Chủ Bắc Cảnh rống to:
- Hỡi các chàng sói Bắc Cảnh, hãy báo thù cho thiếu chủ!
Chủ Bắc Cảnh nhặt đế đao nhi tử để lại lên.
Đinh!
Đế đao tỏa sáng rực rỡ chớp mắt tỏa định Lý Thất Dạ.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc tất cả cường giả Bắc Cảnh tụ tập lại như dòng lũ sắt thép không thể chống cự. Chỉ giây lát bọn họ đã tụ tập sau lưng chủ Bắc Cảnh, tựa như con cọp dữ bàn cứ tại đó, họ như hổ rình mồi tùy thời nhào lên xé nát Lý Thất Dạ ra từng mảnh,
Bắc Cảnh có ảnh hưởng rất cao trong Thánh Viện, gã kêu một tiếng là vô số môn phái thế gia theo ngay.
Khi đại đội binh mã Bắc Cảnh tụ tập lại,, sát ý nháy mắt ngập trời, chiến ý đáng sợ như bão táp phá hủy tất cả kẻ thù trước mặt họ.
Dù chủ Bắc Cảnh tụ tập hàng vạn đại quân thì Lý Thất Dạ chỉ hờ hững liếc qua, không thèm để trong lòng:
- Ngu xuẩn!
Một tiếng quát nặng nề vang lên:
- Đạo huynh, Thượng Bộ chúng ta sẽ trợ giúp một tay, cùng đạo huynh tiêu diệt tên này!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Là tiếng thiên quân vạn mã lao nhanh.
Thiết kỵ rầm rập chạy ra khỏi doanh địa Trần gia chớp mắt lao vào doanh địa Bắc Cảnh, bọn họ cùng chủ Bắc Cảnh một trước một sau, bao vây Lý Thất Dạ chặt chẽ không khe hở.
Người đột nhiên xuất binh trợ giúp là Trần gia Thượng Bộ, Trần Thái Hợp gia chủ Trần gia đích thân dẫn theo hàng vạn đại quân. Lúc này nội bộ Trần gia đã có quyết định, dù trả cái giá gì cũng phải tiêu diệt Lý Thất Dạ bằng được.
Thật ra lúc này không chỉ có Thượng Bộ nghĩ vậy, Thánh Viện cũng chung ý tưởng. Mặc kệ Lý Thất Dạ có thật sự xuất thân từ vương phủ hay không thì hắn đem đến uy hiếp quá lớn cho họ. Khi nào Lý Thất Dạ còn ở là Thượng Bộ, Thánh Viện đừng hòng giành được ngai vàng. Đáng sợ hơn là chờ khi cánh chim Lý Thất Dạ đã cứng cáp, chờ đến lúc hắn mạnh hơn thì rất có thể sẽ không có chỗ cho Thượng Bộ, Thánh Viện đứng trong Cuồng Đình đạo thống.
Nên lúc này không chỉ Trần Thái Hợp, chủ Bắc Cảnh có quyết định không tiếc mọi giá diệt Lý Thất Dạ mà lão tổ hai bên Thượng Bộ, Thánh Viện cũng nghĩ vậy.
Vì báo thù cho đệ tử đã chết cũng tốt, vì tiêu diệt uy hiếp trong tương lai cũng được, bọn họ phải diệt Lý Thất Dạ. Không thì Thượng Bộ, Thánh Viện mãi mãi không có ngày bình yên.
Trong phút chốc cường giả Thượng Bộ, Thánh Viện bao vây Lý Thất Dạ kín không kẽ hở, sát khí tràn ngập Khuyết Nha sơn, đại chiến chực chờ bùng nổ.
Giờ phút này Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh đứng đó, hắn chỉ cười cười, tùy tay ném kiếm sắt trong tay, dáng vẻ hờ hững.
Dù lúc này Lý Thất Dạ đứng trong thiên quân vạn mã thì hắn vẫn bình tĩnh như không, như ung dung tản bộ, hoàn toàn không để thiên quân vạn mã vào mắt.
Khoảnh khắc này biết bao người nín thở. Không ai ngờ Thượng Bộ, Thánh Viện liên hợp lại với nhau.
Có lão tổ tông thế gia thấy cảnh này thì lẩm bẩm:
- Không ngờ có ngày Thượng Bộ, Thánh Viện liên hợp, và chỉ vì một vãn bối.
Tuy Thượng Bộ, Thánh Viện thuộc bốn thế lực lớn, cùng ở trong vương triều Cuồng Đình đạo thống nhưng bọn họ luôn là đối thủ cạnh tranh, thậm chí là địch nhân. Giữa bọn họ âm thầm đấu đá nhau hay tranh chấp mặt ngoài cứ kéo dài mãi không dứt.
Đặc biệt sau khi hoàng đế băng hà thì Thượng Bộ, Thánh Viện cạnh tranh càng dữ dội hơn, còn có ma sát xung đột nội bộ.
Nhưng hôm nay Thượng Bộ, Thánh Viện hợp tác với nhau, còn là Trần Thái Hợp gia chủ Trần gia dẫn dắt đại quân giúp sức cho Bắc Cảnh, đây là điều mà nhiều người không ngờ tới việc này.
Tuy Thượng Bộ, Thánh Viện kết thù với nhau, toàn dính líu ân oán thù hận. Nhưng giờ này khắc này Trần Thái Hợp hay chủ Bắc Cảnh đều gác thù hận ngày xưa sang một góc, hai bên dốc hết sức mạnh lo giải quyết Lý Thất Dạ trước mắt đã.
- Đông người mới náo nhiệt.
Bị thiên quân vạn mã bao vây nhưng Lý Thất Dạ cười thoải mái nói:
- Nhưng kẻ ngốc thì có nhiều hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì, cũng chỉ chịu chết.
Thấy Lý Thất Dạ vẫn ung dung cười nói trong vòng vây thiên quân vạn mã làm nhiều cường giả tu sĩ phục sát đất. Một số người còn gai mắt Lý Thất Dạ nhưng bọn họ không thể có lá gan như hắn. Đổi lại bọn họ đi lên, đối mặt thiên quân vạn mã của Trần Thái Hợp và chủ Bắc Cảnh thì chắc hai chân run như cầy sấy rồi.
Chủ Bắc Cảnh mắt tóe lửa bắn ra tia sáng đỏ, nghiến răng nói:
- Tiểu súc sinh, hôm nay Bắc Cảnh chúng ta nhất định sẽ nghiền xương của ngươi ra tro!
Có thể nói chủ Bắc Cảnh hận không thể ăn sống thịt của Lý Thất Dạ, uống máu hắn.
- Kẻ ngu dốt không xứng làm chủ một gia tộc.
Lý Thất Dạ hờ hững trước thù hận của chủ Bắc Cảnh, hắn bật cười lạnh nhạt nói:
- Bắc Cảnh các ngươi đã định trước sẽ diệt vong!
Trần Thái Hợp âm trầm nói:
- Chưa biết Bắc Cảnh có mất hay không nhưng hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi đây!
So với nỗi đau mất con thì thù hận giữa Trần Thái Hợp và Lý Thất Dạ ít hơn chút, nhưng lúc này gã và chủ Bắc Cảnh chung sức đồng lòng, không tiếc mọi giá quyết giết Lý Thất Dạ bằng được.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ nhìn thiên quân vạn mã trước mắt, từ từ nói:
- Có đông người hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì, các ngươi chẳng qua đến chịu chết. Thôi được, nếu đám ngu ngốc các ngươi khó khăn lắm mới tụ tập một chỗ thì ta diệt gọn một lần, tránh cho tốn công đi dọn dẹp nữa. Diệt các ngươi rồi sau này Thượng Bộ, Thánh Viện không đáng nhắc tới.
Nghe Lý Thất Dạ kiêu ngạo ngông cuồng nói, doanh địa Bắc Cảnh truyền ra tiếng hừ lạnh:
- Hừ!
Uy Chân Thần bắn lên cao như muốn xé rách khung trời, uy Chân Thần cực kỳ hung mãnh, tựa như con mãnh thú ra khỏi lồng. Uy Chân Thần hung mãnh chất chứa tức giận, hiển nhiên Bắc Cảnh cũng có Chân Thần tọa trấn tại đây. Chân Thần Bắc Cảnh đã bị lời cuồng vọng của Lý Thất Dạ chọc giận.
Cảm nhận uy Chân Thần đó, có người tim rớt cái bịch lẩm bẩm:
- Thánh Viện cũng có Chân Thần ở đây.
Đặc biệt cơn giận của Chân Thần làm người lòng hoảng hốt. Chân Thần chưa ra tay, chỉ cơn giận đã khiến nhiều tu sĩ rùng mình. Nếu Chân Thần ra tay thật thì e rằng vài người trực tiếp bị trấn áp dưới đất, quỳ không dậy nổi.
Có trưởng lão môn phái tim rớt cái bịch nói:
- Chân Thần Thượng Bộ, Thánh Viện đều đến, chuyện gì đây?
Thượng Bộ hay Thánh Viện thì Chân Thần đều có địa vị cao quyền trọng trong Cuồng Đình đạo thống, bình thường Chân Thần ít khi lộ mặt, bọn họ ẩn thế không ra. Bây giờ Thánh Viện, Bắc Cảnh đều có Chân Thần đến Khuyết Nha sơn, chỉ vì một gốc huyết sâm sao?
Nếu chỉ vì huyết sâm thì không cần Chân Thần tự mình hành động, ra lệnh một tiếng thì biết bao người cam lòng hiệu lực cho họ.
- Chỉ là Chân Thần.
Trước cơn giận của Chân Thần, Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Không biết ngượng lên mặt với ta? Thôi, chờ ta diệt đám gà đất chó nhà này rồi sẽ đồ các ngươi sau. Nói là đồ thần thì hơi cất nhắc các ngươi.
Có người líu lưỡi, Lý Thất Dạ nói quá cuồng.
Đồ thần, ai dám dễ dàng nói ra câu đó? Đừng nói ai, nguyên môn phái thế gia cũng không dám dễ dàng nói đồ thần, chuyện này cực kỳ đáng sợ.