- Phong lão đầu...
Lý Thất Dạ nhìn ông lão này, nói rằng:
- Ngươi cứu ta làm cái gì? Ta vẫn còn muốn xem kịch mà.
Người cứu Lý Thất Dạ chính là một trong năm lão tổ chí tôn, lão tổ chí tôn của Thần Hành môn... Phong Thần.
Đôi mắt già nua của Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ. Hắn ra tay cứu Lý Thất Dạ, thế nhưng không ngờ rằng tiểu tử này lại không mang ơn. Chết người hơn là, tiểu tử này vẫn còn bưng cái giá của hoàng đế, căn bản không xem lão tổ chí tôn như hắn ra gì cả.
Phải biết rằng khắp Cửu Bí đạo thống cũng chỉ có năm lão tổ chí tôn, bọn họ là lão tổ mạnh mẽ nhất của năm thế lực lớn, đều là Chân Thần bất hủ vô địch. Đừng nói ở tông môn của bọn họ, mà ngay cả ở Cửu Bí đạo thống thì bọn họ cũng là tồn tại cao thượng.
Thế nhưng Lý Thất Dạ căn bản không coi hắn ra gì hết, giống như ở thời đại Thái Thanh Hoàng còn sống, chỉ coi hắn là thần tử.
Phong Thần là lão tổ chí tôn của Thần Hành môn, hắn được mọi người gọi là Phong Thần, là vì hắn như một cơn gió, có thể đi tới bất kỳ đâu.
- Tiểu tử, thái độ cung kính lại một chút.
Phong Thần lạnh lùng nhìn hắn, nói rằng:
- Nếu như lão phu không cứu ngươi thì ngươi đã chết rồi.
- Ngươi cả nghĩ rồi.
Lý Thất Dạ ngồi xuống vách núi, hai chân đong đưa ra ngoài vách núi, nhìn biển mây ở dưới chân, cười nói:
- Ngươi không cứu ta thì cũng có rất nhiều người cứu. Có một con rối hoàng đế trong tay, dư sức hiệu lệnh thiên hạ.
- Tiểu tử ngươi cũng không ngốc nhỉ.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Phong Thần không khỏi nhìn Lý Thất Dạ thêm vài lần. Trong mắt hắn, Lý Thất Dạ chính là một bãi bùn không đắp được tường, là một tên phá của, là một tên công tử bột.
- Kẻ ngốc cũng có thể nghĩ ra.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ngươi không muốn cứu ta, nói không chừng những đại giáo khác cũng sẽ muốn cứu ta.
- Hừ.
Phong Thần hừ lạnh, nói rằng:
- Lão phu cứu ngươi không phải là vì làm con rối hoàng đế! Lão phu cứu cái mạng nhỏ của ngươi là vì nể tình tình cảm với tiên hoàng.
So với những lão tổ chí tôn khác thì Phong Thần cùng Thái Thanh Hoàng khá là thân thiết. Dù sao năm đó Thái Thanh Hoàng cũng có ân dìu dắt hắn. Cũng chính vì vậy, ngày đó hắn mới là người đầu tiên đồng ý chuyện kết hôn.
Vì vậy, hôm nay Phong Thần bất ngờ ra tay, thật sự không phải vì muốn khống chế Lý Thất Dạ làm con rối hoàng đế, mà chỉ vì muốn giữ lại máu mủ cho Thái Thanh Hoàng mà thôi.
- Không quan trọng.
Lý Thất Dạ ngồi trên vách núi, đong đưa chân, hai tay chống đất, nhìn biển mây bồng bềnh dưới chân.
Phong Thần chỉ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ. Thái Thanh Hoàng cả đời anh minh thần võ, cả đời vô địch, thế nhưng lại sinh ra một thằng con trai mục rửa như thế này, đúng là khuyết điểm trong cuộc đời của Thái Thanh Hoàng.
- Hiện tại ngươi tu luyện tới trình độ nào, tu luyện công pháp nào?
Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ, nói lạnh lùng.
- Cấp mười ba, còn công pháp hả, chỉ luyện tùy tiện, quá dễ, không có gì khó hết.
Lý Thất Dạ trả lời.
Phong Thần nghe vậy thì tức giận muốn trào máu họng. Tên tiểu tử này vừa nhìn là biết đạo hạnh nông cạn, chỉ là một tiểu tu sĩ nhập môn mà thôi. Thế mà lại dám mạnh miệng nói công pháp không hề khó khăn, đúng là dốt nát nên không biết sợ gì hết.
- Không có cấp mười ba!
Phong Thần nói lạnh lùng.
- Há, vậy thì cấp ba.
Lý Thất Dạ nhún vai, cười nói:
- Nhưng mà, con người của ta thích cấp mười ba hơn. Con số mười ba rất có phong cách, rất tôn lên giá trị con người của ta.
Phong Thần lạnh lùng nhìn hắn. Nếu như tên tiểu tử này là đệ tử của Thần Hành môn thì hắn chắc chắn sẽ đạp chết người này. Vừa hung hăng, vừa ngông cuồng, hơn nữa còn vô tri, tên tiểu tử này đúng là một tên khốn kiếp.
- Sao hả, có muốn thử hai bí Đấu, Giả của Đấu Thánh vương triều không?
Lý Thất Dạ nhìn Phong Thần, cười nói.
Phong Thần lườm hắn, giận nổ phổi, cười lạnh nói rằng:
- Hai bí Đấu, Giả? Bằng ngươi mà cũng đòi nắm giữ sao?
Cửu Bí đạo thống có cửu bí, cửu bí này là: Lâm Binh Đấu Giả, Giai Trận Liệt Tiền Hành. Đây là một câu chân ngôn vô thượng, đồn rằng câu chân ngôn vô thượng này là do thủy tổ Cửu Bí sáng chế, cũng có người cho rằng là do Bão Phác để lại.
Toàn bộ Cửu Bí đạo thống đều được xây bằng câu chân ngôn này, chín chữ này chính là căn cơ của Cửu Bí đạo thống.
Thế nhưng ở Cửu Bí đạo thống không có truyền thừa nào có thể nắm giữ hoàn chỉnh chín chữ này, có thể nắm giữ một chữ là đã lợi hại lắm rồi.
Ví như Đấu Thánh vương triều, nó nắm giữ hai bí Đấu Giả, cho nên mới gọi là Đấu Thánh vương triều.
Ví như Thần Hành môn của Phong Thần nắm giữ bí Hành, cho nên mới gọi là Thần Hành môn.
Trong các đạo thống, ngoại trừ Đấu Thánh Vương triều ra, người duy nhất nắm giữ hai bí chính là Tĩnh Liên quan, những thế lực lớn khác như Lâm Hải các, Binh Trì thế gia, Vạn Trận quốc... đều chỉ nắm giữ một bí mà thôi.
Hai bí Đấu, Giả là căn cơ lớn nhất của Đấu Thánh vương triều. Ở Đấu Thánh vương triều, người có thể thực sự tiếp xúc với hai bí Đấu, Giả không nhiều, đến cả hoàng đế độc tôn thiên hạ như Thái Thanh Hoàng cũng không thể dễ dàng truyền hai bí Đấu, Giả cho Lý Thất Dạ được.
Vì vậy, đạo hạnh nông cạn như Lý Thất Dạ, Phong Thần căn bản không tin hắn có thể nắm giữ hai bí Đấu Giả. E rằng ngay cả cơ hội nhìn qua cũng không có, nên càng khỏi phải nói tới chuyện tu luyện.
- Không tin thì thôi.
Lý Thất Dạ nhún vai, cười thản nhiên.
- Trước đây ngươi ở nơi nào?
Phong Thần nhìn Lý Thất Dạ, hỏi.
Trên thực tế, là một trong năm lão tổ chí tôn, Phong Thần cũng có phần ngạc nhiên với thân thế của Lý Thất Dạ. Bọn họ đoán rằng Lý Thất Dạ là con riêng của Thái Thanh Hoàng.
Thế nhưng như vậy thì có vấn đề rồi. Nếu như Lý Thất Dạ là con riêng của Thái Thanh Hoàng, như vậy thì mẹ của hắn là ai? Dù sao nhân vật như Thái Thanh Hoàng, nữ nhân có thể lọt vào mắt hắn chắc chắn không phải là hạng phụ nữ tầm thường, chắc chắn là người có lai lịch lớn.
Thậm chí, năm lão tổ chí tôn vẫn còn thắc mắc về đứa con riêng Lý Thất Dạ này.
Bởi vì mọi người biết Thái Thanh Hoàng chỉ có một đứa con gái, cũng chính là Cửu Ngưng Chân Đế, thế nhưng đó là chuyện của thời đại trước.
Từ sau khi Cửu Ngưng Chân Đế rời khỏi Đế Thống Giới thì Thái Thanh Hoàng không còn con cái nữa, bên cạnh cũng không có nữ nhân nào hết. Hơn nữa, quan sát độ tuổi thì Lý Thất Dạ chỉ mới hơn hai mươi mà thôi.