Có lão tổ cẩn thận quan sát Thánh Hiền Quan, khẳng định nói:
- Đúng là Thánh Hiền Quan rồi, giống y trong truyền thuyết.
Với một số lão tổ vừa trông thấy Thánh Hiền Quan liền tim đập nhanh, nhưng không dám rục rịch, ít ai dám cướp mồi trong miệng Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc.
Chu Tư Tình lạnh lùng cao ngạo quét mắt nhóm Quách Giai Tuệ, lạnh lùng nói:
- Nên bắt đầu, các ngươi khiến bản cô nương ngươi đợi lâu, đáng chết!
Bảy người Quách Giai Tuệ đứng sau lưng Lý Thất Dạ, không nói tiếng nào, chờ hắn phát lệnh. So với trước kia thì bảy người trầm ổn hơn nhiều. Huấn luyện tôi luyện trong không gian tầng sâu khiến bọn họ trưởng thành, chính chắn nhiều. Kẻ địch như Chu Tư Tình ngay trước mặt cũng không làm bọn họ nổi khùng lên được.
Ánh mắt Chu Tư Tình sắc bén lộ ra sát khí âm trầm:
- Hôm nay bản cô nương nhất định giành Thánh Hiền Quan, cũng lấy đầu trên cổ các ngươi!
Khi Chu Tư Tình liếc mắt qua Lý Thất Dạ thì con ngươi co rút, giây sau ưỡn ngực, nghĩ sau lưng mình có cường giả chống lưng tăng thêm can đảm cho nàng. Mắt Chu Tư Tình đậm đặc sát ý không thèm che giấu, nàng nhìn chằm chằm Thánh Hiền Quan trên đỉnh đầu Quách Giai Tuệ. Ánh mắt Chu Tư Tình hết sức kiên định nhìn Thánh Hiền Quan, nàng quyết lấy bằng được.
Chu Tư Tình muốn giết nhóm Quách Giai Tuệ cướp lấy Thánh Hiền Quan không chỉ vì rửa thù, không chỉ vì bị nhục nhã lớn trong tay Lý Thất Dạ nên muốn đòi lại gấp đôi từ nhóm Quách Giai Tuệ. Quan trọng hơn là Bát Quái Cổ quốc cố ý muốn nàng cướp Thánh Hiền Quan. Chu Tư Tình tuyệt đối không thể làm ra sai lầm gì, tuyệt đối không thể có chút sơ sẩy.
Hiện tại Thánh Hiền Quan đã quyết định số phận tương lai của nàng, nếu nàng có thể lấy được Thánh Hiền Quan thì sau này sẽ bay lên trời.
Nếu Chu Tư Tình lấy được Thánh Hiền Quan thì nó sẽ thành đồ cưới của Trung Vực Thánh Nữ theo gả vào Bát Quái Cổ quốc. Bát Quái Cổ quốc được đến Thánh Hiền Quan chắc chắn sẽ thưởng hậu hĩnh cho Chu Tư Tình, khi đó nàng dĩ nhiên thành phi tử. Lúc ấy nàng cao quý không thể tả, có thể hô mưa gọi gió.
Nên lúc này mắt Chu Tư Tình lạnh băng lộ ra sát ý cực đậm, nàng quyết tâm lấy Thánh Hiền Quan, không ai ngăn được nàng.
Lý Thất Dạ nằm trên xe lăn, nhắm mắt như đang ngủ, lạnh nhạt ra lệnh:
- Đi đi, không chém đầu của nàng ta thì đừng trở về gặp ta, mất mặt.
Lý Thất Dạ không mở mắt nhìn đám người Chu Tư Tình, càng không xem các cường giả, lão tổ có mặt.
Nhóm Lý Kiến Khôn khom người cung kính nói:
- Tuân lệnh sư tổ!
Nghe đám Lý Kiến Khôn xưng hô, nhiều người tò mò nhìn nhau.
- Sư tổ?
Có người lẩm bẩm:
- Từ khi nào Hộ Sơn tông lòi ra sư tổ trẻ tuổi vậy?
Nhiều người không để bụng, vì dù Lý Thất Dạ là sư tổ của Hộ Sơn tông cũng không mạnh bao nhiêu. Vì Hộ Sơn tông đã lưu lạc thành môn phái hạng ba, dù có sư tổ thì mạnh nhất chỉ cỡ Đăng Thiên Chân Thần. Đối với một đại giáo cương quốc thì Đăng Thiên Chân Thần chẳng đáng gì, Bất Hủ Chân Thần mới đáng lên sân khấu.
Bị Lý Thất Dạ phớt lờ, Chu Tư Tình hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Chu Tư Tình thầm biết nàng không đánh lại Lý Thất Dạ, kém xa lắc. Nhưng hôm nay có cường giả Trung Vực Thánh Địa đến, còn là siêu mạnh.
Mắt Chu Tư Tình lộ ra sát ý âm trầm nói:
- Hôm nay Hộ Sơn tông các ngươi đừng hòng có ai sống rời khỏi đây, người đối địch với Trung Vực Thánh Địa ta, giết không tha!
Chu Tư Tình nói câu đó là nhằm vào Lý Thất Dạ. Nàng không chỉ muốn giết nhóm Quách Giai Tuệ, Trung Vực Thánh Địa còn muốn giết luôn Lý Thất Dạ, Trần Duy Chính. Trung Vực Thánh Địa sớm muộn gì sẽ tiêu diệt Hộ Sơn tông, không chỉ vì thù riêng còn vì Thánh Hiền Quan, Hộ Sơn tông phải thành tro bụi. Hộ Sơn tông bị diệt thì người nắm giữ Thánh Hiền Quan mới hoàn toàn có tư cách nâng lên tiên hiền, mới lẽ thẳng khí hùng, danh chính ngôn thuận.
Lý Thất Dạ chỉ nằm yên, không quan tâm Chu Tư Tình.
Trần Duy Chính dặn dò nhóm Quách Giai Tuệ:
- Chuẩn bị bắt đầu đi. Cẩn thận chút, dốc hết sức ra.
So với Lý Thất Dạ thì Trần Duy Chính không đủ tự tin, gã không tin bảy người Quách Giai Tuệ liên hợp có thể giết Chu Tư Tình.
Đám Quách Giai Tuệ vâng dạ, nối đuôi nhau đi vào giáo trường.
Một lão nhân đứng ra, giọng vang dội nói:
- Đã quyết chiến sống chết trong Luân Hồi Sơn thành vậy lão hủ không biết tự lượng sức mình tự tiến cử làm trọng tài của hai bên.
Lão nhân lưng cõng trọng kiếm, người phát ra kiếm khí dày đặc, nhìn liền biết là Đăng Thiên Chân Thần cường đại.
Nhìn lão nhân đó, nhiều người nhận ra lai lịch của lão:
- Là Tề Phong Kiếm Thánh của Tề Phong quốc.
Chu Tư Tình đồng ý Tề Phong Kiếm Thánh làm trọng tài:
- Bản cô nương không ý kiến.
Trần Duy Chính do dự một lúc, cuối cùng đồng ý:
- Hộ Sơn tông ta cũng không có ý kiến.
Tuy Trần Duy Chính có nghe danh tiếng của Tề Phong Kiếm Thánh nhưng không quá tín nhiệm, mỗi tội bên gã không có ai để đề cử, đành đồng ý.
Bảy người Quách Giai Tuệ đứng trong giáo trường, Chu Tư Tình cũng đi vào, ngạo nghễ hĩnh mũi nhìn xuống bảy người.
Chu Tư Tình kiêu ngạo nhìn xuống bảy người Quách Giai Tuệ, khinh thường nói:
- Lần trước để các ngươi chạy trốn, lần này các ngươi không có may mắn như vậy. Hôm nay bản cô nương sẽ chặt đầu chó của các ngươi!
Bảy người Quách Giai Tuệ im lặng chỉ từ từ hình thành trận thế. Lần trước bọn họ bị Chu Tư Tình giết đến máu chảy đầm đài, thua thảm trốn đi, suýt mất mạng, có thể nói là thù sâu hận lớn. Giờ bị Chu Tư Tình coi rẻ, hùng hổ dọa người, nhiều lần buông lời nhục nhã. Nhưng nhóm Quách Giai Tuệ vẫn giữ bình tĩnh, họ biết rõ chênh lệch với Chu Tư Tình, có tức giận cũng vô dụng. Bọn họ phải vững vàng, chiến thắng Chu Tư Tình, đây mới là thủ đoạn nhục nhã tuyệt nhất.
Sự im lặng của nhóm Quách Giai Tuệ ở trong mắt nhiều người cho rằng bảy người sợ hãi, sợ đến không dám nói lời nào.
Nhóm Quách Giai Tuệ đã hình thành trận thế nhưng đám cường giả tu sĩ khinh thường thầm nghĩ:
- Chịu chết mà thôi.
Vì mọi người thấy rõ thực lực nhóm Quách Giai Tuệ cách biệt rất lớn với Chu Tư Tình, trận pháp nào cũng không thể bù đắp cách biệt hai bên.
Tề Phong Kiếm Thánh làm trọng tài lên tiếng:
- Được rồi, chuẩn bị quyết đấu. Hai bên quyết chiến, không có quy tắc đánh nhau, lao vào là đặt cược sống chết. đến chết mới thôi. Quy tắc duy nhất là người ngoài không được xen vào, nếu phe nào có người nhúng tay là tính thua. Hai bên có ý kiến gì không?