Đế Bá

Chương 2955: Bốn Thiên Đế

Lý Thất Dạ leo lên núi, đứng trước tế đài. Lý Thất Dạ nhìn Kim Qua trên tế đài.

Kim Qua tập trung tinh thần cảm nhận lực lượng thiên địa, lòng không vấn vướng điều gì, dù Lý Thất Dạ đến cũng không làm gã phân tâm.

Lúc này lòng bàn tay rịn mồ hôi lạnh không phải người ngoài mà là trăm vạn đại quân Chiến Vương thế gia. Tất cả lão tổ nín thở, căng thẳng thần kinh.

Bọn họ cảm thấy thả Lý Thất Dạ đi vào là chuyện cực kỳ mạo hiểm, lỡ Lý Thất Dạ đột nhiên tấn công Kim Qua thì sao? Đây là mạo hiểm không thể đo lường cho Chiến Vương thế gia.

Lý Thất Dạ ngước nhìn trời, mỉm cười nhàn nhã nói:

- Các ngươi thấy nên mở cửa nghênh tiếp hay để ta đích thân giết lên?

Lý Thất Dạ nói xong bốn bề tĩnh lặng, người ngoài không hiểu hắn đang nói chuyện với ai.

Chợt vang tiếng vù, phù văn Đại Đế nổi lên dưới chân Lý Thất Dạ, phù văn tựa như cánh cửa.

Ong ong ong ong ong!

Lý Thất Dạ chợt biến mất như chưa từng xuất hiện tại đây.

Lý Thất Dạ đột nhiên biến mất khiến đám người cường giả tu sĩ quan sát từ xa ngơ ngác ngó nhau, không hiểu xảy ra chuyện gì.

Các lão tổ Chiến Vương thế gia thì biết hết, bọn họ biết có chuyện gì nên mới thầm thở phào.

Phương xa nhiều cường giả tu sĩ quan sát, một đại nhân vật đẳng cấp lão tổ hiểu ngay có chuyện gì, rùng mình thì thào:

- Đại Đế của Chiến Vương thế gia có mặt tại đây.

Nhiều cường giả tu sĩ biết Chiến Vương thế gia có năm Đại Đế, còn vỗ ngực bảo năm vị Đại Đế vẫn sống trên đời. Thử nghĩ xem khi đối diện năm vị Đại Đế là chuyện khủng bố biết bao.

Huống chi Chiến Vương Thiên Đế thủy tổ của Chiến Vương thế gia là Đại Đế có mười Thiên Mệnh, hậu bối không tưởng tượng nổi sự cường đại đó.

Tưởng tượng Lý Thất Dạ đi gặp các Đại Đế của Chiến Vương thế gia làm đám người lòng thầm sợ hãi. Một người đơn độc gặp mấy vị Đại Đế, đổi lại người khác e rằng đã sợ vỡ mật.

Nhiều người thầm suy đoán, sơ sẩy một cái không chừng Lý Thất Dạ không thể sống quay về. Lý Thất Dạ mà chọc giận các Đại Đế Chiến Vương thế gia thì sẽ thành mây khói, không còn mẩu xương.

Đám người ngoài cảm thấy các Đại Đế Chiến Vương thế gia muốn giết một vãn bối dễ như chơi, dù vãn bối kia mạnh tới đây.

Lý Thất Dạ nháy mắt bị chuyển đi, giây sau hắn đứng trong không gian bí ẩn. Tại đây mọi thứ bị che giấu, hơi thở hỗn độn tràn ngập, đậm đặc không thể hòa tan, như thực chất, khiến người cảm giác đứng trong biển hỗn độn.

Trong không gian bí ẩn thế này có bốn đế tọa, mỗi vị Đại Đế ngồi trên đế tọa trấn áp một phương. Bốn vị Đại Đế trấn thủ tứ phương, nguyên không gian phòng thủ kiên cố.

Bốn vị Đại Đế cùng mau một không gian, hơi thở Đại Đế tràn ngập trong không gian. Bốn Đại Đế thu giấu hơi thở rồi nhưng Đại Đế tràn ngập không gian vẫn cực kỳ khủng bố, khiến người không rét mà run. Không khoa trương khi nói hơi thở Đại Đế tràn ngập thế này dù là cường giả cảnh giới Đạo Thiên tại đây cũng không đứng thẳng được. Hơi thở Đại Đế trấn áp, cường giả cảnh giới Đạo Thiên phải quỳ dưới đất.

Bốn vị Đại Đế đích thân trấn, ai thấy cảnh này đều sẽ hút ngụm khí lạnh, huống chi trong bốn Đại Đế có một vị là Đại Đế mười Thiên Mệnh.

Lý Thất Dạ đứng đây, cười khẽ.

Ong ong ong ong ong!

Từng đợt pháp tắc đan xen, một vô thượng thần tọa xuất hiện sau lưng Lý Thất Dạ, hắn ngồi chễm chệ trên thần tọa.

Dù bốn Đại Đế đích thân trấn thì Lý Thất Dạ vẫn ung dung thoải mái, hoàn toàn không bị hơi thở Đại Đế tràn ngập trong không gian ảnh hưởng.

Một thanh âm vang lên:

- Thánh Sư, đã lâu không gặp.

Thanh âm không vang dội nhưng ồm ồm, dõng dạc, tràn ngập đế uy. Thanh âm đó không giận mà uy, cực kỳ nhiếp hồn người.

Nói chuyệ là vị Đại Đế ngồi ở phương đông, Đại Đế áo cổ bác quan, vóc dáng mảnh khảnh nhưng cho cảm giác nguy nga vĩ ngạn. Đại Đế ngồi tại đó vắt ngang cửu thiên thập địa, ngăn cách xưa và nay. Đại Đế tùy ý ngồi nhưng cho cảm giác không cách nào vượt qua.

Lý Thất Dạ ngồi trên ghế đế mỉm cười nói:

- Đã lâu không gặp, Chiến Vương. Sau trận chiến ngày xưa mà phong thái Chiến Vương vẫn còn.

Đại Đế ngồi phía đông là Chiến Vương Thiên Đế đã sáng lập Chiến Vương thế gia, Đại Đế có mười Thiên Mệnh.

Chiến Vương Thiên Đế nhận ra được Lý Thất Dạ cũng không lạ gì, dù sao trước kia Chiến Vương Thiên Đế đã tham gia chiến dịch săn đế. Người ngoài không biết trong chiến dịch có Âm Nha phía sau màn chủ trì đại cục nhưng là Đại Đế tham chiến, Chiến Vương Thiên Đế biết rõ chuyện này.

Chiến Vương Thiên Đế chậm rãi nói:

- So với Thánh Sư thì chúng ta đã già.

Chiến Vương Thiên Đế không hề có vẻ già nua, trông gã vẫn tinh thần phấn chấn, toàn thân tràn ngập sức sống, không giống Đại Đế sống lâu trăm ngàn vạn năm.

Lý Thất Dạ cười cười, quét mắt qua dừng lại ở Đại Đế ngồi phía tây.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Còn trông thấy ngươi nhảy nhót được thật khiến ta bất ngờ.

- Nhờ phúc của Thánh Sư.

Đại Đế cười nói:

- Trước kia chưa chết trận, may mắn sống sót cũng nhờ ta số lớn.

Đại Đế này là một trong năm Đại Đế của Chiến Vương thế gia, người ta gọi là Chiến Tác Đại Đế. Gã cũng tham gia chiến dịch săn đế, Chiến Tác Đại Đế bị thương rất nặng sắp chết, nhiều người cho rằng gã không chịu ổi qua ngàn năm. Ai ngờ chiến dịch năm xưa kết thúc, Chiến Tác Đại Đế cũng vượt qua, trở về đỉnh cao trước kia, có thể nói là kỳ tích.

- Hèn gì Chiến Vương thế gia các ngươi tự tin vậy. Bốn vị Đại Đế còn sống, rất tuyệt.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Hôm nay bốn vị tụ tập lại thì càng hiếm có.

- Khiến Thánh Sư chê cười.

Chiến Vương Thiên Đế từ tốn nói:

- Hậu bối vô dụng, chúng ta đành hoạt động gân cốt. Tin tưởng Thánh Sư sẽ không so đo với vãn bối.

- Được rồi, chúng ta đừng nói lòng vòng nữa.

Lý Thất Dạ phất tay, lạnh nhạt nói:

- Nếu ta muốn cắt đứt Thiên Mệnh của hậu bối các ngươi thì đã sớm ra tay, dù bốn người tọa trấn tại đây cũng vô dụng.

Bốn Đại Đế nghe xong im lặng. Đổi lại người khác thì không dám nói kiểu đó trước mặt bọn họ, nhưng bốn Đại Đế biết mình đối diện tồn tại thế nào. Tồn tại như Âm Nha cho dù hắn tay trói gà không chặt vẫn là tồn tại khiến người cảm thấy sợ hãi, Đại Đế Tiên Vương cũng sợ hắn.

Chiến Vương Thiên Đế hỏi:

- Vậy không biết Thánh Sư có gì chỉ giáo?

Trước kia trên chiến trường bọn họ là kẻ thù muốn chết muốn sống, nhưng chiến tranh kết thúc, trong thời địa hòa bình, họ là Đại Đế phải giữ phong độ nên có.

Lý Thất Dạ xem bốn vị Đại Đế Chiến Vương thế gia, cười khẽ từ tốn nói:

- Lần này ta đến không có việc gì lớn, để tặng chút lợi cho các ngươi. Không biết các ngươi có muốn phát tài không?

Lý Thất Dạ nói làm bốn Chiến Vương Thiên Đế nhìn nhau, vẻ mặt quái dị.

Trước không nói tồn tại như Âm Nha nói ‘chuyện không lớn lao gì’ thì là việc đâm thủng trời biết bao, câu ‘có muốn phát tài không khiến người suy nghĩ lan man.

Nên biết trở thành Đại Đế thì có tài nguyên vô cùng phong phú, muốn báu vật có báu vật, muốn tiên khoáng có tiên khoáng. Thứ Đại Đế Tiên Vương có được không phải cường giả khác có thể so sánh, Thượng Thần bình thường cũng không bằng được.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất