Cứ thế, Lý Thất Dạ đơn giản vung lên một chưởng. Khi chưởng này đánh xuống thì đã không còn là sức mạnh của Lý Thất Dạ nữa, mà nó là sức mạnh của toàn bộ không gian. Hơn nữa đây không chỉ đơn giản là sức mạnh hư không, nói chính xác hơn, nó bao gồm sức mạnh của toàn thế giới, bao gồm nhật nguyệt tinh thần trên trời, bao gồm vạn vực ngân hà trên trời, cũng bao gồm đại địa, thậm chí còn bao gồm cả trọng lượng của ba ngàn thế giới.
Đổi cách nói khác, thế giới lớn bao nhiêu thì không gian lớn bấy nhiêu. Hơn nữa tất cả trọng lượng đều hội tụ vào một chưởng này của Lý Thất Dạ.
Trọng lượng của toàn bộ thế giới đánh lên người Vương Thế Hoa, cho dù Vương Thế Hoa có thôi diễn công pháp vô địch, phát huy Liệt Thiên Chiến Giáp tới cực hạn thì cũng không thể ngăn cản đòn đánh tùy ý này của Lý Thất Dạ.
"Đùng" Thế giới như muốn tan vỡ, chỉ nghe "răng rắc", Liệt Thiên Chiến Giáp trên người Vương Thế Hoa vỡ vụn.
Phải biết rằng Liệt Thiên Chiến Giáp trên người Vương Thế Hoa từng đánh trọng thương Chân Đế, ngay cả binh khí của Chân Đế cũng không thể tổn hại nó. Thế nhưng hôm nay lại bị Lý Thất Dạ dùng tay không đánh nát.
Trúng đòn đánh này, Vương Thế Hoa phun mạnh máu tươi, miệng không ngừng ói máu, thân thể của hắn cũng ứa máu. Bởi vì đòn đánh này của Lý Thất Dạ đánh lên thân thể của hắn, cho nên xương cốt toàn thân của hắn vỡ vụn kêu "răng rắc".
"Ầm..." Lúc này Vương Thế Hoa như sao băng va mạnh xuống mặt đất, đập ra một cái hố sâu.
Máu tươi nhuộm đỏ bùn đất. Giây lát sau, hố sâu sụp đổ, Vương Thế Hoa bị chôn trong bùn đất, không biết sống chết.
Nhất thời, thiên địa yên ắng. Tất cả mọi người ngoác to miệng, đệ nhất hung nhân rất mạnh, đây là chuyện mà ai cũng biết. Thế nhưng một đòn đánh nát chiến giáp của Liệt Thiên Cuồng Hủy thì mọi người không ai ngờ tới.
Rất hiển nhiên, Vương Thế Hoa mạnh hơn Vân Độ Ưng Thần rất nhiều. Thế nhưng vẫn không đỡ nổi một đòn của Lý Thất Dạ.
Phải biết, Liệt Thiên Chiến Giáp trên người Vương Thế Hoa năm xưa từng đánh trọng thương Chiến Bào Chân Đế. Thế nhưng hôm nay lại bị Lý Thất Dạ dùng tay không đánh nát. Thực lực như vậy, đúng thật là không đùng một đẳng cấp.
- Quá tẻ nhạt.
Lý Thất Dạ đứng tại chỗ, lắc đầu nói rằng:
- Cái gọi nắm giữ không gian, chỉ có như thế mà thôi.
Mọi người cười khổ, không còn lời gì để nói nữa. Đây không phải do Liệt Thiên Cuồng Hủy quá yếu, mà là đệ nhất hung nhân quá mạnh, hắn có tư cách nói như vậy.
Còn phần Mộc Thiếu Thần nhìn thấy cảnh này thì cũng hoàn toàn biến sắc, hắn không ngờ Lý Thất Dạ lại mạnh tới như vậy. Phải biết rằng, cho dù ở Đế Thống Giới đi chăng nữa thì Liệt Thiên Cuồng Hủy cũng rất mạnh. Thế nhưng ở trước mặt Lý Thất Dạ lại không đỡ nổi một chiêu.
Nghĩ tới đây, Mộc Thiếu Thần không khỏi run lên, nhất thời không nghĩ ra được ai ở Mộc gia có thể thật sự chống lại Lý Thất Dạ.
"Rầm" Lúc này đất đá bay loạn xạ, chỉ thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy nhảy khỏi hố sâu. Lúc này hắn mình mẩy đầy máu, so với Lý Thất Dạ vừa rồi thì cách biệt quá lớn.
Hiện tại Liệt Thiên Cuồng Hủy toàn thân rách bươm. Nếu như hắn không phải là bất hủ thì đã chết lâu rồi. Đổi lại là Chân Thần khác thì đã biến thành tro bụi từ lâu rồi.
Tiếng bẻ xương "răng rắc, răng rắc" vang lên, chỉ thấy mấy đoạn xương bị đánh nát của Vương Thế Hoa khép lại. Đây chính là chỗ lợi hại của bất hủ.
Mặc dù có thể tái tạo thân thể bị hủy diệt, thế nhưng sau khi thân thể Liệt Thiên Cuồng Hủy khép lại thì sắc mặt của hắn trắng bệch. Rất hiển nhiên, hắn đã mất không ít huyết khí để trị thương cho bản thân mình.
Nhìn thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy sống lại, không ít người thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì mạnh như Vương Thế Hoa mà cũng không thể ngăn được một đòn của Lý Thất Dạ, bị Lý Thất Dạ giết chết trong một đòn. Một vãn bối mà mạnh như vậy thì thật là khiến người ta hết đường sống mà.
- Ta giữ mạng ngươi lại, là bởi vì cảm thấy ngươi vẫn còn đòn sát thủ.
Lý Thất Dạ đứng trong hư không, cười nhạt, nói rằng:
- Nếu để ngươi chết mà không kịp dùng đòn sát thủ, nói không chừng ngươi sẽ cảm thấy tiếc nuối. Vì vậy ta sẽ tác thành cho ngươi. Có đòn sát thủ gì thì cứ tung ta, đã tới lúc ngươi lộ nguyên hình rồi.
Nghe Lý Thất Dạ nói như thế, tất cả mọi người vội vàng nhìn Liệt Thiên Cuồng Hủy. Vừa rồi tất cả mọi người đều cho rằng "Hư Không Âm Dương Đoàn Long Kích" là đòn tấn công mạnh nhất của Liệt Thiên Cuồng Hủy. Không ngờ rằng Liệt Thiên Cuồng Thủy vẫn còn đòn sát thủ chưa tung ra.
- Giỏi, giỏi, giỏi lắm. Đúng là hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy mà.
Vương Thế Hoa nói.
Cùng một câu nói, thế nhưng lần này hắn không giận dữ, mà là nói thẳng đáy lòng. Hắn đã biết được sự khủng bố của Lý Thất Dạ.
- Ta khô tọa ở Đế Thống Giới mười vạn năm, nhìn nguyên hình ngộ đạo, có chút tâm đắc.
Lúc này Liệt Thiên Cuồng Hủy không cuồng ngạo như vừa rồi nữa. Bởi vì hắn biết kẻ thù của mình mạnh như thế nào.
- Khi còn ở Đế Thống Giới vẫn chưa có cơ hội dốc toàn lực. Hôm nay có cơ hội này nên sẽ không bỏ qua.
Liệt Thiên Cuồng Hủy chậm rãi bay lên, bồng bềnh trong hư không.
Nhất thời, tất cả mọi người nín thở nhìn Liệt Thiên Cuồng Hủy, muốn tận mắt nhìn thấy đòn sát thủ của Liệt Thiên Cuồng Hủy như thế nào. Dù sao mất mười vạn năm để ngộ đạo, nhất định là kinh thiên động địa lắm.
- Ra tay đi.
Lý Thất Dạ nhìn thấy dáng vẻ này của Liệt Thiên Cuồng Hủy, lười biếng nói.
- Cung kính không bằng tuân lệnh.
Lúc này Liệt Thiên Cuồng Hủy chậm rãi tháo nón xuống. Trước đó hắn luôn đội nón che mặt, không lấy mặt gặp người. Bây giờ hắn tháo mũ xuống, để lộ khuôn mặt.
Khi Liệt Thiên Cuồng Hủy để lộ khuôn mặt thì người xem nổi hết da gà, rùng mình một cái.
Chỉ thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy có một cái miệng rất lớn, cái miệng này chiếm phần lớn khuôn mặt, khiến cho con mắt cùng cái mũi của hắn phải chen chụm với nhau.
Kinh khủng hơn là, miệng hắn mọc hai hàm răng nhọn vừa mảnh vừa dài. Nói răng trên hai hàm răng này lít nha lít nhít vẫn còn đỡ, bởi vì răng trên hai hàm răng này không có kẻ hỡ
Điều này khiến cho hai hàm răng nhìn rất khó coi, giống như hàm răng của quái thú vậy, thậm chí còn kinh khủng hơn hàm răng của quái thú nữa. Hai hàm răng vừa nhọn vừa dài vừa mảnh khiến mọi người không biết nên dùng từ ngữ nào để hình dung nó. Nhìn hai hàm răng này, mọi người rùng mình, thậm chí còn cảm thấy buồn nôn.
Khi Liệt Thiên Cuồng Hủy nói chuyện, hai hàm răng này xen khớp với nhau, giống như có thể cắn mọi người thành thịt nát. Nhìn hai hàm răng này, mọi người lập tức liên tưởng tới cảnh tượng máu tanh đấy.