Làm gia chủ, Bành Dật cố gắng dàn xếp tranh chấp ân oán trong thọ yến nhưng hiện tại gã không thể khom lưng nhún nhường nữa. Việc này liên quan tới tôn nghiêm, vinh nhục của Bành gia bọn họ. Nếu trong thọ yến lão tổ tông của mình mà đồng ý cắt đất cầu hòa thì Bành gia cuốn gói cho rồi, biến ra Vực Ngoại Thiên Thành đỡ chật đất.
Đông Cung Chính nét mặt sa sầm nói:
- Bành Dật, đừng có đạp cái mũi lên mặt!
Đông Cung Chính gọi thẳng tên Bành Dật:
- Đừng nghĩ Bành gia các ngươi ghê gớm gì, Bành gia các ngươi được bách tộc tôn kính đã là chuyện hôm qua, hiện tại các ngươi đã là mặt trời sắp lặn, le lói sắp tắt!
- Ha, Đạp Tinh Thượng Thần lachỗ dựa duy nhất của Bành gia các ngươi đã bị thương nặng không thể xuất thế, dù Đạp Tinh Thượng Thần xuất thế thì sao? Đắc tội Chiến Vương thế gia thì chỉ có con đường chết! Hừ, Kim Qua đại nhân mà xua binh tấn công Bành gia thì Đông Cung thế gia chúng ta sẽ là người đầu tiên hưởng ứng. Ngươi đừng tưởng Bành gia các ngươi mạnh cỡ nào, giờ ai cũng hơn hẳn Bành gia!
Đông Cung Chính cũng xé rách mặt, Đông Cung thế gia vốn định nương thọ yến thăm dò Bành gia, gã xung phong nhận việc.
Mặt Bành Dật xanh mét, Bành Việt biểu tình cực kỳ khó xem, ánh mắt sắc bén. Nếu Bành Việt không phải trưởng bối thì nghe lời chói tai đã giết Đông Cung Chính rồi.
Bành Dật bị lời nói của Đông Cung Chính chọc tức điên, ngực phập phồng liên tục.
Trong khi Đông Cung Chính tiểu nhân đắc chí thì một thanh âm nhẹ nhàng vang lên:
- Chiến Vương thế gia có là gì?
Mọi người nhìn theo hướng phát ra tiếng, người nói chuyện là Lý Thất Dạ. Hắn vẫn nhàn nhã uống rượu ngon, ăn món ngon.
Khi Lý Thất Dạ thốt lời, hắn mới ưu nhã cắt một miếng thịt Bảo Mãng Ngưu, đang nhai kỹ. Lý Thất Dạ rất là nhàn nhã hưởng thụ dùng cơm.
Trong khi Bành gia và Hoàng Chủ Thiên Hoàng giằng co, mọi người đã quên Lý Thất Dạ ngồi trong góc, giờ hắn lên tiếng tất cả mới nhớ ra hắn là chính chủ.
Bị Lý Thất Dạ ế một câu, Đông Cung Chính hừ lạnh:
- Láo lếu!
Đông Cung Chính âm trầm nói:
- Tiểu tử không biết sống chết, ngươi có biết Chiến Vương thế gia ý nghĩa thế nào không? Chiến Vương thế gia là một môn ngũ đế, lãnh tụ Thanh Châu. Chiến Vương thế gia muốn diệt ngươi thì dễ như bóp chết con kiến!
Các tu sĩ bách tộc thầm hừ mạnh khi nghe Đông Cung Chính nói. Thanh Châu là địa bàn của bách tộc, từ khi nào đến lượt Chiến Vương thế gia Thiên tộc lãnh tụ Thanh Châu?
- Một môn ngũ đế chỉ là bữa ăn sáng.
Lý Thất Dạ ưu nhã lau miệng, lau hai tay, bình tĩnh nói:
- Ở trước mặt ta thì Thiển gia một môn cửu đế có Thiên Thư còn xứng nói vài câu cứng miệng, Chiến Vương thế gia một môn ngũ đế chỉ là đồ bỏ!
Từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không thèm nhìn Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng cái nào, ung dung nhàn nhã.
Mọi người mắt tròn mắt dẹt. Sức mạnh của Chiến Vương thế gia là không thể nghi ngờ,dù trongg Thanh Châu địa bàn bách tộc thì Chiến Vương thế gia vẫn nổi tiếng như cồn, thực lực vô song. Trong Thanh Châu này không ai lay động địa vị Chiến Vương thế gia được, nếu không Chiến Vương thế gia đã chẳng truyền thừa đến hiện tại.
Bây giờ Lý Thất Dạ nói Chiến Vương thế gia một môn ngũ đế chỉ là đồ bỏ, câu này quá sức kiêu ngạo. Trên đời trừ Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh đỉnh cao ra không ai dám nói câu đó.
Khiến người ngơ ngẩn là Lý Thất Dạ coi thường Thiển gia, nhiều người run rẩy né ra xa.
Khi Lý Thất Dạ nói Thiển gai miễn cưỡng nói vài câu cứng miệng trước mặt hắn, các vị khách né hắn như ôn thần. Nhiều người rời khỏi ghế trốn sang góc, cách Lý Thất Dạ thật xa.
Thiển gia, đừng nói trong Thanh Châu, dù nguyên Thập Tam Châu nghịch thiên tồn tại khiến người nhắc tới liền biến sắc mặt. Thiển gia là một trong truyền thừa khiến người kính sợ nhất ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Tuy Thiển gia ở Tố Châu xa xôi nhưng tu sĩ Thanh Châu có chút kiến thức đều nghe cái tên Thiển gia.
Thiển gia tràn ngập sắc màu truyền kỳ, Thiển gia chí cao vô thượng trong Thập Tam Châu, Thiển gia đại biểu quyền uy cao nhất ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Thiển gia, một môn cửu đế, vị Đại Đế thứ năm là Thế Đế, cũng là Đại Đế thứ năm có mười hai Thiên Mệnh từ xưa đến nay trong Thập Tam Châu.
Một thế gia từng ra chín vị Đại Đế, một Đại Đế mười hai Thiên Mệnh, có thể tưởng tượng thế gia đó khủng bố biết bao.
Nhưng đây chưa phải điểm khủng khiếp nhất, có hai điểm khủng bố. Một là nghe đồn Thiển gia có một quyển Thiên Thư trong chín Thiên Thư, là quyển Thiên Thư nào thì không nhiều người biết. Hai là Thế Đế Thiển gia có một bộ chân tiên sáo trang.
Chỉ hai điều này đủ khiến Thiển gia ngạo thị cửu thiên thập địa, vô địch vạn cổ. Chẳng chút khoa trương khi nói Thiển gia là lãnh tụ của tất cả ba tộc Thần, Ma, Thiên Thập Tam Châu.
Bao nhiêu Đại Đế Tiên Vương thèm muốn chín đồ đằng, biết bao đế thống tiên môn khao khát mơ ước cầu một quyển mà không được. Thiển gia thì có một quyển Thiên Thư hoàn chỉnh, nội tình như vậy đủ đáng sợ rồi.
Trừ có một quyển Thiên Thư ra Thế Đế Thiển gia còn có được chân tiên sáo trang, nên biết vạn cổ đến nay chỉ ra năm chân tiên sáo trang.
Trong năm bộ chân tiên sáo trang thì hai bộ không rõ tung tích, một bộ từng nằm trong tay Minh Nhân Tiên Đế. Khi Minh Nhân Tiên Đế bước lên chinh chiến chung cực thì bộ chân tiên sáo trang này không còn xuất hiện nữa. Chân tiên sáo trang khác từng nằm trong tay Lục Đạo Nhân Vương, nhưng từ khi Lục Đạo Nhân Vương chết vì thiên tru thì chân tiên sáo trang cũng mất tích, không còn xuất hiện trên đời nữa.
Trong ba chân tiên sáo trang còn lại Thế Đế có một bộ, có thể tưởng tượng Thế Đế khủng bố, đáng sợ cỡ nào.
Thế Đế là một trong Đại Đế Tiên Vương kiệt xuất, có thiên phú nhất vạn cổ đến nay. Thế Đế lên đỉnh, chịu tải mười hai Thiên Mệnh, tu luyện thuật vô thế lại có chân tiên sáo trang.
Thử nghĩ xem Thế Đế cường đại biết bao, có thể nói là lãnh thụ vô thượng của ba tộc Thần, Ma, Thiên. Thế Đế thống lĩnh, Thiển gia có địa vị vô thượng trong Thập Tam Châu, bất cứ ai đều không thể lay động.
Bây giờ Lý Thất Dạ là một người trẻ tuổi lại coi thường Chiến Vương thế gia, còn khinh luôn Thiển gia. Nên biết Chiến Vương thế gia một môn ngũ đế chỉ là nhãi nhép so với Thiển gia.
Nên khi Lý Thất Dạ buông lời coi thường Thiển gia thì Bành Dật, Tề Lâm Đế gia run lẩy bẩy, mặt nhăn nhó. Bành Dật thầm cầu xin tiểu tổ tông nói ít vài câu, đắc tội Chiến Vương thế gia cũng đành thôi, nhưng đắc tội Thiển gia sẽ hù chết người.
Bành gia đắc tội Chiến Vương thế gia, ít ra bọn họ dám đi đối diện hậu quả, nhưng kêu Bành gia đắc tội Thiển gia thì chân Bành Việt, Bành Dật mềm như bún.
Người trong Thập Tam Châu hơi có kiến thức đều biết chống lại Thiển gia tức là đối địch với ba tộc Thần, Ma, Thiên. Nói câu khó nghe, Thiển gia nói một câu là ức vạn cường giả tu sĩ ba tộc Thần, Ma, Thiên mỗi người phun nước bọt đủ chết chìm nhà ngươi.
Cho nên các vị khách tránh xa Lý Thất Dạ, rời xa ôn thần, tránh cho mình dính vào rắc rối.