Vạn Trận quốc với Lý Thất Dạ chính là kẻ thù không đội trời chung, Bát Trận Chân Đế chết trong tay Lý Thất Dạ, bọn họ từ lâu đã hận Lý Thất Dạ nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì đại cục nên hắn mới nhẫn nhịn cơn giận tới bây giờ.
Bây giờ không có hy vọng giảng hòa nữa, lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc làm gì còn giữ bình tĩnh nổi nữa, hét một tiếng, vươn tay ra, chỉ nghe "ông" một tiếng, chỉ thấy bàn tay hắn xuất hiện trận đồ, sau đó tiếng kim loại "keng keng keng" vang liên miên.
Khi tiếng "keng keng keng" vang lên thì chỉ thấy từng khối thần kim tổ hợp lại với nhau, dán lên cánh tay của lão tổ chí tôn Vạn Trận quốc.
"Đùng..."
Trong nháy mắt, thần kim cùng đại trận dung hợp với nhau, bùng nổ tiên diễm vô cùng vô tận. Chỉ nghe "ông" một cái, như có một cánh cửa vô cùng to lớn mở ra, trên bầu trời xuất hiện trận vân, một bàn tay to lớn ló ra khỏi trận vân.
Bàn tay này tuôn ra tiên quang vô cùng vô tận, mênh mông cuồn cuộn. Khi nó vừa thò ra khỏi trận đồ thì trực tiếp đập xuống.
Bàn tay lớn đập xuống, trấn áp đại thế, một tay trấn thế, không gì địch nổi. Bên dưới sức mạnh cử thế vô song này, tất cả mọi thứ đều gãy vụn, tất cả mọi thứ đều vỡ nát.
Bàn tay lớn đập xuống, hào hùng vô địch, khiến tất cả mọi người khiếp sợ, rùng mình.
- Điêu trùng tiểu kỹ.
Lý Thất Dạ không hề chớp mắt, giơ tay, nắm lấy thiên địa, tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.
"Phanh"
Chỉ thấy bàn tay của Lý Thất Dạ nắm lấy bàn tay lớn từ trên trời giáng xuống, sau đó chỉ nghe tiếng "phanh phanh phanh" vang liên tục. Sau khi Lý Thất Dạ nắm lấy bàn tay này thì quật mạnh xuống đất, kéo luôn lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc quật mạnh xuống đất, máu me đầy người.
- A...
Tiếng hét thảm vang lên. Chỉ nghe "tê" một cái, máu tươi tung tóe, cánh tay của lão tổ chí tôn Vạn Trận quốc bị Lý Thất Dạ tươi sống xé xuống.
Nhìn Lý Thất Dạ cầm cánh tay bị xé đứt của lão tổ chí tôn Vạn Trận quốc, tất cả mọi người chấn động. Cảnh tượng này quá chấn động, quá kinh khủng tuyệt luân.
Ngay cả lão tổ chí tôn cũng không chịu nổi một chiêu một thức, chớp mắt bị xé đứt một cánh tay. Thủ đoạn này bá đạo biết mấy, thực lục này kinh khủng biết mấy.
- Tiểu bối, chớ ngông cuồng...
Nhìn thấy lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc bị thương, Binh Trì Tuyệt Tôn gào lên. Chỉ nghe "keng" một cái, Bách Phá treo cao trên đỉnh đầu hắn chớp mắt bay ra ngoài.
"Đùng..."
Chỉ thấy Bách Phá hóa thành một tòa thành trì vô cùng to lớn, rộng lớn vô ngần. Binh Trì Tuyệt Tôn đưa hai tay đẩy thành trì to lớn vô song này từ trên trời rơi xuống, rơi về phía Lý Thất Dạ.
Tòa thành trì vô cùng to lớn này nặng như bầu trời, lại được sức mạnh cường đại nhất của Binh Trì Tuyệt tôn thôi thúc, uy lực thật là kinh khủng biết mấy.
Một tòa thành đè xuống, hủy diệt vạn vực, có thể trấn áp chư thần. Một thành phá trời, đế uy mênh mông vô ngần, vô số sinh linh run rẩy, giống như sâu bọ, chỉ có thể nằm sấp bên dưới đế uy, thấp thỏm lo sợ.
Tòa thành này đè xuống, Lý Thất Dạ không hề nhìn nhiều, chỉ tiện tay đánh một quyền. "Đùng" một cái, một quyền đánh nát vạn đạo, hủy diệt chư thiên. Bên dưới quyền này, chỉ có hủy diệt, không có thứ gì có thể so bì.
"Phanh"
Một quyền với một thành đối cứng với nhau, âm thanh va chạm đáng sợ như thể đang hủy diệt chư thiên, sóng xung kích ầm ầm kéo tới, từng viên sao trời vỡ vụn. Chỉ nghe "răng rắc", một quyền tiến nhanh, đấm sâu vào trong tòa thành, trong tiếng "răng rắc", cả tòa thành trì to lớn vỡ nát.
Một quyền này quá kinh khủng. Binh Trì Tuyệt Tôn vốn đang thôi thúc thành trì nhận lấy quyền kình kinh khủng vô song. Mặc dù thành trì to lớn đã nhận lấy phần lớn quyền kinh, thế nhưng khi dư âm của quyền kình đánh tới thì cũng đủ hủy thiên diệt địa, ngay cả Chân Thần bất hủ như hắn cũng không thể chịu đựng nổi.
"Phốc"
Đôi tay đẩy thành trì của Binh Trì Tuyệt Tôn nháy mắt bị sức mạnh trùng kích cường đại vô song chấn thành sương máu.
"Phanh"
Bên dưới sức mạnh trùng kích cường đại vô song, Binh Trì Tuyệt Tôn bị đánh văng, máu me đầy người, thành trì vỡ nát, Bách Phá cũng khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Một quyền đánh xuyên cự thành, chấn nát hai tay, chẳng qua chỉ diễn ra trong chớp mắt mà thôi.
- Giết...
Khi Lý Thất Dạ ra quyền thì lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan cùng Đấu Chiến Hoàng đồng thời giết tới. Hai người bọn họ thi triển hai bí của mình, bốn bí cùng xuất hiện, hiện trường vô cùng hoành tráng.
"Đùng..."
Phá trời diệt đất, phá hủy vạn vực. Bên dưới sức mạnh kinh khủng, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, dường như thứ sức mạnh kinh khủng này có thể phá tan tất cả mọi thứ trong nháy mắt.
"Phanh..."
Chỉ thấy Đấu Chiến Hoàng tế lên chiến côn, giống như cự long cuộn mình, không ngừng gào thét, long tức kinh khủng tàn phá thiên địa, hai bí phun ra thần diễm ngập trời, khiến hắn trở nên thần thánh bất khả xâm phạm.
"Keng..."
Chỉ thấy lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên Quan một kiếm ngang trời, phá hủy vạn đạo, một kiểm lướt qua, bình định vạn cổ thần ma, một kiếm xưng tôn, bá đạo tuyên cổ.
Dưới hai bí, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan sừng sững giữa thiên địa, chấp chưởng càng khôn, điều khiển vạn pháp.
"Đùng..."
Một côn đập tới, đập nát tất cả mọi thứ.
"Keng..."
Một kiếm tuyệt sát, tuyệt hậu vô tình.
Một kiếm một côn, giáp kích trước sau, tuyệt sát bá đạo, đồ diệt tất cả sinh linh. Bên dưới tuyệt sát khủng bố này, bất kể là sinh linh gì thì cũng cảm thấy tuyệt vọng, không đủ sức chống cự, chỉ có thể chờ đợi nghiền nát.
Hai vị Chân Thần bất hủ ra tay, uy lực khủng bố biết mấy. Huống chi hai Chân Thần bất hủ này còn là hai Chân Thần bất hủ mạnh nhất Cửu Bí đạo thống, bản thân đều tu luyện hai bí. Bọn họ vừa ra tay thì có thể bình định thiên hạ, trấn áp chư thiên.
Đừng nói Cửu Bí đạo thống, mà ngay cả Đế Thống Giới cũng không có mấy người đáng để hai người bọn họ cùng nhau ra tay.
- Cũng không hơn gì cái này.
Đối mặt với một kiếm một côn, Lý Thất Dạ không hề chớp mắt, nhấc chân, đạp xuống, đơn giản mà trực tiếp, một cú đá đạp mạnh lên chiến côn.
Đồng thời nhấc tay chưởng một cái, chưởng về phía trường kiếm. Một chưởng ập tới, có thể đánh bay toàn bộ vũ trụ, có thể đập nát toàn bộ thiên địa.
Một cước một chưởng đánh tới, Đấu Chiến Hoàng cùng lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan không khỏi khiếp sợ.
Từng tiếng "phanh... phanh..." rung động thiên địa, một cước đạp xuống, chỉ nghe "phanh", Đấu Chiến Hoàng bị một cước đạp khỏi bầu trời, đập mạnh xuống đất, đập nát một tòa núi cao lớn vô ngần, đập ra một cái hố sâu vạn trượng.