Mọi người nín thở, nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, muốn thấy uy lực Chân Thần ra tay. Có người sợ hãi bị vạ lây nên lùi thật xa.
Nhìn bảy Chân Thần bao vây Lý Thất Dạ, biết bao người trái tim treo cao. Mọi người cho rằng một mình Lý Thất Dạ không cách nào tranh phong với bảy vị Chân Thần, hắn sẽ bị Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ trấn sát.
Thoáng chốc mọi người nín thở, trái tim treo cao, mọi người sốt ruột chờ đợi trận chiến này đến.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai bên sắp lao vào nhau thì bỗng có tiếng nổ, mặt đất rung rinh.
Tiếng nổ đột ngột này không phải Lý Thất Dạ phát ra, cũng không là bảy Chân Thần tấn công.
Tiếng nổ vọng ra từ cái hố to trong Khuyết Nha sơn. Cùng với tiếng nổ là sóng máu ngập trời, từ cái hố to tuôn ra dòng máu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong thời gian ngắn cái hố to một hơi tuôn ra ba đợt máu, máu bắn lên cao như núi lửa phun trào.
Nhưng đây không phải núi lửa tuôn ra, không là dung nham mà là dòng máu. Máu tuôn ra trong đỏ có đen tựa như máu đen, mùi gay mũi tràn ngập trong Khuyết Nha sơn.
Máu tuôn ra từ hố to làm mọi người giật nảy mình, đặc biệt sắc đen trong màu đỏ tựa như máu đen càng làm đám người ngây ra.
- Chuyện... Chuyện... Chuyện gì đây?
Phụt phụt phụt!
Máu tuôn ra, cái hố tràn đầy dòng máu, mùi gay mũi khiến nhiều người buồn nôn.
Thấy máu đột nhiên tuôn ra Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ liền quay người nhìn chằm chằm hố to.
Thoáng chốc mọi người quên xung đột giữa Lý Thất Dạ và bảy Chân Thần, bị biến cố đột ngột hấp dẫn, cùng xoay người nhưng máu trong hố to.
Mọi người nhìn máu sủi bọt tựa như máu đen thì ớn lạnh, nhiều người cảm thấy bất an, linh cảm không may.
Có lão tổ thấy máu tuôn ra từ hố to thì biến sắc mặt:
- Trước kia...
Lão tổ nhớ lại sóng gió lúc trước trong Cuồng Đình đạo thống, nhưng sau khi chuyện đó xảy ra thì những người biết nội tình không muốn nhắc nhiều, giữ kín như bưng, làm hậu bối không hay biết tình huống thật sự trong chuyện này.
Két két két két két!
Khi máu sủi bọt thì có tiếng nặng nề vang lên như có cái gì sắp dâng lên.
Nghe thanh âm nặng nề đó, mắt Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ sáng rực:
- Là nó!
Bọn họ tiến lên một bước, bỏ qua Lý Thất Dạ.
Rào rào!
Có tiếng thở, một thứ chậm rãi duỗi ra từ dòng máu, là một bàn tay to, đúng hơn là một bàn tay xương trắng. Bàn tay xương cực kỳ thô to, ngón tay như cây cột đá.
Nhưng hấp dẫn mọi người nhất không phải bàn tay xương trắng mà là món binh khí bị bàn tay nắm chặt.
Bàn tay xương trắng nắm chặt một thanh trường thương. Trường thương màu hoàng kim như được đúc bằng hoàng kim, khủng khiếp hơn là từ trường thương tuôn ra thương kình tuyệt thế vô địch. Thương kình này có thể trấn áp mọi thứ trên đời. Khi thương kình bùng nổ có thể đồ thần giết đế. Đừng nói cường giả cõi đời, dù là Chân Đế hoặc Bất Hủ cũng sẽ bị thương kình hoàn toàn trấn sát, khó thoát khỏi cái chết.
Khi trường thương xuất hiện thì hơi thở tuyên cổ tràn ngập trong thiên địa, tựa như thiên địa mới bị xẻ ra, hơi thở Thủy Tổ làm mọi người muốn quỳ lạy.
Két!
Thanh âm cuối cùng vang lên, bàn tay xương trắng hoàn toàn trồi lên từ vũng máu, đó là một cái tay cụt, bị chém lìa từ bả vai trở xuống. Dù bị chém đứt nhưng tay vẫn nắm chặt trường thương.
Không biết qua bao lâu, tay cụt chỉ còn lại xương trắng hếu nhưng trường thương thì vẫn khí lạnh khiếp người, khí thế vô địch cõi đời vẫn không giảm.
Khi thanh trường thương như thế nổi lên từ vũng máu thì biết bao đệ tử Cuồng Đình đạo thống không kiềm được lòng kính sợ, quỳ lạy dưới đất.
Không biết là ai từ đáy lòng hét ra tiếng:
- Thủy Tổ!
Những người quỳ dưới đất cũng la lên:
- Thủy Tổ!
Không ai biết thanh trường thương này là gì nhưng uy Thủy Tổ tuyên cổ nháy mắt chấn nhiếp bọn họ.
Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ lấy lại tinh thần, mừng như điên reo lên:
- Đúng là nó!
Bọn họ bỏ qua Lý Thất Dạ, lao vào Khuyết Nha sơn, xông tới cái hố to, chạy đến đằng trước trường thương.
Mọi người cực kỳ kính sợ nhìn thanh trường thương, nhiều đệ tử quỳ lạy dưới đất không có can đảm đứng lên.
Đệ tử Cuồng Đình đạo thống nhìn thanh trường thương, lẩm bẩm:
- Đây... Đây... Đây là cái gì?
Thật ra không ai biết trường thương là gì nhưng từ cây thương toát ra khí thế Thủy Tổ làm người cực kỳ kính sợ.
Thấy thanh trường thương đó, Hàn Phong xuất thân từ Cổ Từ cũng cực kỳ rung động.
- Tổ khí... Cuồng Đế Thương!
Nghe Hàn Phong nói, đám người bị rung động trợn mắt há hốc mồm:
- Tổ khí Cuồng Đế Thương!
- Tổ khí!
Có đệ tử hút ngụm khí lạnh, hoảng sợ biến sắc mặt nói:
- Không... Không... Không lẽ là binh khí mà Thủy Tổ Cuồng Đình đạo thống chúng ta để lại sao?
Nghe câu đó đám người trố mắt líu lưỡi, có được đế binh đã là ghê gớm, nếu là tổ khí thì càng kinh khủng hơn nữa.
Trong Cuồng Đình đạo thống chưa bao giờ nghe nói có môn phái truyền thừa nào, thế gia nào có binh khí Cuồng Tổ để lại.
Nhưng hôm nay tổ khí xuất hiện trước mặt mọi người, hỏi sao không khiến người rung động.
Bàn tay xương trắng nắm chặt thanh Cuồng Đế Thương như đến chết cũng không chịu thả lỏng, khiến không khí trở nên túc sát, nặng nề.
Thanh Cuồng Đế Thương yên lặng giắt ngang tại đó, làm tổ khí dù không được ai vận dụng uy vô địch của nó thì vẫn có được lực lượng đè sụp chư thiên, có khí thế vô địch cõi đời.
Khi thanh Cuồng Đế Thương như thế yên lặng nằm nơi đó, biết bao người nghẹt thở, biết bao người lòng kính sợ không dám hít thở.
Uy Thủy Tổ, khi thanh Cuồng Đế Thương nằm ngang tại đó làm mọi người như thấy Cuồng Tổ cầm cây thương quét ngang cửu thiên thập địa, đại chiến cự phách vạn cổ. Tư thái vô địch của Cuồng Tổ bày ra trước mắt mọi người.
Đám người quỳ rạp dưới đất thần phục dưới uy vô địch của Cuồng Tổ.
Đã bao nhiêu năm trời, từ khi Cuồng Đình đạo thống thành lập đến bây giờ năm tháng chìm nổi, thời gian mênh mông trôi đi. Cuồng Đình đạo thống từ ngày xưa tiên thống xuống dốc đến bây giờ là vạn thống, nó đã trải qua bao nhiêu là thời đại, không biết qua bao nhiêu thế hệ, Chân Đế cũng lần lượt xuất hiện.
Nhưng trong sông dài thời gian biết bao thiên tài kinh diễm tuyệt thế biến mất, có một số Chân Đế không để lại dấu vết gì.
Nhưng Thủy Tổ không thay đổi, nó từ tuyên cổ vượt qua đến hiện tại, dù hôm nay đã không thấy bóng dáng thì khi Cuồng Đế Thương xuất hiện tại đây, mọi người như thấy Cuồng Tổ trước kia, nhớ lại sự tích vô địch cõi đời của y.
Thấy trường thương nằm ngang tại đó, nhiều đệ tử Cuồng Đình đạo thống rất kích động, lão tổ thế gia cũng cực kỳ kích động.
- Cuồng Đế Thương!
Có trưởng lão môn phái nói nhỏ với lão tổ tông môn mình:
- Chẳng phải Cuồng Đế Thương ở trong đạo thống sao?
Lão tổ môn phái lập tức quát ngăn trưởng lão này:
- Suỵt!
Lão tổ nhỏ giọng cảnh cáo:
- Đừng bàn về chuyện này, việc này đã bị phủ bụi, không cho nhắc lại.
Trưởng lão nghe cảnh cáo thì câm như hến, không dám nhiều lời nữa.