Ở bên ngoài Khuyết Nha Sơn, các đội nhân mã cắm trại ngoài đấy đều im lặng quan sát.
- Thiếu trang chủ Bành gia chết trong tay Lý Thất Dạ, Bành gia trang muốn báo thù.
Nhìn thấy cảnh tượng này, có trưởng lão môn phái lên tiếng.
Bành gia trang không nuốt nổi cơn giận này, mọi người có thể hiểu. Dù sao thiếu trang chủ của bọn họ bị Lý Thất Dạ bẻ gãy cổ trước mắt mọi người, nếu như Bành gia trang nhịn được thì uy nghiêm của Bành gia trang sẽ mất hết, sau này Bành gia trang rất khó đặt chân ở Hoàng Đình.
Vì vậy, đối với lão trang chủ Bành gia, bất kể nêu cao uy nghiêm của Bành gia trang hay báo thù vì con trai đã chết, hắn sẽ không bỏ qua, sẽ không làm rùa đen rút đầu!
Nhìn thấy đệ tử Bành gia trang bao vây Dương Thăng Bình, Ngân Hồ Từ Trí Kiệt cười mà như không cười.
Đối với hắn, Bành gia trang vội vàng đi tìm Lý Thất Dạ là chuyện tốt, hắn có thể mượn tay Bành gia trang để thăm dò nội tình của Bành gia trang, xem thử xem hắn có nội tình như thế nào mà ngay cả Sở Thanh Lăng cũng kiêng dè.
Còn phần Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ thì càng khỏi phải nói. Hắn cười gằn, sát cơ trong ánh mắt cực kỳ ác liệt. Bành gia trang là một nhánh sức mạnh của Thượng bộ bọn họ, nếu như Bành gia trang có thể bắt sống Lý Thất Dạ thì không còn gì tốt hơn, rơi vào tay Bành gia trang thì cũng như rơi vào tay Thượng bộ bọn họ.
Nếu như Lý Thất Dạ tiêu diệt lão trang chủ Bành gia trang, tiêu diệt đại đội nhân mã của Bành gia trang thì bọn họ càng có cớ tiếp nhận việc này.
Thượng bộ không thể nào trơ mắt nhìn hơn một ngàn đệ tử dưới quyền của bọn họ bị người khác tàn sát, tới lúc đó Thượng bộ muốn bắt Lý Thất Dạ là hợp tình hợp lý.
- Dương Thăng Bình, gọi tiểu súc sinh kia ra, bằng không đầu chó của ngươi sẽ rụng!
Bành Sở Quân mặt già lạnh lùng, hai mắt sát cơ dữ dội!
Dương Thăng Bình vịn chuôi kiếm, nhìn Bành Sở Quân, trầm giọng nói:
- Bành trang chủ, chớ phạm sai lầm. Tuy ta địa vị thấp tiếng nói nhỏ, thế nhưng vẫn phải cảnh cáo Bành trang chủ, hành động này sẽ mang tới tai ương ngập đầu cho Bành gia trang, cơ nghiệp của Bành gia trang sẽ bị hủy diệt chỉ trong một ngày, tới khi đó sợ rằng Bành trang chủ sẽ hổ thẹn với liệt tổ liệt tông.
- Dương Thăng Bình, ngươi là cái thá thì mà lại dám thuyết giáo lão phu, còn dám khoác lác cảnh cáo lão phu nữa.
Bành Sở Quân cười rùng rợn, nói lạnh lùng:
- Ngươi chỉ là một con chó săn nhỏ bé không đáng kể, hôm nay bắt ngươi trước rồi chém Lý súc sinh sau!
Bành Sở Quân vung tay, đệ tử Bành gia trang sau lưng hắn lập tức vọt về phía Dương Thăng Bình, muốn bắt giữ Dương Thăng Bình.
- Giết ---
Dương Thăng Bình sao chịu để đệ tử Bành gia trang tới gần. Hắn muốn liều mạng bảo vệ hang đá, không cho đệ tử Bành gia trang vượt qua nửa bước.
"Phốc, phốc, phốc..."
Trong giây lát, Dương Thăng Bình liều mạng đẩy lùi mười mấy đệ tử Bành gia trang. Tuy Dương Thăng Bình không có tiếng tăm thế nhưng hắn là Chân Hào đại cảnh, là cường giả hàng thật giá thật, công lực vô cùng vững chắc, cường giả bình thường không thể so sánh.
- Làm càn ---
Bành Sở Quân hừ lạnh, lập tức ra tay. Đại đạo cuồn cuộn, chân khí mênh mông như biển. Sau năm... ba chiêu, chỉ nghe "Ầm", Dương Thăng Bình bị đánh hộc máu, lập tức bị trấn áp.
Bành Sở Quân là cao thủ của Cuồng Đình đạo thống, là Chân Hoàng đại cảnh. Hắn là lão thần của vương triều, thực lực vô cùng mạnh mẽ, đã từng sánh vai với hoàng đế Cuồng Đình đạo thống!
So với Bành Sở Quân thì Dương Thăng Bình kém hơn một cảnh giới, thực lực hai bên cánh nhau quá lớn, vì vậy trong vòng ba, năm chiêu, Dương Thăng Bình bại trận, lập tức bị trấn áp. Ba, năm người đệ tử Bành gia trang trói chặt Dương Thăng Bình.
Còn Chu Tư Tĩnh thì càng khỏi phải nói, nàng bị đệ tử Bành gia trang bắt ngay tức thì.
- Công tử, cẩn thận, có địch xâm lấn ---
Sau khi bị đệ tử Bành gia trang bắt, Dương Thăng Bình quát lớn vào hang đá, nhắc nhở Lý Thất Dạ.
- Kiếm ---
Sau khi bắt Dương Thăng Bình, Bành Sở Quân ra lệnh, đệ tử Bành gia trang nhảy ngay vào bên trong hang đá.
- Bẩm trang chủ, bên trong không có ai!
Lát sau, đệ tử Bành gia trang bẩm báo.
Nghe đệ tử Bành gia trang nói vậy, ngay cả Dương Thăng Bình cùng Chu Tư TĨnh cũng cảm thấy bất ngờ. Lý Thất Dạ rõ ràng ở trong hang đá, làm sao có thể không thấy!
- Không có ai?
Nghe đệ tử bẩm báo, hai mắt Bành Sở Quân phát lạnh, sát cơ đáng sợ, nói rùng rợn:
- Xem ra hắn sợ chết nên chạy trốn trước. Hừ, thoát được hòa thượng cũng không thoát được miếu, trói bọn họ lại.
Sau khi Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh bị Bành Sở Quân bắt sống thì hai người bọn họ bi áp tải tới doanh trại của Bành gia trang.
Bành gia trang cũng chiếm một mảnh đất trống bên ngoài Khuyết Nha Sơn. Hơn một nghìn đệ tử Bành gia trang đóng quân ở đây. Nơi đóng quân nghiêm ngặt, khí tức lạnh lùng bức người, từng tên đệ tử đều có sát ý, khiến người ta không rét mà run.
Lần này Bành uy trang ra hết tinh nhuệ, đệ tử tinh nhuệ nhất Bành gia trang, quân đoàn mạnh nhất Bành gia trang đều bị kéo hết tới nơi này.
Lần này Bành gia trang kéo đội ngũ khổng lồ như vậy tới đây, trừ việc Bành Sở Quân muốn dốc hết toàn lực báo thù cho con trai đã chết ra thì còn muốn tăng thanh thế cho Thượng bộ.
Hôm nay bầu không khí ở Khuyết Nha Sơn căng thẳng, dính líu tới đại cục của toàn bộ Cuồng Đình đạo thống, thậm chí có thể nói chuyện xảy ra ở Khuyết Nha Sơn sẽ quyết định vận mệnh của Cuồng Đình đạo thống, thay đổi cách cục của Cuồng Đình đạo thống, Khuyết Nha Sơn chăc chắn nổi bão, Cuồng Đình đạo thống chắc chắn biến thiên, chắc chắn sinh ra hoàng đế mới.
Bành gia trang là bàng chi của Thượng bộ, bọn họ phụ thuộc vào Thượng bộ. Biến thiên trên Khuyết Nha Sơn, Bành gia trang bọn họ phải xuất lực, hơn nữa phải xuất rất nhiều lực. Chỉ có như vậy thì tương lai Thượng bộ cầm quyền, Bành gia trang bọn họ mới có thể được trọng dụng, có được nhiều lợi ích hơn.
Vì vậy, có thể nói Bành gia trang dốc hết sức lực, vì báo thù cho con trai, vì giúp Thượng bộ đoạt quyền, Bành Sở Quân lấy toàn bộ Bành gia trang ra đánh cược.
Hơn một nghìn đệ tử Bành gia trang độc chiếm một vùng không gian, trận doanh nghiêm ngặt, khiến nhiều môn phái thế gia không dám trêu chọc Bành gia trang. Ai cũng nhìn ra được, Bành gia trang lúc này hệt như một ngọn núi lửa đang hoạt động, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Chọc lúc này chẳng khác gì chọc tổ ông vò vẻ, tự tìm phiền phức.
Sau khi Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh bị áp tải tới doanh trại thì hai người bọn họ bị trói ở viên môn, có đao phủ đứng ở hai bên trái phải đang mài đao soàn soạt. Không còn nghi ngờ, Bành gia trang muốn chém đầu hai người bọn họ để răn chúng, nâng cao uy thế của Bành gia trang.