Lý Thất Dạ và vô thượng khủng bố như đang chơi trò mèo vờn chuột, bọn họ một đuổi một chạy và lật tung toàn bộ Bất Độ Hải.
Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy chém giết vô thượng khủng bố, cho nên, trong quá trình truy kích, hắn không ngừng thăm dò bổn nguyên của vô thượng khủng bố, vô thượng khủng bố cũng biết Lý Thất Dạ muốn làm gì, cho nên mỗi một lần ra tay đều lướt qua rồi dừng lại, không hi vọng chính mình triệt để bạo lộ, hắn muốn nắm lấy cơ hội dốc sức liều mạng đào tẩu.
Có thể nói, quá trình này duy trì một đoạn thời gian rất dài, vô số sinh linh trong Bất Độ Hải đều hãi hùng khiếp vía, vô số sinh linh trong Tam Tiên giới bị lực lượng đáng sợ ảnh hưởng.
Có thể nói, lực lượng của bọn họ quá mức cường đại, song phương bất kể là ai, một khi ra tay đều có thể trấn áp chư thiên, đối mặt với lực lượng như thế, tất cả sinh linh Bất Độ Hải, Tam Tiên giới đều bị trấn áp, đối mặt với lực lượng như thế, tất cả bọn họ đều là con sâu cái kiến.
- Sắp chấm dứt rồi.
Vào lúc đó, có chút Thuỷ tổ không ngừng cầu nguyện, bọn họ cũng biết Lý Thất Dạ đang tra tấn vô thượng khủng bố, nhưng bọn họ bị trấn áp không thể nhúc nhích, tất cả mọi người nơm nớp lo sợ, kể cả bọn họ là Thuỷ tổ cũng phải sống trong hãi hùng khiếp vía.
Nhưng mặc kệ bọn họ nghĩ như thế nào, tất cả đều không làm nên việc gì, dưới lực lượng của Lý Thất Dạ và vô thượng khủng bố, bọn họ quá mức nhỏ bé.
May mắn, Thuỷ tổ đều là người có đạo tâm kiên định, sau mỗi lần Lý Thất Dạ đuổi giết, trong Bất Độ Hải thỉnh thoảng phát ra tiếng nổ ầm ầm không dứt bên tai, lực lượng vô thượng nghiền ép tất cả, việc này dần dần trở thành việc hàng ngày trong Bất Độ Hải, dần dần các Thuỷ tổ trong Bất Độ Hải đều quen với tiết tấu như vậy.
Bởi vì tất cả Thủy tổ trong Bất Độ Hải đều hiểu, Lý Thất Dạ có thể dễ dàng chém giết tồn tại vô thượng khủng bố.
Mỗi lần Lý Thất Dạ đuổi giết như thế, tồn tại vô thượng khủng bố lại bị Lý Thất Dạ đánh bại một lần, nhưng tồn tại vô thượng khủng bố vô cùng kiên cường, hắn lại ngoan cố đào tẩu.
Hắn cũng không bị Lý Thất Dạ đánh bại liên tiếp mà uể oải, hắn cũng không bị Lý Thất Dạ đánh trọng thương mà tuyệt vọng. Mặc kệ hắn bị đánh bại nhiều lần, hắn không ngừng trọng thương, hắn sẽ ngoan cố bỏ chạy thật xa.
Đối với tồn tại vô thượng khủng bố mà nói, cho dù Lý Thất Dạ đánh bại hắn một ngàn vạn lần, chỉ cần hắn có cơ hội, hắn sẽ đào tẩu, hắn sẽ kiên cường sống sót, tuyệt đối sẽ không bi quan, cũng không tuyệt vọng.
Đạo tâm của tồn tại vô thượng khủng bố kiên định như thế, thái độ thất bại chạy trốn nhiều lần, tất cả Thủy tổ trong Bất Độ Hải đều bội phục, có thể nói, trong trò chơi mèo vờn chuột này, rất nhiều Thủy tổ Bất Độ Hải đã học được thế nào là đạo tâm, cách làm của tồn tại vô thượng khủng bố đã nói cho bọn họ biết thế nào là đạo tâm kiên định.
Có không ít Thuỷ tổ xem ra, thất bại nhiều lần, trọng thương nhiều lần, sử dụng ngàn vạn thủ đoạn, thi triển tất cả công pháp nhưng không thể phản kháng Lý Thất Dạ, nếu đổi thành bọn họ, bọn họ đã sớm tuyệt vọng.
Trong tình huống bị áp chế như vậy, đổi lại không ít Thuỷ tổ, chỉ sợ bọn họ dứt khoát buông tha chống cự, hoặc là liều mạng đến chết, chỉ cầu thống khoái mà thôi.
Nhưng tồn tại vô thượng khủng bố lại không như thế, cho dù hắn đứng ở đỉnh phong nhất, cho dù hắn bị Lý Thất Dạ đánh bại rất nhiều lần, một lần lại một lần bị Lý Thất Dạ đuổi giết, nhưng hắn vẫn sống sót đầy ương ngạnh, hắn không ngừng dốc sức liều mạng đào tẩu, bởi vì hắn muốn sống!
Cho nên, nhìn thấy tồn tại vô thượng khủng bố thất bại liên tiếp, các Thủy tổ không ngừng bội phục, việc này cũng nói cho bọn họ biết đạo tâm kiên định là gì.
- Được rồi, không chơi nữa.
Lý Thất Dạ lắc đầu, hắn xoay người rời đi:
- Cho ngươi một cơ hội khôi phục nguyên khí.
Nói xong, Lý Thất Dạ biến mất phía chân trời.
Lý Thất Dạ đột nhiên xoay người rời đi, hắn không tiếp tục đuổi giết tồn tại vô thượng khủng bố, việc này làm tất cả Thủy tổ trong Bất Độ Hải ngây người.
- Vì cái gì không đuổi giết?
Tất cả Thủy tổ trong Bất Độ Hải ngơ ngác, mọi người không rõ tại sao Lý Thất Dạ lại làm như vậy.
Mọi người đều biết, nếu như Lý Thất Dạ quyết định muốn chém giết tồn tại vô thượng khủng bố, cho dù vô thượng khủng bố có thi triển thủ đoạn kinh thiên, có tiên vật nghịch thiên, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết trong tay Lý Thất Dạ.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ lại quay người rời đi, không hề đuổi theo giết tồn tại vô thượng khủng bố, tất cả mọi người cảm thấy rất khó hiểu.
- Nếu cho hắn sống tiếp, đó là họa lớn trong lòng, là họa lớn của Bất Độ Hải, họa lớn của Tam Tiên giới.
Có Thuỷ tổ không rõ, hắn nói rất lo lắng.
Cũng có Thuỷ tổ cơ trí có cái nhìn khác, hắn cau mày và nói:
- Có lẽ đây là một loại sách lược, tiên sinh tất có tính toán của hắn.
Trên thực tế, tồn tại vô thượng khủng bố đang chạy trốn cũng ngạc nhiên, hắn cũng có cái nhìn giống như nhiều Thuỷ tổ, đó là Lý Thất Dạ đang lừa dối hắn.
Cho nên, sau khi tồn tại vô thượng khủng bố trốn đi, hắn không dám gây ra động tĩnh nào khác, hắn ẩn nấp tại nơi sâu nhất và yên lặng theo dõi kỳ biến.
Tồn tại vô thượng khủng bố xem ra, Lý Thất Dạ tuyệt đối sẽ không buông tha hắn như thế, bằng trực giác nói cho hắn biết, Lý Thất Dạ nhất định sẽ chém giết hắn.
Hiện tại Lý Thất Dạ đột nhiên buông tha đuổi giết hắn, việc khác thường tất có âm mưu, hắn phải phòng bị!
Cho nên, sau khi Lý Thất Dạ rời đi, tồn tại vô thượng khủng bố lại cảm thấy hãi hùng khiếp vía, hắn cảm thấy, Lý Thất Dạ tuyệt đối có mưu đồ, việc này rất bất lợi với hắn.
Nhưng trên thực tế, sau khi Lý Thất Dạ buông tha đuổi giết tồn tại vô thượng khủng bố, hắn thật sự không định ra tay, hắn trực tiếp vượt qua Bất Độ Hải, hắn dừng lại ở một nơi khác trong Bất Độ Hải, hắn ngồi xếp bằng trong vùng biển vắng vẻ.
Sau khi ngồi xuống, Lý Thất Dạ vung tay trấn áp hải vực này, sau khi Lý Thất Dạ tiện tay phong ấn, thời gian, không gian, luân hồi, nhân quả, âm dương, lục đạo... Tất cả đều bị thủy tinh hóa và đông cứng tại chỗ.
Đây chính là lĩnh vực kinh khủng nhất thế gian, không chỉ có phòng ngự mạnh nhất, đồng thời cũng là lĩnh vực ẩn chứa sát cơ đáng sợ nhất.
Sau khi Lý Thất Dạ phong ấn vùng biển, bất cứ kẻ nào dám xông vào đều phải chết không thể nghi ngờ, không chỉ nói Thủy tổ Bất Độ Hải, cho dù là tồn tại vô thượng khủng bố cũng không dám xâm nhập hải vực.
- Bế quan, tiên sinh sắp bế quan.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ phong ấn hải vực kia, có không ít Thủy tổ trong Bất Độ Hải khiếp sợ.
Tất cả mọi người xem ra, Lý Thất Dạ là vạn cổ duy nhất, hắn đã là tồn tại mạnh nhất thế gian, hắn đã đứng trên đỉnh của đỉnh, đăng phong tạo cực.
Có thể nói, vô thượng khủng bố còn bị Lý Thất Dạ đuổi giết như chó nhà có tang, Lý Thất Dạ đã mạnh đến mức nào?
Thuỷ tổ xem ra, Lý Thất Dạ đại biểu cho đỉnh phong của thời đại, không có người nào có thể vượt qua, thậm chí rất nhiều người đều cho rằng, sau khi đạt tới tình trạng của Lý Thất Dạ, nếu như đột phá cảnh giới khác, bọn họ không thể tưởng tượng nổi đó là cảnh giới gì.
Nhưng cường đại đến tình trạng như Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ vẫn muốn bế quan, như vậy, bước tiếp theo Lý Thất Dạ sẽ bước lên cấp độ nào? Lần này tất cả mọi người không rõ ràng, cũng làm không ít người mờ mịt, bởi vì tất cả mọi người không thể tưởng tượng ra cảnh giới tiếp theo là gì.
- Bế quan…
Vào lúc đó, vô thượng khủng bố mới chính thức ý thức được Lý Thất Dạ không đuổi giết hắn, bởi vì Lý Thất Dạ có chuyện quan trọng hơn cần làm —— bế quan!
- Hắn muốn bế quan.
Vô thượng khủng bố rất hiểu cảnh giới tiếp theo, sau khi biết rõ Lý Thất Dạ bế quan, hắn biết rõ Lý Thất Dạ đang xung kích cảnh giới nào.
Vào lúc đó, hắn nghĩ đến Lý Thất Dạ nói những lời lúc trước.
Trước đó, hắn từng nói Lý Thất Dạ vẫn kém người nọ một đoạn, nhưng lúc ấy Lý Thất Dạ lại nói, nhanh.
Hiện tại tồn tại vô thượng khủng bố hiểu vì sao Lý Thất Dạ lại nói như vậy.
- Hắn sắp đi.
Tồn tại vô thượng khủng bố cũng chính thức ý thức được Lý Thất Dạ nói không phải là kế hoạch, hắn thật sự muốn làm việc đó.
Ý thức được điểm này, tồn tại vô thượng khủng bố đã hãi hùng khiếp vía, hắn thì thào tự nói:
- Chẳng lẽ sắp tới thời điểm diệt thế rồi sao? Có lẽ đây là một lần biến cách.
Vào lúc đó, tồn tại vô thượng khủng bố đang suy tính, suy diễn các loại khả năng, nhưng suy diễn đến cuối cùng, hắn cũng chỉ thấy mờ mịt.
Cho dù hắn vô cùng cường đại, vô địch trên đời, nhưng thật tới cảnh giới kia, hắn không thể suy diễn ra, cho dù hắn có thể suy diễn ra khả năng thì chỉ là khả năng mà thôi, còn cách chân thật cả vạn dặm.
- Nếu như là người nọ thì sao?
Vào lúc đó, tồn tại vô thượng khủng bố nghĩ tới người nọ.
Đó là một người đã biến mất cách đây thật lâu.