Cứ thế, thoạt nhìn Lý Thất Dạ không đi nhanh, thế nhưng trên thực thế lại cực nhanh, nhanh tới mức người khác không thể nào tưởng tượng nổi.
Cũng không biết Lý Thất Dạ đã đi được bao lâu, cuối cùng, hắn cuối cùng cũng đến được mục tiêu.
Lúc này, trên con sông đằng trước xuất hiện một chiếc thuyền cổ, chiếc thuyền cổ này màu sắc loang lổ, hết sức cổ lão, cũng không biết nó đã trôi nổi trên mặt sông được bao lâu rồi.
Chiếc thuyền này được chế tạo từ thần mộc cực kỳ quý giá, trên cổ thuyền có khắc họa phù văn vô cùng cường đại, những phù văn này có cái là của thủy tổ, cũng có cái là của Chân Đế, cũng có cái là của Chân Thần bất hủ vô địch...
Chiếc thuyền cổ này trải qua nhiều lần gia trì, có thể nói, bản thân chiếc thuyền cổ này đã là một món bảo vật vô giá rồi, bản thân nó đã là một món bảo vật vô cùng nghịch thiên rồi, thậm chí có thể gọi nó là bảo vật cấp thủy tổ.
Cũng chính bởi vì chiếc thuyền cổ này từng được Chân Đế, Chân Thần bất hủ, thậm chí là thủy tổ gia trì, cho nên nó mới có lực lượng dồi dào, trải qua năm tháng dài dẵng mà nó vẫn còn có thể chạy mãi không dừng.
Ngoài ra, chiếc thuyền này còn có phòng thủ nghịch thiên, có thể ngăn chặn mọi tà vật, mọi xâm lược ở bên ngoài. Một chiếc cổ thuyền cường đại vô song như vậy, có thể nói, bất luận là tà vật gì, muốn công phá phòng thủ của nó, là một chuyện hết sức khó khăn.
Trên khoang thuyền, có thể nhìn thấy hết người này đến người khác ngồi trong khoang thuyền, bọn họ tạo thành một vòng tròn bao vây một vật, nhìn có vẻ như bọn họ đang muốn bảo vệ thứ này.
Khi nhìn kỹ thì những người ngồi trong khoang thuyền đều đã chết, bọn họ không biết đã chết bao lâu rồi, thi thể của bọn họ đã khô cứng, thi thể của bọn họ đã hóa đá.
Nhìn kỹ những thi thể này thì sẽ phát hiện những người này khi còn sống đều là nhân vật vô địch, trong đó có ba người mạnh nhất, ba người này đầu đội đế quan, cho dù bọn họ đã chết rất lâu rồi, cho dù thi thể của bọn họ đã hóa đá vô số năm tháng, thế nhưng trên người của bọn họ vẫn tỏa ra đế uy, thần thánh bất khả xâm phạm, đế uy trên người bọn họ khiến người ta nổi lòng tôn kính.
Rất hiển nhiên, khi con sống ba người này chính là Chân Đế, hơn thế, ba vị Chân Đế đều chết ở đây.
Ngoại trừ ba vị Chân Đế ra thì trên truyền còn có hơn mười bộ thi thể, mặc dù thi thể khô cạn của bọn họ không tỏa ra đế uy, thế nhưng vẫn tràn đầy thần tính, cho dù thi thể của bọn họ có khô cạn đi nữa, cho dù trải qua thời gian dằng dẵng thấm đẫm, thi thể của bọn họ đã không còn thần uy, thế nhưng thi thể khô cạn của bọn họ vẫn lập lòe thần tính.
Rất hiển nhiên, khi còn sống bọn họ đều là Chân Thần bất hủ cường đại vô song, thậm chí có thể sánh ngang với ba vị Chân Đế, cho dù không thể sánh ngang thì cũng không chênh lệch quá xa.
Nhìn kỹ hơn nữa thì trên người của ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ không hề có vết thương, rất hiển nhiên, bọn họ không phải bị người ta chém giết, mà bọn họ chết già ở nơi này.
Lại nhìn kỹ hơn, trước khi chết bọn họ đều chắp tay tạo thành thủ ấn thần thánh, trăm ngàn vạn năm trôi qua, bọn họ không chỉ duy trì thủ ấn này, mà thủ ấn của bọn họ vẫn còn tỏa ra từng hạt ánh sáng, những hạt ánh sáng này hết sức thần thánh, nó có thể xua tan mọi hắc ám, nó có thể tịnh hóa mọi tà ác.
Mặc dù hôm nay những hạt thánh quang này rất là yếu ớt, thế nhưng có thể thấy rằng năm đó sức mạnh thần thánh của thủ ấn này cực kỳ cường đại, cực kỳ bá đạo, mọi tà vật hay hắc ám một khi tới gần thì đều bị hủy diệt.
Ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ tạo thành một vòng tròn, thứ bọn họ đang bảo vệ chính là một tảng đá rất lớn, nói chính xác hơn thì là một cái vạc đá rất lớn.
Thế nhưng cái vạc đá này không hề giống nhân công điêu khắc, mà cái vạc đá này là một viên nham thạch rất lớn, thế nhưng chính giữa viên nham thạch này có một cái lỗ lớn, cho nên thoạt nhìn nó giống như một cái vạc.
Có thể nói, cái vạc đá này tự nhiên mà thành, chưa từng được rèn đúc hay tượng hình.
Cái vạc đá này thoạt nhìn rất thô ráp, giống như một viên nham thạch lăn xuống từ núi sâu, bề mặt nham thạch có góc cạnh, khi vuốt ve sẽ rách tay.
Vạc đá có màu xám tro, thoạt nhìn không hề có điểm nào đặc biệt, người bình thường căn bản không thể nhìn ra ảo diệu cùng huyền cơ của nó.
Thế nhưng người đạt tới cảnh giới như Lý Thất Dạ thì lại khác, khi nhìn kỹ vạc đá này thì nó không chỉ liền thành một khối, mà vạc đá còn giống như một thế giới, một thế giới chưa từng được mở mang, một thế giới vẫn còn thuần túy nhất, nguyên gốc nhất.
Đương nhiên vạc đá này rốt cuộc chứa đựng ảo diệu như thế nào thì không thể nhìn một cái là hiểu.
Bên trong vạc đá tản ra tiên quang, những sợi tiên quang này cực kỳ kinh tâm động phách, khiến người nhìn tim đập thình thịch.
Đương nhiên những sợi tiên quang này không phải do vạc đá phát ra, mà là thứ chứa bên trong vạc đá phát ra.
Trong vạc đá chứa đầy chất lỏng, thế nhưng nhìn kỹ thì không phải là chất lỏng, mà là đạo nguyên. Chỉ thấy bên trong đạo nguyên chìm nổi vô số phù văn, vô vàn đại đạo pháp tắc nhỏ bé đang diễn hóa.
Những pháp tắc này thoạt nhìn rất nhỏ, thế nhưng bên trong mỗi pháp tắc đều như khảm nạm vô số nhật nguyệt tinh thần, mỗi sợi pháp tắc đều giống hệt như những dãy ngân hà.
Rất hiển nhiên, đạo nguyên chứa trong vạc đá chính là đại đạo chi nguyên của Thạch Vận đạo thống.
Đạo nguyên là cội nguồn của một đạo thống, nếu như đạo thống không còn đạo nguyên nữa thì đạo thống đó chắc chắn sẽ tan thành mây khói, toàn bộ đạo thống sẽ sụp đổ trong vòng một đêm, tất cả sinh linh cũng sẽ chết hết.
Vì vậy, đối với đạo thống thì không có thứ gì quý giá hơn đạo nguyên, chỉ cần đạo nguyên còn thì đạo thống đó vẫn còn vô số khả năng, một khi đạo nguyên cạn kiệt hay tử vong thì đạo thống đó cũng sẽ tử vong theo, cũng sẽ tan vỡ theo.
Thạch Vận đạo thống xuống dốc là chuyện thiên hạ đều biết, thế nhưng kỳ lạ là Thạch Vận đạo thống tuy xuống dốc thế nhưng nó vẫn sừng sững ở Đế Thống Giới.
Cũng chính vì vậy từng có thủy tổ nói rằng đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống vẫn còn, hơn nữa đạo nguyên không hề suy yếu, cũng chính vì vậy Thạch Vận đạo thống mới còn ở Đế Thống Giới.
Việc này, nói ra thì có hơi nghịch lý, thậm chí còn khiến người ta cảm thấy không thực tế.