Chân Đế bát cung như Kim Bồ Chân Đế thì khi Ma Bồ của gã nở hoa sẽ càng khủng bố. Nếu bị gã tỏa định, lúc Ma Bồ nở hoa mặc cho ngươi có thần thông gì, đại đạo vô thượng gì cũng không thể tránh né. Vì nhụy hoa của nó sẽ bám vào thân thể của ngươi hút khô tinh huyết, sinh mệnh của ngươi ngay.
Nên từng có người nói nếu bị Kim Bồ Chân Đế tỏa định, Ma Bồ nở hoa thì ngươi chỉ có đường chết. Quốc gia của ngươi sẽ thành nơi xương khô như núi.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế lộ ra chân thân, có học sinh lẩm bẩm:
- Có thể tránh được nhụy hoa của Kim Bồ Chân Đế không?
Một học sinh bảo:
- Cái này khó nói, nghe bảo có một Nửa Bước Trường Tồn khó tránh khỏi bị nhụy hoa hấp thu. Sau này dùng thủ đoạn nghịch thiên mới đốt nhụy hoa được.
Ong ong ong ong ong!
Kim Bồ Chân Đế lộ ra chân thân lấp lánh ánh sáng vàng, chỗ gã đứng hình thành một mảnh lĩnh vực, phát ra ánh sáng vàng trong khoảnh khắc bao phủ Lý Thất Dạ.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế phát ra ánh sáng vàng thoáng chốc tỏa định Lý Thất Dạ, có người kinh kêu:
- Hắn đã tỏa định Đệ Nhất Hung Nhân!
Ánh sáng vàng bao bọc Lý Thất Dạ, các cặp mắt nhìn chằm chằm. Lúc này Lý Thất Dạ đang trong lĩnh vực cúa Kim Bồ Chân Đế, một lĩnh vực dị chủng. Dù bây giờ Lý Thất Dạ liều mạng chạy trốn vẫn sẽ bị ánh sáng vàng bao phủ, vì hắn bị Kim Bồ Chân Đế tỏa định.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế tỏa định, có người nói:
- Lúc này dù Lý Thất Dạ chạy trốn tới chân trời góc biển cũng vô ích, trừ phi có thủ đoạn nghịch thiên đốt nhụy hoa, không thì hắn chắc chắn sẽ bị nhụy hoa hấp thu.
Tuy bị Kim Bồ Chân Đế tỏa định nhưng Lý Thất Dạ không nóng nảy, hắn liếc một cái, thản nhiên nói:
- Hơi thú vị.
Chợt có làn gió nhẹ thổi qua, từng đóa hoa Ma Bồ nở rộ, vốn là nụ hoa e ấp chớm nụ bất chợt lần lượt xòe ra.
Nhìn hoa Ma Bồ nở, học sinh hét to một tiếng:
- Hoa Ma Bồ nở rồi!
Ma Bồ nở hoa, như có tiếng gió nhẹ thổi qua. Khi gió thổi hoa Ma Bồ đung đưa khẽ khàng, nhụy hoa như tơ nhứ bay trong không khí.
Nhìn cảnh tượng trước mắt mọi người hoảng sợ:
- Ma Bồ nở hoa!
Đám học sinh nín thở cẩn thận nhìn cảnh tượng trước mắt.
Có học sinh nhìn nhụy hoa bay theo gió thì rùng mình.
Mọi người đều biết khi nhụy hoa bay lên là tượng trưng cho cái chết, nhiều lúc khi nhụy hoa Ma Bồ bay là lúc một đế quốc, một đại giáo bị hủy diệt. Khi nhụy hoa cắm rễ hấp thu là ngày xác chồng chất thành núi.
Gió nhẹ thổi, tất cả nhụy hoa như bông tuyết bay bay, nhụy hoa màu vàng khi bay lên cực kỳ xinh đẹp, tràn ngập tình thơ ý họa.
Nhưng cảnh tượng vô cùng xinh đẹp này trong mắt người khác như bảng tuyên bố chết chóc.
Nhụy hoa dường như bị cái gì hấp dẫn đều bay hướng Lý Thất Dạ, nhụy hoa nhẹ nhàng rơi trên người hắn. Nhụy hoa nhẹ bẫng tựa như bông tuyết rơi trên thân thể người. Những nhụy hoa mỏng manh vưởna các xúc tu nhỏ bé đâm vào làn da Lý Thất Dạ.
Tim mọi người rớt cái bịch.
Có học sinh thì thào:
- Mau tránh đi!
Tuy bị hoa Ma Bồ tỏa định thì khó tránh thoát, không thể tránh né bị nhụy hoa bám vào hút đi. Nhưng Lý Thất Dạ phớt lờ nhụy hoa bay tới, như hoàn toàn không trông thấy, hoặc vì hắn quá tự tin, không thèm để bụng nhụy hoa bay đến.
Lúc nhụy hoa rơi trên người Lý Thất Dạ, các nhụy hoa thò ra xúc tu nhỏ hơn cây kim gấp trăm ngàn lần, mắt thường không thể thấy. Những xúc tu nhỏ bé vươn ra cắm phập vào cơ bắp Lý Thất Dạ, kinh khủng nhất là xúc tu đâm vào cơ bắp rồi sẽ sinh trưởng nhanh bên trong, xem cơ thể hắn là đất bùn vô cùng phì nhiêu.
Học sinh thực lực cường đại mắt sắc nhìn thấy, kinh ngạc kêu lên:
- Nguy rồi, xúc tu đã đâm vào người!
Khi tất cả nhụy hoa bám lên người Lý Thất Dạ, toàn thân hắn đầy lông tơ như mặc cái áo lông thật to, trông rất kỳ lạ.
Khi tất cả xúc tu nhụy hoa cắm vào người Lý Thất Dạ, Kim Bồ Chân Đế rất ngạc nhiên, gã không ngờ sẽ dễ dàng thành công như vậy.
Khi nhụy hoa rơi xuống, Kim Bồ Chân Đế cho rằng Lý Thất Dạ sẽ thi triển công pháp nghiền nát hoặc dùng thủ đoạn vô thượng ngăn cản nhụy hoa hấp thu. Nhưng Lý Thất Dạ mặc kệ nhụy hoa hút người mình, hắn không hề chống cự, không thèm ngăn cản.
Mặc dù trong khoảnh khắc tất cả nhụy hoa đều dính trên người Lý Thất Dạ, nhưng vì quá dễ dàng khiến Kim Bồ Chân Đế không tin được. Quá dễ thành công, dễ có được khiến Kim Bồ Chân Đế cảm thấy chuyện không đơn giản. Thực lực mạnh như Lý Thất Dạ sao có thể mặc cho nhụy hoa dễ dàng bám lên người hắn được?
Không chỉ có Kim Bồ Chân Đế thấy quá dễ, mọi người cùng cảm giác như gã:
- Thế này quá dễ dàng rồi.
Nhụy hoa dễ dàng bám người Lý Thất Dạ, xúc tu chớp mắt cắm rễ toàn thân hắn, thậm chí điên cuồng sinh trưởng trong thân thể. Toàn quá trình Lý Thất Dạ không thèm né, không chống cự, mặc kệ nhụy hoa hấp thu, để mặc xúc tu cắm rễ sinh trưởng trên người mình.
Một số học sinh ngây ra, vì Lý Thất Dạ không chống cự, hắn mặc kệ nhụy hoa bám vào người mình:
- Chuyện gì thế này?
Đối mặt nguy hiểm như vậy dù là người đạo hạnh cạn đến đâu, đạo hạnh yếu cỡ nào cũng sẽ bản năng né tránh, đơn giản nhất là xoay người chạy trốn.
Nhưng Lý Thất Dạ hoàn toàn không ngăn cản, hắn đứng yên tại chỗ mặc kệ nhụy hoa bám trên người mình như đang nói “Máu ta này, cứ hút đi”. Thật khiến người khó hiểu.
Mọi người hoang mang:
- Hắn muốn làm gì?
Các học sinh có mặt quay sang nhìn nhau, đầu óc mờ mịt không rõ Lý Thất Dạ tính là gì, không nghĩ ra hắn có thủ đoạn nghịch thiên gì.
Nhìn Lý Thất Dạ mặc kệ nhụy hoa bám trên người, có học sinh lẩm bẩm:
- Thế này hơi tự tin quá rồi đi.
Học sinh có kiến thức rộng nói:
- Cuồng quá.
Lý Thất Dạ mặc cho nhụy hoa hấp thu, cách làm này quá cuồng vọng, kiêu ngạo, qua mức tự tin vào thực lực của mình.
Mặc dù Kim Bồ Chân Đế cảm giác tình huống cực kỳ không tốt, cảm thấy thành công quá dễ, Lý Thất Dạ không hề chống cự, tất cả nhụy hoa dễ dàng bám vào người hắn. Kim Bồ Chân Đế cho rằng có mờ ám gì đó, nhưng gã không còn sự lựa chọn, đâm lao phải theo lao kiên trì làm tiếp.
Chợt nghe tiếng ù ù, cây Ma Bồ tỏa ánh sáng càng chói lòa, nhẹ đung đưa.
Cây Ma Bồ tỏa ánh sáng màu vàng, tất cả nhụy hoa bám trên người Lý Thất Dạ cũng tỏa ánh sáng vàng nhạt.
Chợt nghe tiếng xèo xèo như có trăm ngàn vạn con đỉah útm áu Lý Thất Dạ.
Nhụy hoa bắt đầu hút huyết tinh khí của Lý Thất Dạ, các nhụy hoa biến to ra như bơm không khí vào từ từ phình to.