Phải biết, Hắc Long Thương
là theo tổ sư Hắc Long Vương bọn hắn quét ngang thiên hạ, từng để cho
hết thảy sinh linh của Cửu Giới run rẩy, đây là một cây thương vô địch,
hôm nay lại phục tùng ở trong tay một người xa lạ, chuyện như vậy nói
ra, đừng nói là ngoại nhân, ngay cả chính nàng cũng không dám tin tưởng.
- Hắc Long Thương a!
Lý Thất Dạ khẽ vuốt Hắc Long Thương, Hắc Long Thương ở trong tay của hắn nhẹ nhàng réo vang, tựa như cảm nhận được thần thức của Lý Thất Dạ.
Hắc Long Thương, cái này có quá nhiều ký ức của Lý Thất Dạ, thương này
xuất phát từ tay hắn, từng nương theo Hắc Long Vương chinh chiến thiên
hạ, thương này từng quét ngang Cửu Giới, từng để hết thảy địch nhân run
rẩy!
"Boong boong boong" vừa lúc đó, Hắc Long Thương ở trong tay Lý Thất Dạ
phát sinh biến hóa, ngay cả Tử Thúy Ngưng cũng không có thấy rõ đây là
loại thủ pháp nào!
Theo một trận thương minh vang lên, Hắc Long Thương biến ngắn, biến lớn, ngay cả màu sắc cũng thay đổi, ở trong nháy mắt, Lý Thất Dạ như là ảo
thuật, Hắc Long Thương thoáng cái biến thành một đoản mâu!
Đoản mâu vừa thành, toàn thân đỏ sậm, mũi thương đỏ đến yêu diễm, một
vệt hàn quang lóe lên, hàn mang này chớp lóe ra sát ý kinh thiên, một
vệt sát ý khẽ động, ngay cả trong nội tâm Tử Thúy Ngưng cũng phát lạnh,
vì đó kinh tâm!
Nhưng mà, theo tay phải của Lý Thất Dạ khẽ vỗ, sát ý kinh thiên trong
nháy mắt bình tĩnh lại, mặc dù là như thế, huyết hồng vô cùng yêu diễm
trên mũi thương kia, y nguyên làm người ta kinh ngạc run rẩy, nhìn thấy
huyết hồng vô cùng yêu diễm trên mũi thương, liền để Tử Thúy Ngưng cảm
giác được máu me đầm đìa, nàng thậm chí là ngửi thấy mùi máu tươi.
Hung binh! Đoản mâu trước mắt cho nàng ấn tượng đầu tiên liền là như
thế, nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, Hắc Long Thương từ nhỏ theo nàng
sẽ thoáng cái biến thành đoản mâu, đây quả thực giống như là ảo thuật,
nàng cũng khó mà tin tưởng.
- Ngươi biết một cái tên khác của Hắc Long Thương không?
Lý Thất Dạ nhìn lấy đoản mâu trong tay, tựa hồ bị hấp dẫn thật sâu, ánh mắt không có di động thoáng cái.
- Tên là gì?
Tử Thúy Ngưng cũng có điểm theo không kịp ý nghĩ của Lý Thất Dạ, xảy ra
chuyện như vậy, thực sự quá bất khả tư nghị, nàng chưa bao giờ biết Hắc
Long Thương có thể biến thành đoản mâu !
- Tiên Huyết Mâu!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra danh tự, khi hắn nói ra danh tự, thanh âm cũng có lãnh ý.
- Tiên Huyết Mâu…
Nghe được cái tên này, Tử Thúy Ngưng cái thứ nhất nghĩ tới liền là huyết hồng vô cùng yêu diễm trên mũi thương kia!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Bởi vì nó uống qua máu tươi của Chân Tiên, cho nên, xưng là Tiên Huyết Mâu!
- Chân Tiên!
Tử Thúy Ngưng nghe được như vậy, lập tức vì đó hít một hơi lãnh khí, bất khả tư nghị, tú mục trợn trừng lên, nhìn lấy Lý Thất Dạ nói ra:
- Thế gian thật có Chân Tiên?
Lý Thất Dạ cũng không trả lời vấn đề của nàng, chậm rãi nói ra:
- Đây là một kiện hung binh, hi vọng có một ngày ngươi có thể nắm giữ nó! Bằng không thì, ngươi không xứng với nó!
Nói xong, đem Tiên Huyết Mâu đưa trả lại cho Tử Thúy Ngưng.
Trong lúc vô tình, Tử Thúy Ngưng tiếp nhận Tiên Huyết Mâu, thần thái
cũng không khỏi trang trọng, nàng nhận lấy Tiên Huyết Mâu, nàng cảm nhận được một cỗ đạo vận trước nay chưa có, đây là trước kia không có!
- Đừng mai một uy danh của Tiên Huyết Mâu.
Lý Thất Dạ nghiêm túc nói với Tử Thúy Ngưng:
- Nó không chỉ là một món binh khí, nó đồ sát qua Chân Thần, đâm xuyên qua yết hầu Tiên Đế!
- Cái gì…
Con mắt Tử Thúy Ngưng lập tức trợn trừng lên, thần thái kịch chấn, câu nói này đối với nàng mà nói, thật sự là quá rung động.
Chân Thần là tồn tại bực nào, nhưng mà, thanh Tiên Huyết Mâu này vậy
mà đồ sát qua Chân Thần, Tiên Đế càng là gánh chịu Thiên mệnh, chân
chính vô địch! Đâm xuyên yết hầu Tiên Đế, chuyện như vậy nghĩ cũng không dám nghĩ, đơn giản liền là sự tình hoang đường nhất thế gian.
Nhưng mà, thần thái của Lý Thất Dạ nói cho nàng, đó cũng không phải khẩu xuất cuồng ngôn, đây là sự thật.
Trong lúc nhất thời, để Tử Thúy Ngưng cũng ngây dại, Hắc Long Thương,
chính là tổ sư của bọn hắn truyền thừa, truyền vào trong tay nàng, nàng
cũng biết thương này vô địch, đã từng quét ngang Cửu Giới.
Nhưng mà, nàng chưa từng có nghĩ tới, thương này vậy mà đồ sát qua
Chân Thần, đâm xuyên qua yết hầu Tiên Đế! Chuyện như vậy ngay cả nàng
cũng không thể tin được! Nhưng mà, hôm nay xem ra, đây là sự thực.
Tử Thúy Ngưng vô cùng rung động, Tiên Huyết Mâu, đây tột cùng là binh
khí như thế nào, cho tới nay nàng chỉ cho rằng nó là binh khí do tổ sư
Hắc Long Vương của Trấn Thiên Hải Thành các nàng luyện thành! Hiện tại
nghe tới, tựa hồ lại không phải là như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tử Thúy Ngưng coi như là đã gặp qua sóng to gió lớn, coi như là tuyệt thế thiên kiêu đều phải bình tĩnh một chút,
chuyện tình hôm nay gặp được hoàn toàn ra ngoài dự liệu của nàng, hơn
nữa còn có quan hệ lớn lao tới Trấn Thiên Hải Thành.
Nhìn Tử Thúy Ngưng hai tay nâng Tiên Huyết Mâu, Lý Thất Dạ bình thản nói:
- Ngươi nắm Hắc Long Thương, xuất thân Tiểu Hải thôn, sứ mạng mà trên vai ngươi gánh vác không cần ta nhiều lời đi.
Tử Thúy Ngưng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hồi lâu sau nàng trầm giọng nói:
- Ngươi đến tột cùng là người phương nào?
Lúc này nàng cũng không tin Lý Thất Dạ chỉ là thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan cổ phái.
- Cái này không trọng yếu, quan trọng là... Sứ mạng của ngươi!
Lý Thất Dạ thong dong nói:
- Ta có một vật đặt ở Tiểu Hải thôn, ngươi đã gánh vác sứ mệnh thì nên
biết làm như thế nào! Đi gặp chư lão của Tiểu Hải thôn, lấy vật đó đến
cho ta.
Tử Thúy Ngưng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn nàng không biết nên nói như thế nào mới tốt, sứ mạng mà nàng gánh vác
ngay cả đệ tử cho tới cao tầng của Trấn Thiên Hải Thành đều không biết!
Hắc Long Thương chính là tín vật, nhưng nàng không nghĩ đến Hắc Long
Thương sẽ biến thành Tiên Huyết Mâu!
- Chuyện này ta muốn bẩm báo với chư lão!
Cuối cùng, Tử Thúy Ngưng trầm giọng nói.
Lý Thất Dạ gật nhẹ đầu, nói:
- Cái này cũng là nên, bằng không ngươi cũng không lấy được vật kia,
nhưng mà chuyện này ngươi không cần để cho người của Trấn Hải Thiên
Thành biết, bao gồm bất luận nguyên lão nào của Trấn Thiên Hải Thành
hiện tại!
Tử Thúy Ngưng hít vào một hơi thật sâu, nói:
- Ngươi đã muốn lấy vật này, tại sao không cùng ta đi tới Trấn Thiên Hải Thành?
Nàng biết sứ mạng của mình có liên quan tới một thứ gì đó, nhưng mà nàng một mực không biết đó là vật gì.
- Ta đi Trấn Thiên Hải Thành?
Lý Thất Dạ cười một chút, nói:
- Ta đi Trấn Thiên Hải Thành không khó, ta đi Trấn Thiên Hải Thành rồi
chỉ sợ Trấn Thiên Hải Thành các ngươi liền là máu chảy thành sông, hài
cốt chất như núi! Ngươi hi vọng thấy cảnh tượng như vậy sao? Tổ sư Hắc
Long Vương của các ngươi cũng không hi vọng vô số đệ tử của Trấn Thiên
Hải Thành bị ta đích thân tàn sát!
- Khẩu khí thật lớn!