Bá Thượng vội giải thích với Cuồng Huyết Tam Thần:
- Lão tổ, hắn tự xưng là tiên tổ sống lại trong Tổ Uyên.
- Nói bậy bạ!
Cuồng Huyết Ma Thần hừ lạnh một tiếng:
- Cuồng Đình đạo thống chúng ta thành lập ức vạn năm trời, tiên tổ sớm thành mây khói. Nếu tiên tổ sống lại được thì đã sớm sống lại, cần gì chờ đến hôm nay!
Với Cuồng Huyết Tam Thần thì tiên tổ sống lại trong Tổ Uyên là chuyện không thể nào. Nếu tiên tổ thật sự sống lại được thì đã sớm hồi sinh, sao có thể chờ tới bây giờ. Nhóm Cuồng Tổ chôn trong Tổ Uyên ức vạn năm trời, bọn họ đã sớm thành mây khói, sao có thể đợi đến hôm nay.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, lúc này toàn bộ đệ tử Cuồng Đình đạo thống khát vọng hắn là tiên tổ sống lại trong Tổ Uyên hơn bao giờ hết.
Mọi người đều nhìn Lý Thất Dạ. Với đệ tử Cuồng Đình đạo thống thì chưa bao giờ bọn họ khao khát hắn là tiên tổ sống lại trong Tổ Uyên như lúc này. Chỉ có tiên tổ mới ngăn được Cuồng Huyết Tam Thần.
Cuồng Huyết Ác Thần hừ lạnh một tiếng:
- Tiểu tử bịp bợm cũng dám xưng là tiên tổ của chúng ta!
Thái độ Lý Thất Dạ hờ hững trước lời chất vấn của Cuồng Huyết Tam Thần, hắn cười cười trừng ba người:
- Chỉ là đám ngu xuẩn, suốt ngày muốn không làm mà hưởng. Cuồng Tổ để lại vô thượng đại đạo cho các ngươi nhưng không biết quyết tâm tự cường, chỉ biết đi đường bàng môn tả đạo, làm mất hết mặt mũi của tổ tông. Có đám ngu xuẩn như các ngươi mà Cuồng Đình đạo thống không suy sụp mới lạ.
Ánh mắt Cuồng Huyết Tam Thần sắc bén khi nghe Lý Thất Dạ nói thế.
Cuồng Huyết Hung Thần lạnh lùng nói:
- Thuật không có cao thấp, pháp không có ưu khuyết!
- Thuật không có cao thấp, pháp không có ưu khuyết cũng phải tùy vào công pháp, bí thuật.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Như Cuồng Ma Huyết Phệ mà các ngươi tu chỉ là bàng môn tả đạo rác rưởi. Uống ít máu người, tinh tiến chút đạo hạnh đã vênh váo nhếch đuôi, loại ngu xuẩn này suốt đời chỉ là giòi bọ ăn tươi nuốt sống, cả đời đừng mơ lên đỉnh đại đạo! Kẻ ngu ngốc như các ngươi là sỉ nhục với đại đạo!
Nghe Lý Thất Dạ khinh thường Cuồng Ma Huyết Phệ của mình thì Cuồng Huyết Tam Thần rất giận:
- Lớn lối lắm!
Bọn họ xem Thiên Đức Chân Thần là thần tượng, xem Cuồng Ma Huyết Phệ là công pháp vô thượng nhưng hôm nay lại bị Lý Thất Dạ khinh thường đến mức này hỏi sao không giận được.
Cuồng Huyết Ma Thần đứng ra quát to:
- Tiểu bối, đi ra chiến một trận!
Lý Thất Dạ hờ hững nhìn bọn họ, chậm rãi nói:
- Bằng vào một mình ngươi không đủ để ta nhét răng, ba người cùng lên đi.
Bị Lý Thất Dạ coi khinh khiến Cuồng Huyết Tam Thần biểu tình cực kỳ khó xem, bọn họ trừng hắn. Cuồng Huyết Tam Thần dù gì cũng là Chân Thần cửu trọng thiên, Chân Đế cũng không làm họ sợ chứ nói gì một tiểu tử vô danh như Lý Thất Dạ.
Cuồng Huyết Hung Thần tức giận bật cười, đứng ra:
- Tốt, tốt, tốt, ta thật muốn xem đồ giả nhà ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!
Cuồng Huyết Tam Thần cùng đứng ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc biển máu ngập trời, ba người như hóa thành ba người máu, không gian cũng bị hòa tan, máu tươi dập dờn.
Mọi người như ngửi được mùi máu tươi, không chỉ gay mũi còn đâm vào linh hồn làm người ta run rẩy, rợn tóc gáy.
Cả thiên địa như tẩm trong biển máu, mọi người hít thở cảm giác không khí dính đặc, như không phải hít không khí vào mà là máu đặc quánh. Cảm giác này khiến người muốn nôn mửa.
Đinh!
Cuồng Huyết Tam Thần biến ra biển máu thì người Lý Thất Dạ rực sáng.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thiên địa hóa kiếm. Mười vạn dặm đất đai Khuyết Nha sơn tuôn ra đạo văn vô cùng tận, các pháp tắc đại đạo từ trên trời đổ xuống, trong khoảnh khắc đó như thác đổ phóng lên cao.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Thanh âm vang bên tai không dứt, pháp tắc đại đạo từ dưới đất tuôn ra nháy mắt đan vào nhau hóa thành thiên kiếm chí cao vô thượng. Thiên mệnh tuôn ra lực lượng đại đạo liên miên không dứt. Giây phút này thiên địa đều mặc Lý Thất Dạ dùng, trong kiếm của hắn uẩn dưỡng lực lượng đại đạo vô ngần của Cuồng Đình đạo thống, nhát kiếm có thể đồ thần ma.
Khi kiếm hiện ra biết bao người xúc động muốn vái lạy.
Nhiều đệ tử quỳ dưới đất hét to:
- Tiên tổ!
Nhìn thiên kiếm treo cao có lực lượng bàng bạc vô địch thì Cuồng Huyết Tam Thần biến sắc mặt, vì đây không phải sức của Lý Thất Dạ mà là lực lượng từ Cuồng Đình đạo thống. Lực lượng đó thuộc về đạo nguyên, thuộc về Cuồng Tổ Thủy Tổ của Cuồng Đình đạo thống bọn họ.
Khi lực lượng như vậy hóa thành thiên kiếm thì sắc bén không thể đỡ, có thể chém giết hết thảy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc sóng máu ngập trời, Cuồng Huyết Tam Thần hợp sức, máu mênh mông vô bờ hóa thành một bàn tay máu khổng lồ. Khi bàn tay máu xuất hiện thì rất đáng sợ, hình như nó thò ra từ địa ngục Tu La, người nhát gan không chịu nổi chân mềm như bún.
Bàn tay to chộp lấy Cuồng Đế Thương bị bàn tay xương nắm chặt.
Cuồng Huyết Tam Thần cùng quát to:
- Lên!
Xèo xèo xèo!
Bàn tay máu to lớn dung nhập vào bàn tay xương trắng, tay máu biến mất, tay xương trắng trở nên đỏ rực như ngâm trong máu.
Ong ong ong ong ong!
Trong khoảnh khắc, Cuồng Huyết Tam Thần điều khiển bàn tay xương trắng cầm chặt Cuồng Đế Thương hóa thành một bàn tay máu nâng cây thương lên.
Thấy cảnh đó, mọi người nín thở:
- Cuồng Đế Thương!
Lúc Cuồng Đế Thương xuất hiện Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ đều muốn rút Cuồng Đế Thương lên nhưng không thể lay động chút nào, Cuồng Đế Thương bị cầm chặt, bây giờ Cuồng Huyết Tam Thần dùng cách như thế nâng nó lên.
Đinh!
Thương ngân khắp thiên địa, bàn tay máu tựa như cánh tay của Cuồng Huyết Tam Thần cầm Cuồng Đế Thương đâm vào Lý Thất Dạ.
Cuồng Đế Thương kêu vang.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Cuồng Đế Thương tuôn ra tổ uy vô cùng tận. Tổ uy tuôn ra nháy mắt bao phủ nguyên Cuồng Đình đạo thống, tổ uy tứ giăng cửu thiên thập địa.
Tổ uy làm bất cứ ai cũng cảm giác mình thật nhỏ bé. Mọi người như được thấy phong thái vô địch của Cuồng Tổ, như thấy bá khí Cuồng Tổ cầm trường thương quét ngang cửu thiên thập địa.
Trong tổ uy khủng bố đó biết bao người bị trấn áp, quỳ lạy dưới đất.
Cuồng Huyết Tam Thần rống to:
- Giết!
Cuồng Huyết Tam Thần điều khiển Cuồng Đế Thương một thương lấy mạng đâm vào Lý Thất Dạ. Thương đánh nát hư không, đâm diệt thời gian, đổ vạn pháp. Một thương lấy mạng đâm thẳng vào cổ họng Lý Thất Dạ.
Dù thương không đâm vào mình nhưng khoảnh khắc này mọi người cảm giác đã bị thương xuyên thủng yết hầu, cảm giác họng đau xót, sợ mất hồn.
Một thương vô địch, biến phồn thành giản. Thương này không cần chiêu thức gì, uy lực một thương có sắc bén của Cuồng Tổ, có thể đâm xuyên mọi thứ trên đời.
Bùm!
Dù là pháp tắc đại đạo của Cuồng Đình đạo thống biến ra nhưng kiếm của Lý Thất Dạ cũng không ngăn được Cuồng Đế Thương. Nó dù gì cũng là tổ binh của Cuồng Tổ, sắc bén không thể đỡ, đâm thủng tất cả.
Thấy cảnh đó nhiều lão tổ sợ hết hồn hét to:
- Nguy rồi, tổ binh vô địch!
Nhát kiếm cuồng bá của Lý Thất Dạ cũng bị Cuồng Đế Thương đâm thủng, không thể chặn được thương khủng bố đó.