- Ngày đó nghe nói Thái Thanh Hoàng băng hà, ta còn tưởng Thái Thanh Hoàng sẽ truyền đại quyền cho ngươi. Dù sao Tôn huynh cũng đi theo Thái Thanh Hoàng tam thế, chiến khắp thiên hạ, công lao hiển hách, cũng chỉ có Tôn huynh mới có thể gánh vác được trách nhiệm này.
Lão tổ Mộc gia nói chậm.
-... Không ngờ rằng Thái Thanh Hoàng lại truyền ngôi cho một tiểu bối vô danh, đúng là khiến người tiếc hận, cũng cảm thấy bất bình thay cho Tôn huynh. Thái Thanh Hoàng hồ đồ rồi.
Nói tới đây, hắn không khỏi thở dài.
- Cám ơn Tôn huynh bất bình thay.
Tôn Lãnh Ảnh vẫn lạnh lùng, hắn nói chậm:
- Chuyện cũ không nhắc cũng được, hôm nay Tôn mỗ tới đây là nhờ Mộc huynh giúp đỡ một hai.
- Tôn huynh chính là Chân Thần bất hủ số một, số hai đương thời, đạo hạnh cao vời, ngay cả lão hủ cũng thấy không bằng.
Lão tổ Mộc gia ngậm cười, nói rằng:
- Huống chi Tôn huynh lại còn nắm giữ Ngân Bí quân đoàn, có thể quét ngang cửu thiên thập địa, đánh đâu thắng đó, không ai địch lại. Lão đầu tử ta đây e rằng không thể giúp Tôn huynh gì hết.
- Mộc huynh đừng vội cự tuyệt.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Ta sẽ không để Mộc gia hỗ trợ không công, Mộc gia cũng sẽ không khi không giúp đỡ người ngoài đúng không.
- Tôn huynh ra tay chắc chắn bất phàm.
Lão tổ Mộc gia nói chậm:
- Thế nhưng ta cũng tin chuyện Tôn huynh muốn làm cũng không hề dễ, nếu như ngay cả Tôn huynh cũng không giải quyết được thì e rằng chúng ta cũng bất lực.
- Thật sao?
Tôn Lãnh Ảnh nhìn lão tổ Mộc gia, lạnh nhạt nói rằng:
- Cửu Bí đạo thống nằm ngay trước mắt, chẳng lẽ Mộc huynh không động tâm hay sao?
- Tôn huynh nói đùa.
Lão tổ Mộc gia cười nói:
- Mặc dù ta không có ra ngoài, thế nhưng ta biết Ngân Bí quân đoàn phong tỏa bên ngoài Cửu Bí đạo thống, người ngoài muốn đi vào, là chuyện hết sức khó khăn.
- Chẳng phải ta đang ngồi trước mặt Mộc huynh hay sao? Chẳng phải đang là thượng khách của Mộc gia hay sao?
Tôn Lãnh Ảnh nói.
- Lời này của Tôn huynh thú vị lắm.
Lão tổ Mộc gia bật cười, nói rằng:
- Thế nhưng ta biết Tôn huynh trung thành tuyệt đối với Thái Thanh Hoàng, không ai hoài nghi, cũng không cần hoài nghi. Nếu như nói Tôn huynh ôm ý đồ với Cửu Bí đạo thống, sợ rằng rất khó khiến người ta tin tưởng.
- Tôn mỗ đúng là trung thành tuyệt đối với bệ hạ.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Thế nhưng bệ hạ đã về cõi tiên, cho nên Cửu Bí đạo thống còn có gì làm ta thương nhớ nữa chứ?
Nói tới đây, Tôn Lãnh Ảnh nhìn lão tổ Mộc gia, nói chậm:
- Tôn mỗ tin rằng Mộc huynh sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này. Nếu như Mộc huynh vặn ngã Cửu Bí đạo thống, ta tin chắc Mộc huynh không chỉ có thể ghi danh sử sách, mà còn làm rạng rỡ tổ tông, tên tuổi được liệt hàng tiên hiền.
- Lời nói của Tôn huynh đúng là mê người.
Lão tổ Mộc gia nhìn Tôn Lãnh Ảnh một hồi, mỉm cười, lắc đầu nói rằng:
- Tiếc là, e rằng chúng ta cũng bất lực.
Nói tới đây, lão tổ Mộc gia nhìn Tôn Lãnh Ảnh, nói rằng:
- Mặc dù hiện nay bên ngoài Cửu Bí đạo thống đã bị phong tỏa, thế nhưng ta vừa mới nhận được tin tức, nghe nói tân hoàng của Cửu Bí đạo thống đã độc tôn thiên hạ, giết chết những lão tổ chí tôn như Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn.
Nói tới đây, lão tổ Mộc gia dừng lại, nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:
- Cho nên ta cảm thấy vũng nước đục này, Mộc gia chúng ta không cần thiết nhúng tay. Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho hắn, nói rõ người trẻ tuổi này có chỗ hơn người.
- Không phủ nhận.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Tân hoàng mạnh mẽ ngoài dự kiến của ta, hắn giết chết đám người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn, cũng khiến ta cảm thấy bất ngờ.
- Cho nên chúng ta cũng lực bất tòng tâm.
Lão tổ Mộc gia nói:
- Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn mạnh như thế nào, trong lòng chúng ta đều rõ, cho dù lão hủ buông tay đánh một trận thì cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Đấu Chiến Hoàng mà thôi. Dù có mạnh miệng thì cũng chỉ dám nói mạnh hơn một chút mà thôi. Cho nên tân hoàng Cửu Bí đạo thống mạnh ngoài dự kiến của mọi người, Mộc gia không cần thiết rước lấy cường địch như vậy.
Nói tới đây, lão tổ Mộc gia dừng một chút, nhìn Tôn Lãnh Ảnh, lắc đầu nói rằng:
- Chúng ta chỉ có thể xin lỗi, không thể giúp đỡ Mộc huynh được gì. Tôn huynh trung thành tuyệt đối với Cửu Bí đạo thống, làm ra công tích to lớn cho Cửu Bí đạo thống, Tôn huynh chịu đãi ngộ như vậy là không công bằng, trong lòng chúng ta cũng cảm thấy bất bình thay.
- Ta xin nhận tâm ý của Mộc huynh.
Tôn Lãnh Ảnh mỉm cười, nói rằng:
- Xem ra Mộc huynh vẫn còn lo lắng, không dám buông tay hành động. Năm đó đối mặt với Thái Thanh Hoàng Mộc huynh cũng do dự, hôm nay cũng như thế. Mộc huynh không quả quyết, đã bỏ lỡ rất nhiều thời cơ tốt.
- Tôn huynh, phép khích tướng như vậy không có tác dụng với ta. Dù sao ta cũng không còn nhỏ nữa, không phải nghe xong phép khích tướng thì nóng đầu. Mời Tôn huynh về cho.
Lão tổ Mộc gia lắc đầu cười.
Lão tổ Mộc gia nói như thế, chính là ra lệnh trục khách.
Ba cự đầu của Đế Thống Giới có quan hệ hết sức vi diệu. Có thể nói, bọn họ luôn luôn có người muốn chiếm vị trí đầu, thế nhưng lại sợ khi chiến tranh bộc phát thì sẽ có bên thứ ba làm ngư ông hưởng lợi.
Cũng chính vì vậy ba cự đầu của Đế Thống Giới vừa là kẻ thù, vừa là minh hữu, vẫn luôn duy trì quan hệ vi diệu này, trước giờ không có xung đột quá lớn, cho dù có xung đột thì cũng chỉ là đánh nhỏ nháo nhỏ mà thôi.
Khi Thái Thanh Hoàng băng hà, Mộc gia đương nhiên ôm ý đồ với Cửu Bí đạo thống, thế nhưng vẫn luôn án binh bất động. Hôm nay tân hoàng Cửu Bí đạo thống độc tôn thiên hạ, Mộc gia đương nhiên không muốn nhảy vào vũng nước đục này.
Nếu như Mộc gia cử binh với Cửu Bí đạo thống thì nói không chừng sẽ thỏa mãn ý đồ của Lý gia. Một khi Mộc gia với Cửu Bí đạo thống khai chiến thì Lý gia sẽ ngồi làm ngư ông hưởng lợi.
Lão tổ Mộc gia ra lệnh đuổi khách, Tôn Lãnh Ảnh không hề nhúc nhích, chậm rãi uống trà, nói chậm:
- Mộc huynh làm gì vội vã trục khách như vậy, chờ ta nói hết thì cũng không muộn.
- Tôn huynh, nếu như ngươi muốn tiếp tục khuyên ta thì miễn bàn nữa.
Lão tổ Mộc gia lắc đầu, nói rằng:
- Vũng nước đục Cửu Bí đạo thống, chúng ta sẽ không bơi vào. Nếu như Tôn huynh muốn Mộc gia làm gì với Cửu Bí đạo thống thì xin Tôn huynh hãy từ bỏ suy nghĩ này. Đương nhiên, nếu như Tôn huynh chỉ đến Mộc gia ghé chơi, uống trà tâm sự, như vậy lão hủ hết sức hoan nghênh.