Hoàng Kiệt lo lắng cũng có đạo lý của hắn, những hài tử Lưu thôn này có trụ cột đánh rất vững chắc, cũng có tiềm lực rất lớn, đều là một đám hạt giống tốt.
Hoàng Kiệt cũng có tư tâm, hắn phải suy nghĩ vì Bát Trượng phong. Tương lai đám hài tử này nhất định sẽ gia nhập Bát Trượng phong, nếu gia tăng bồi dưỡng thì tương lai sẽ trở thành lương tài trụ cột của Bát Trượng phong.
Hiện tại hài tử Lưu thôn cần lựa chọn công pháp, chỉ có điều Lưu Lôi Long vì muốn hài tử Lưu thôn có tiềm lực và tương lai tốt, hắn lúc này mới đến đây thỉnh giáo Lý Thất Dạ.
Ban đầu Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt đều cho rằng Lý Thất Dạ có đề nghị nào tốt, thật không ngờ, Lý Thất Dạ lại bảo cho các hài tử tu luyện Vương Bát Quyề, đây chính là nguyên nhân làm cho Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt do dự.
- Học!
Cuối cùng Lưu Lôi Long cắn răng một cái, hắn quyết định chắc chắn, nói:
- Toàn bộ nghe thiếu gia phân phó, đã ta sẽ cho bọn chúng học Vương Bát Quyền.
Lưu Lôi Long do dự nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng Lý Thất Dạ.
Thử nghĩ xem, thương thế làm phức tạp hắn nhiều năm, trưởng bối Thần Huyền tông đều thúc thủ vô sách, cho dù đệ nhất cao thủ Bình Thoa Ông cũng không có biện pháp, nhưng vào tay Lý Thất Dạ thì giải quyết dễ dàng.
Bọn nhỏ Lưu thôn tu đạo là do Lý Thất Dạ chỉ điểm, Lý Thất Dạ cũng chỉ hơi chỉ điểm bọn nhỏ tu hành cũng giúp đạo hạnh bọn nhỏ đột nhiên tăng mạnh, trở thành một đám hạt giống tốt.
Cho nên, từ những chuyện lúc trước mà nhìn, Lưu Lôi Long không phải không tin Lý Thất Dạ, cho nên hắn có do dự nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng Lý Thất Dạ.
Hoàng Kiệt do dự, hắn há miệng muốn nói nhưng hắn lại im lặng, hắn không có nói ra lời trong nội tâm.
Mặc dù nói, hài tử Lưu thôn không tính là đồ đệ của Lưu Lôi Long nhưng bọn họ thật sự là sư đồ. Hài tử Lưu thôn được Lưu Lôi Long dẫn vào Thần Huyền tông, cho nên từ sự việc trọng đại như thế, Lưu Lôi Long có tư cách quyết định thay bọn nhỏ.
Lý Thất Dạ rất bình tĩnh, hắn nói:
- Vậy thì tốt, ngày mai mang tới đây, ta tự mình dạy bọn họ một phen, sau khi nhập môn phải xem tạo hóa của bọn họ.
- Tốt, ngày mai ta sẽ mang tới cho thiếu gia chỉ điểm.
Lưu Lôi Long cười vui vẻ, hắn lập tức đáp ứng.
Thời điểm ở Lưu thôn, Lý Thất Dạ cũng hơi chỉ điểm bọn nhỏ mà thôi, bọn nhỏ đã có được thành tựu không tầm thường, hiện tại Lý Thất Dạ tự tay dạy Vương Bát Quyền, việc này không giống, Lưu Lôi Long cũng ý thức được, bọn họ suýt bỏ qua đại tạo hóa.
Lý Thất Dạ chỉ tươi cười nhìn nước sông lao nhanh, cuối cùng hắn nói:
- Lưu Sa Hà.
Sau đó ngẩng đầu nhìn tổ phong bị sương mù quấn quanh, hắn tươi cười và xoay người rời đi.
- Trở về đi.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn quay về Thúy Điểu phong.
Sau khi phục hồi tinh thần, Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt vội vàng theo sau.
Lý Thất Dạ và hai người Lưu Lôi Long còn chưa quay về Thúy Điểu phong, đúng vào lúc này, trên một ngọn núi của Thần Huyền tông xuất hiện tiếng nổ và sinh ra ánh lửa.
Ngọn lửa này có ba màu sắc, mỗi một màu sắc đều hấp dẫn và đầy si mê, tràn ngập đại đạo lực, trong ngọn lửa còn tràn ngập hỗn độn chân khí.
Ánh lửa xông thẳng lên trời và vô cùng nóng bỏng, ánh lửa như muốn thiêu đốt thiên địa, trong thời gian ngắn, bầu trời bị đốt thủng tạo thành một cái động.
Nhưng ánh lửa đáng sợ như thế lại bị đại đạo lực bàng bạc quấn lấy, cho dù uy lực của nó rất lớn, cho dù nó có thể thiêu hủy thiên địa, nhưng nó lại không tổn thương thiên địa vạn vật, cũng không làm bị thương cọng cỏ nào.
- Tam Muội Chân Hỏa!
Nhìn thấy ánh lửa phóng thẳng lên cao, Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt kinh ngạc và giật mình nói:
- Tam Muội Chân Hỏa thật cường đại.
Trên thực tế, lúc này không chỉ có Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt bị Tam Muội Chân Hỏa dọa sợ, trong Thần Huyền tông hiện tại, không ít cao thủ đều bị Tam Muội Chân Hỏa cường đại như thế dọa thất kinh.
- Tam Muội Chân Hỏa thật cường đại!
Nhìn thấy ánh lửa ngập trời như thế, trưởng lão trong Thần Huyền tông cũng giật mình nói.
Hoàng Kiệt cẩn thận phân biệt phương vị của ánh lửa ngập trời kia, hắn giật mình nói:
- Đây không phải là vị trí nha đầu Thiên Nguyệt bế quan hay sao?
- Đúng thế, xem ra nàng đã đột phá bình cảnh Chân Nhân Bảo Thân, rốt cục tấn thăng đến cảnh giới Tam Muội Chân Thân, thật khó lường, không hổ là Tiên Thiên chân mệnh.
Nhìn thấy ánh lửa như vậy, Lưu Lôi Long cảm khái, nói:
- Tam Muội Chân Hỏa cương mãnh thuần khiết như thế, hoàn toàn không thua gì đại sư huynh năm đó.
- Thật sự khó lường, chúng ta đã già rồi.
Hoàng Kiệt cũng cười khổ, trong nội tâm không mang theo chút tư vị gì.
Dù sao, bị một vãn bối vượt qua, nội tâm bọn họ không dễ chịu chút nào. Thử nghĩ xem, thiên phú của Hoàng Kiệt là không tồi trong cùng thế hệ, nhưng hắn khổ tu hơn nửa đời người, hiện tại cũng chẳng qua chỉ là Chân Nhân Bảo Thân trung cảnh mà thôi.
Lưu Lôi Long Thiên phú rất cao, nhưng hết lần này tới lần khác phát sinh thương thế bí ẩn, hiện tại vẫn còn dừng lại ở cảnh giới Vương Giả Phách Thể!
Cho dù Lưu Lôi Long không có thương thế, lúc tuổi của hắn bằng Cung Thiên Nguyệt cũng không có khả năng đột phá Tam Muội Chân Thân như nàng, đây là cảnh giới mạnh mẽ, trong thế hệ trẻ của Thần Huyền tông, trừ nàng ra, không còn ai đạt tới.
Không nói thế hệ trẻ, cho dù bên trong Thần Huyền tông, người đạt tới cảnh giới Tam Muội Chân Thân như vậy cũng không nhiều, cường giả có thể đạt tới cảnh giới như thế có thể một mình đảm đương một phía.
- Đúng nha, năm đó nhìn nàng bái nhập Thần Huyền tông, hôm nay cũng đã vượt qua chúng ta.
Lưu Lôi Long cũng cảm khái.
Về phần Lý Thất Dạ, hắn chỉ liếc mắt nhìn sau đó không quan tâm.
Vào lúc này, hiện tại không chỉ có Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt cảm khái, trong Thần Huyền tông có không biết bao nhiêu người cảm khái, bọn họ rất rung động, cường giả thế hệ trước như hộ pháp, trưởng lão, nhìn sau khi nhìn ánh lửa thì giật mình.
- Trường Giang sóng cồn, sóng sau đè sóng trước.
Trên Bát Trượng phong, Thừa Sơn Nhạc Vương nhìn thấy cảnh này cũng phải cảm khái, nói:
- Nha đầu kia sẽ vượt qua chúng ta trong vài năm sau.
Trên Thiên Yêu phong, Thiên Thủ Bồ Vương nhìn ánh lửa và nói:
- Tương lai, có lẽ là Thần Huyền tông chúng ta sẽ xuất hiện Thánh Nhân thứ hai, thậm chí sẽ trở thành Thiên Tôn!
- Có lẽ phong chủ sắp tới bước kia.
Đệ tử bên cạnh nói.
Thiên Thủ Bồ Vương không nói thêm cái gì, nhìn Tam Muội Chân Hỏa bay lên cao có xu thế lửa đốt đồng cỏ, hắn lâm vào suy nghĩ.
Trên Nộ Hổ phong, Thiết Tiên Yêu Vương cũng nhìn thấy Tam Muội Chân Hỏa phóng lên trời, cho dù Cung Thiên Nguyệt là Nhân tộc, hắn cũng phải khen một tiếng, nói:
- Nha đầu rất tốt, thậm chí còn mạnh hơn cả Tô Húc năm đó.
Nói đến đây, đôi mắt Thiết Tiên Yêu Vương bắn ra hào quang, sau đó lại nhìn về phía Nam Loa phong, nói:
- Đệ tử giỏi đều bị cướp đi!
Nói đến đây, hắn hừ lạnh một tiếng.
Đương nhiên trong nội tâm Thiết Tiên Yêu Vương không có tư vị gì, Cung Thiên Nguyệt đã bộc phát xu thế không thể đỡ, nếu tương lai nàng nhập Thánh, như vậy ý nghĩa đại vị sẽ là của nàng, đây là sự thật chắc chắn.
Một khi Cung Thiên Nguyệt nhập Thánh, đối với Yêu tộc trong Thần Huyền tông mà nói chính là áp lực lớn lao, đến lúc đó, Nộ Hổ phong cũng tốt, Thiên Yêu phong cũng được, căn bản không có biện pháp tranh chấp với Nam Loa phong.
- Tam Muội Chân Thân!
Lúc nhìn thấy ánh lửa ngập trời, Trương Việt trên Thúy Điểu phong mở mắt ra, ánh mắt bắn ra tia sáng nhìn sang hướng bộc phát Tam Muội Chân Hỏa.
- Trẻ tuổi đệ nhất nhân!
Ánh mắt Trương Việt ngưng trọng, hắn không thể không thừa nhận sự thật này.
Trong khoảng thời gian ngắn, thần thái Trương Việt ngưng trọng, hắn hiểu được, tiếp tục như vậy, không bao lâu Cung Thiên Nguyệt tất nhiên sẽ vượt qua mình.
Đến lúc đó, vị trí của hắn sẽ bất ổn, một khi Cung Thiên Nguyệt vượt qua hắn, nói không chừng hắn chỉ có thể thoái vị nhập chức trưởng lão, dù sao, cho dù Cung Thiên Nguyệt bị xác định trở thành truyền nhân của Thần Huyền tông, cũng không có khả năng nhanh kế thừa đại vị như vậy, nàng chắc chắn có khả năng đảm nhiệm vị trí phong chủ để ma luyện tu hành.
Nếu tới ngày đó, trong năm phong chủ, người có khả năng thoái vị nhất sẽ là Thúy Điểu phong.
- Tiên Thiên chân mệnh!
Nhìn thấy cảnh này, trong nội tâm Trương Việt không có tư vị, Tiên Thiên chân mệnh giống như bóng mờ không tan đè ép hắn.
Năm đó Thần Huyền tông có tam kiệt, hắn thứ nhất, Tô Húc thứ hai, nhưng trong bọn họ, Tô Húc là người cường đại nhất, bởi vì hắn cũng có được Tiên Thiên chân mệnh!
Hôm nay Cung Thiên Nguyệt giống hệt Tô Húc năm đó, tuổi còn trẻ đã tấn thăng đến cảnh giới Tam Muội Chân Thân, thậm chí Cung Thiên Nguyệt còn mạnh hơn Tô Húc không ít.
- Sóng lớn đãi cát.
Trương Việt cảm khái, hắn không thể làm gì, đành phải nói:
- Tiên Thiên chân mệnh, thật sự là thiên chi kiêu tử, con cưng của trời!
Cho dù thiên phú của Trương Việt rất cao, tu hành rất nhanh, dù sao với tư cách đệ tử đời thứ hai trong Thần Huyền tông, hắn đã có được thực lực Âm Dương Tinh Thể, hắn là người đứn thứ hai trong đời thứ hai, cũng chính bởi vì như thế hắn mới có thể ngồi vững vị trí phong chủ Thúy Điểu phong.
Thiên phú của hắn cao cũng không bằng Tiên Thiên chân mệnh của Cung Thiên Nguyệt, hắn cũng cảm thấy mặc cảm, người có thiên phú như thế chính là con cưng của trời, tu luyện sẽ dễ dàng hơn bất cứ kẻ nào.
- Tam Muội Chân Thân, Thiên Nguyệt sư tỷ tấn chức cảnh giới Tam Muội Chân Thân.
Tin tức như thế truyền khắp Thần Huyền tông.
Lúc này toàn bộ Thần Huyền tông đang sôi trào, tin tức như vậy mang tới rung động lớn trong hàng ngũ đệ tử Thần Huyền tông.
- Tam Muội Chân Thân, trẻ tuổi đệ nhất nhân.
Trong thế hệ trẻ tuổi có đệ tử thiên phú rất cao, hiện tại bọn họ cũng phải tâm phục khẩu phục.
Trong Thần Huyền tông, cường đại như Chiến Hổ, thiên phú như Hoàng Trữ, bọn họ đều là đệ tử cường đại nhất trong thế hệ trẻ, hiện tại nhìn thấy Tam Muội Chân Hỏa đang thiêu đốt bầu trời, bọn họ cũng phải ảm đạm phai mờ.