thế hệ trước điêu linh khiến Bành gia có xu hướng miệng ăn núi lở.
Bành Dật dẫn tiếp tục đi dạo Bành phủ, bởi vì thọ thần của Đạp Tinh Thượng Thần chỉ tổ chức thọ yến nhỏ trong gia tộc, không mời người ngoài nên Bành Dật làm gia chủ cũng an nhàn nhiều.
Đang khi Bành Dật vui vẻ đưa Lý Thất Dạ đi dạo Bành phủ đột nhiên có một đệ tử vội chạy tới báo cáo:
Bẩm gia chủ, Hoàng Chủ Thiên Hoàng của Thiên Hoàng quốc tiến đến chúc thọ cho lão tổ tông!
- Hoàng Chủ Thiên Hoàng!
Bành Dật biến sắc mặt, gã sợ đứng tim.
Bành Dật bối rối nói:
- Sao Hoàng Chủ Thiên Hoàng đến? Mấy người tới? Có người Chiến Vương thế gia không?
Đệ tử đáp ngay:
- Bẩm gia chủ, không có, Hoàng Chủ Thiên Hoàng đến một mình.
Nghe thế Bành Dật thở phào:
- Một người đến.
Không thể trách Bành Dật căng thẳng như vậy. Lúc thư kích Kim Qua thì lão tổ tông bọn họ xung phong một mình đảm đương một phía chặn lại Thượng Thần của Chiến Vương thế gia.
Hoàng Chủ Thiên Hoàng là nhạc phụ của Kim Qua, người trong thiên hạ đều biết chuyện này. Giờ là ngày đại thọ của lão tổ tông bọn họ, Bành gia không hề mời Hoàng Chủ Thiên Hoàng vậy mà gã tự chạy tới cửa, hỏi sao Bành Dật không sợ chết khiếp? Không chừng Hoàng Chủ Thiên Hoàng mượn cơ hội này báo thù cho nữ tế của mình.
Đệ tử nhỏ giọng nói:
- Nhưng Hoàng Chủ Thiên Hoàng đưa lên bái thiếp Đông Cung thế gia, sau đó Đông Cung thế gia cũng tới.
Bành Dật nghe tin đó lại biến sắc mặt, đây không phải dấu hiệu tốt:
- Đi chung với Đông Cung thế gia?
Đông Cung thế gia cũng là một thế gia lớn ở Vực Ngoại Thiên Thành. Đông Cung thế gia và Bành gia đều từng chúa tể đại thế Vực Ngoại Thiên Thành.
Đông Cung thế gia là đế thống tiên môn, nhưng Đông Cung Thiên Đế của bọn họ chết vào thiên tru, tuy nhiên sau này Đông Cung thế gia ra vài vị Thượng Thần, có điều toàn là mất tích hoặc chết.
Cùng là đại thế gia Vực Ngoại Thiên Thành, quan hệ giữa Đông Cung thế gia và Bành gia rất vi diệu, hai bên nửa địch nửa ta, nửa thân nửa lạ. Tuy nhiên hai đại thế gia thường có lui tới.
Mấy năm trước quan hệ hai bên căng thẳng, lý do rất đơn giản, lúc Kim Qua bị ám sát thì Đông Cung thế gia làm Thiên tộc đứng về phía trận doanh Chiến Vương thế gia bên Kim Qua.
Chuyện này vốn không có gì, các loại lý do đều vì chủng tộc của mình, chuyện này rất thường thấy trong Thập Tam Châu.
Chết cái là trong chiến dịch thư kích Kim Qua, Đạp Tinh Thượng Thần chém Cung Thành Thượng Thần của Đông Cung thế gia, khiến quan hệ hai nhà căng thẳng thành kẻ thù không đội trời chung.
Cùng ở Vực Ngoại Thiên Thành, hai nhà như nước lửa khó hòa. Làm vãn bối không cách nào bình luận lão tổ tông của đối phương đúng sai nhưng Đạp Tinh Thượng Thần chém Cung Thành Thượng Thần của Đông Cung thế gia khiến hai nhà khó mà hòa bình ở chung, hậu đại hai nhà không liều mạng với nhau là đã rất kiềm chế.
Sau khi chuyện xảy ra Đông Cung thế gia, Bành gia không chiến tranh quy mô lớn nhưng khó tránh khỏi ma sát nhỏ.
Bành Dật bất an đi tới đi lui hai bước:
- Mấy ngày nay Hoàng Chủ Thiên Hoàng đi Đông Cung thế gia làm khách, hiện tại lại đến Bành phủ, là muốn làm khó dễ vào ngày đại thọ sao?
Đông Cung thế gia vốn đừng về phía Thiên tộc, bên Chiến Vương thế gia, giờ Hoàng Chủ Thiên Hoàng nhạc phụ của Kim Qua đi chung với Đông Cung thế gia, tất cả dấu hiệu không tốt làm Bành Dật bất an.
- Người tới thị khách.
Trong khi Bành Dật lo sợ thì Lý Thất Dạ cười vỗ vai gã:
- Trời sẽ không sụp xuống, dù trời sập thì vẫn có thể nâng nó lên! Trên đời không có gì không thể, khó khăn đến mấy cứ đi rồi đường sẽ thẳng.
Lý Thất Dạ vỗ nhẹ vai vài cái vuốt bất an trong lòng Bành Dật, nụ cười bình thản của hắn như viên thuốc an thần khiến gã yên tâm.
Bành Dật hít sâu mấy cái ổn định tinh thần, dặn dò đệ tử:
- Dùng nghi thức long trọng nhất nghênh tiếp Hoàng Chủ Thiên Hoàng, ta thân tự mình nghênh tiếp. Thông báo cho các lão tổ hãy để phòng bất trắc, chuẩn bị tác chiến.
Nghe Bành Dật căn dặn, đệ tử lập tức chấp hành:
- Đệ tử rõ!
Bành Dật ra lệnh xong thở phào một hơi, dù đã là chủ một nhà nhưng gã quá trẻ tuổi, chưa trải qua nhiều điều, bản thân không đủ mạnh, nên khi gặp việc lớn khó tránh khỏi hoảng loạn mất phương hướng.
Bành Dật xin lỗi Lý Thất Dạ:
- Tiểu đệ không thể cùng Lý huynh được nữa.
Quan trọng là Bành Dật không mong Lý Thất Dạ lộ mặt, ít ra là vào lúc này. Vì Lý Thất Dạ giết Thiên Hoàng Thái Tử là nhi tử của Hoàng Chủ Thiên Hoàng, hai bên thấy mặt e rằng Hoàng Chủ Thiên Hoàng chưa bước vào ngưỡng cửa Bành phủ đã đánh nhau.
Lý Thất Dạ bật cười, hắn hiểu cảm giác của Bành Dật:
- Đi đi, chuyện không có gì ghê gớm.
Lý Thất Dạ biết suy nghĩ trong lòng Bành Dật, nhưng hắn không quan tâm nhiều. Lý Thất Dạ đến chúc thọ cho Đạp Tinh Thượng Thần, đám Hoàng Chủ Thiên Hoàng không lọt và mắt hắn. Lý Thất Dạ không gây chuyện đã là thiên hạ hòa bình.
Bành Dật cảm kích nhìn Lý Thất Dạ ròi vội từ biệt đi nghênh tiếp Hoàng Chủ Thiên Hoàng.