Sát khí cực kỳ mạnh, khi sát khí sóng lớn ập đến có tiếng xèo xèo nháy mắt ăn mòn không gian. Sát khí bá đạo có thể ép cạn hết thảy, nó có thể hòa tan bất cứ lực lượng nào rồi hóa thành sát khí, đó là vì sao Thất Sát tháp trấn áp chỗ này ngày càng lớn mạnh hơn.
Nhưng khi sóng sát khí cường đại không gì sánh bằng ập đến, người Lục Kiếm Thiểu Hoàng kéo cái bóng dài, bước chân nhẹ như hạc múa, từng bước nhảy lên. Chuyện quai dị xảy ra, trong khoảnh khắc Lục Kiếm Thiểu Hoàng tránh thoát sát khí ập đến, chớp mắt đạp xuống một chỗ khác trong sát hải.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lục Kiếm Thiểu Hoàng vừa đáp xuống thì sóng sát khí khác ập đến, nhưng bước chân của gã siêu nhanh, lại nhảy lên như hạc múa. Bước chân trợn mắt há hốc mồm tránh thoát sát khí, Lục Kiếm Thiểu Hoàng đáp xuống nơi khác.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ không dứt bên tai, sóng lớn ngập trời trong bảy tầng sát hài. Lục Kiếm Thiểu Hoàng đạp xuống mỗi bước chân sẽ có sóng sát khí đánh mạnh vào gã, nhưng bước chân tuyệt thế vô song dễ dàng thoát khỏi sóng lớn. Cộng thêm Lục Kiếm Thiểu Hoàng có tháp kiếm che chở, sóng sát khí không thể dính tới gã chút nào.
Vì một bước một sóng lớn khiến sát hải dạậ sóng dữ, đợt sóng sau cao hơn sóng trước, như tận thế ập đến. Lục Kiếm Thiểu Hoàng ở trong sóng sát khí như chiếc thuyền con, gã là con thuyền nhỏ xuyên toa trong sóng lớn không chao đảo.
Hiển nhiên bớ chân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng là phụ thân gã sáng chế, có loại bước chân này và nắm giữ ảo diệu Thất Sát tháp nên gã mới dám cá cược với Lý Thất Dạ.
Trong thời gian ngắn ngủi Lục Kiếm Thiểu Hoàng vượt qua từng tầng sát hải, đám học sinh trợn mắt há hốc mồm nhìn. Bọn họ không ngờ Lục Kiếm Thiểu Hoàng với bước chân thần kỳ đó tiến vào sát hải.
Nhìn bước chân Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhẹ nhàng tựa hạc múa, nhiều học sinh ngây người nhìn:
- Thần kỳ quá.
Học sinh kinh thán:
- Thiểu Hoàng thật là thâm tàng bất lộ, vừa rồi Chu lão sư cứng rắn chống lại sát khí trong sát hải rất vất vả, còn Thiểu Hoàng một bước một máu dễ dàng tránh thoát sóng sát, quá thần kỳ.
Học sinh Bách Đường nhỏ giọng nói:
- Đúng rồi, cứ tiếp tục thế này thì học trưởng sẽ nắm chắc phần thắng.
Vì có mặt Lý Thất Dạ nên học sinh Bách Đường không dám nói lớn tiếng, nói xong liếc trộm Lý Thất Dạ.
11e bước chân Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhẹ nhàng tựa hạc múa, Lý Thất Dạ cười cười không hề ngạc nhiên.
Lý Thất Dạ cười nói với Lưu Kim Thắng cạnh mình:
- Nếu Cửu U Cuồng Ngao biết của mình bị phá không biết có cảm giác thế nào?
Lưu Kim Thắng bình tĩnh nói:
- Thiên hạ không có võ công nào không thể phá, Thất Sát tháp không phải vũ khí tuyệt thế vô song, bị phá cũng không lạ.
Lưu Kim Thắng tạm dừng:
- Cửu Kiếm Thượng Thần không uổng là Thượng Thần có mười một đồ đằng, diễn biến ra ảo diệu Thất Sát tháp mới sáng tạo bộ pháp này để phá tháp. Năm xưa có lẽ Cửu Kiếm Thượng Thần cũng muốn lấy tháp này nhưng vì nể Thiên Thần thư viện mới không lấy.
Cửu Kiếm Thượng Thần và Cửu U Cuồng Ngao đều là Thượng Thần có mười một đồ đằng trong Kiêu Hoành Châu. Đúng là Cửu Kiếm Thượng Thần muốn tranh hùng với Cửu U Cuồng Ngao thiên phú tuyệt thế, nên mới nghiên cứu Thất Sát tháp của Cửu U Cuồng Ngao.
Cửu Kiếm Thượng Thần dù gì là Thượng Thần mười một đồ đằng, sau khi nghiên cứu Thất Sát tháp thì thôi diễn ra ảo diệu của nó, qua đó sáng chế ra bộ pháp này, truyền lại cho nhi tử Lục Kiếm Thiểu Hoàng.
Như Lưu Kim Thắng nói, tuy Thất Sát tháp mạnh, là trọng bảo ghê gớm nhưng không phải vũ khí thiên hạ vô song, bị Cửu Kiếm Thượng Thần phá giải cũn không có gì lạ.
Thật ra lão tổ Thiên Thần thư viện cũng có thực lực phá nó, chẳng qua lão tổ cố ý để lại Thất Sát tháp.
- Tầng thứ bảy!
Có học sinh hét to một tiếng:
- Thiểu Hoàng đã vào tầng thứ bảy, quá lợi hại, siêu nghịch thiên. Vào sát hải tầng thứ bảy mà không tốn sức chút nào, mạnh hơn Chu lão sư.
Quả nhiên Lục Kiếm Thiểu Hoàng bước chân nhẹ nhàng từ tầng thứ sáu sát hải bước vào sát hải tầng thứ bảy.
Đương nhiên đây không phải vì Lục Kiếm Thiểu Hoàng mạnh hơn vị lão sư vừa rồi, chẳng qua bộ pháp là phụ thân của gã chuyên môn sáng tạo Thất Sát tháp, cho gã mưu lợi.
Bước vào sát hải tầng thứ bảy khiến Lục Kiếm Thiểu Hoàng tràn trề tự tin, phụ thân không lừa gã, năm xưa phụ thân của gã phá được Thất Sát tháp.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng đi vào sát hải tầng thứ bảy mà không sứt mẻ gì, làm niềm tin trướng phồng lên, gã tự nhận trong sát hải không ai làm gì được gã.
- Lão sư dám đến không?
Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, ngạo khí ngút trời, cái này không phải khiêu chiến mà là coi rể hắn.
Lúc xưa Cửu U Cuồng Ngao đánh bại lão sư Thiên Thần học viện tại đây, bây giờ Lục Kiếm Thiểu Hoàng muốn lặp lại thần thoại lúc xưa, đánh bại lão sư của Thiên Thần học viện tại đây, khiến gã để lại nét bút trong lịch sử Thiên Thần học viện.
Lý Thất Dạ cười với Lục Kiếm Thiểu Hoàng ngạo khí ngút trời:
- Có vẻ ngươi tràn đầy tự tin.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười khẩy nói:
- Không dám, mời lão sư lên đi.
Thái độ Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã thay đổi, cao cao tại thượng.
Lý Thất Dạ cười, bước vào sát hải:
- Thôi, trời mưa đánh con nít cũng tốt, dù sao cũng rảnh.
Tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ tư... tốc độ quá nhanh, Lý Thất Dạ một bước vượt qua thời không, một bước là tầng sát hải, sóng sát khí chưa dâng lên hắn đã vào tầng sau.
Nên khi Lý Thất Dạ lướt qua thì sau lưng mới vang một chuỗi tiếng nổ, từng lớp sóng sát khí vỗ đập.
Chỉ bảy bước Lý Thất Dạ đã bước vào sát hải tầng thứ bảy, trong nháy mắt đuổi theo Lục Kiếm Thiểu Hoàng.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm. Lục Kiếm Thiểu Hoàng một bước một múa khó khăn đi vào sát hải tầng thứ bảy, đây đã là kỳ tích.
Lý Thất Dạ thì càng khủng, một bước một biển, chỉ bảy bước đã vào sát hải tầng thứ bảy, dễ như trở bàn tay đuổi kịp Lục Kiếm Thiểu Hoàng, quá khó tin.
Nhìn Lý Thất Dạ một bước một sát hải thoáng chốc đuổi kịp mình, Lục Kiếm Thiểu Hoàng hoàn toàn biến sắc mặt.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng hừ lạnh một tiếng bước ra một bước, bước chân nhẹ nhàng như hạc múa, nhưng gã không xông hướng sát hải tầng thứ bảy mà vây quanh Lý Thất Dạ.
Bước chân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng siêu nhanh, gã vây quanh hắn, gầm rú không dứt, nâng công lực lên đỉnh cao nhất, tốc độ vượt lên độ cao người ta không thể tưởng tượng.
Trong khoảnh khắc quanh thân Lý Thất Dạ đầy cái bóng của Lục Kiếm Thiểu Hoàng, vô số cái bóng bao vây hắn kín kẽ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang bên tai không dứt, ngay khi Lục Kiếm Thiểu Hoàng chặn Lý Thất Dạ thì sóng sát khí vô cùng tận dâng lên đập mạnh vào hắn.
Lý Thất Dạ nhảy lên, mới né khỏi một tầng sóng lớn thì mấy chục tầng sát khí từ đằng sau ập đến. Khi tất cả sóng sát khí ập đến như nguyên sát hải đảo điên, sát hải đổ ập xuống nhấn chìm Lý Thất Dạ.
Sát khí như biển che trời đánh vào Lý Thất Dạ, giờ khắc này nhật nguyệt vô quang, thiên địa mất sắc, khiến người hoảng sợ, như tận thế.