Binh khí truyền thế không tầm thường, nó mạnh hơn binh khí Đạo Quân không biết bao nhiêu lần.
Binh khí Đạo Quân, có thể nói chỉ cần là Đạo Quân tạo thành binh khí, cho dù dùng bất cứ tài liệu gì, bất kể dùng thủ đoạn gì chế tạo ra binh khí, tất cả đều được gọi là binh khí Đạo Quân.
Nhưng mà binh khí truyền thế lại cần Đạo Quân dốc hết tâm huyết tạo thành, thời điểm Đạo Quân chế tạo binh khí truyền thế, lựa chọn tài liệu và sử dụng hỏa diễm đều cần chú ý, thậm chí còn phải quan tâm nên dùng công pháp nào rèn luyện.
Nếu như nói binh khí Đạo Quân có thể đại biểu ba bốn thành thực lực của Đạo Quân, như vậy, binh khí truyền thế đã đại biểu cho mười thành thực lực của Đạo Quân.
Binh khí có phẩm giai khác nhau, nói thí dụ như binh khí Thiên giai, tình hình chung, cảnh giới dưới Vạn Tượng Thần Khu không cách nào chưởng ngự.
Như Bình Thoa Ông đã đạt tới Đại Đạo Thánh Thể, chưởng ngự một kiện binh khí Đạo Quân cũng không phải việc khó, nhưng muốn khống chế một kiện binh khí truyền thế lại không dễ dàng.
Thậm chí có thể nói, một kiện binh khí truyền thế đánh ra một kích, uy lực của nó quá cường đại, có thể chém giết tất cả địch nhân trên thế gian.
Sau khi Bình Thoa Ông nhập Thánh, hắn vẫn tìm hiểu một kiện binh khí truyền thế của Nam Loa Đạo Quân lưu lại, không biết hắn đã tốn hao bao nhiêu tâm huyết, nhưng hắn không cách nào khống chế nó chân chính, tối đa cũng chỉ có thể đánh ra một kích, sau một kích thì huyết khí của hắn sẽ cạn kiệt.
Cũng chính bởi vì binh khí truyền thế quá cường đại, Bình Thoa Ông vẫn muốn chính thức khống chế nó, dù sao, nếu Thần Huyền tông lâm vào hiểm cảnh, hắn có thể chưởng binh khí truyền thế sẽ giúp Thần Huyền tông đứng ở thế bất bại!
- Một kích!
Lý Thất Dạ nhìn Bình Thoa Ông, cười nói:
- Đã rất không tồi.
- Nhưng, thiếu gia có thể chưởng khống.
Bình Thoa Ông nhìn Lý Thất Dạ, thần thái chăm chú, nói ra:
- Thời khắc không tầm thường, thanh thần kiếm này nằm trong tay thiếu gia sẽ phát huy hiệu quả không tầm thường.
Lý Thất Dạ đạt được kiếm triện do Nam Loa Đạo Quân lượng thân chế tạo ra, có kiếm triện này giống như Nam Loa Đạo Quân điều khiển thanh kiếm, Lý Thất Dạ đã dung hợp kiếm triện, như vậy có ý nghĩa Lý Thất Dạ có thể chưởng khống thần kiếm.
- Đúng.
Lý Thất Dạ tùy ý ứng một tiếng, trên thực tế, cho dù không có kiếm triện do Nam Loa Đạo Quân lưu lại thì hắn có thể khống chế binh khí truyền thuyết, cho dù là bất cứ binh khí nào cũng giống như vậy.
- Thiếu gia đến Nam Loa phong làm quen với thanh kiếm này.
Cuối cùng, Bình Thoa Ông đã có quyết định.
Lý Thất Dạ có duyên với thần kiếm, hắn dung hợp kiếm triện, có thể chưởng khống thanh kiếm nầy, đối với Thần Huyền tông mà nói, đây là việc thập phần quan trọng, đặc biệt trong tình huống như hiện tại, nếu có người có thể chưởng khống binh khí truyền thế, như vậy sẽ tăng thêm một tầng bảo vệ cho Thần Huyền tông.
- Như thế nào, không đau sao?
Lý Thất Dạ nhìn Bình Thoa Ông, nói ra.
Bình Thoa Ông cười khan, cuối cùng, hắn thở dài và nói:
- Có duyên sẽ lưu lại, lại nói, thiếu gia cũng là đệ tử Thần Huyền tông, không phải sao?
Đương nhiên, nếu như Lý Thất Dạ thật cầm binh khí truyền thế này đi, hắn sẽ đau lòng.
Nhưng tại Bình Thoa Ông cho rằng, hiện tại Thần Huyền tông càng cần kỳ tích nghịch thiên xoay chuyển cục diện, so với tư tâm, an nguy của Thần Huyền tông trọng yếu hơn.
- Nếu như cho đại giáo trong thiên hạ biết tổ phong Thần Huyền tông có thể thông tổ nguyên chi địa, Thần Huyền tông sẽ bị thiên hạ vây quét.
Bình Thoa Ông thản nhiên nói với Lý Thất Dạ:
- Nếu có người có thể đánh ra một kích của Đạo Quân, như vậy sẽ không giống, cũng tăng thêm thẻ đánh bạc cho Thần Huyền tông chúng ta.
- Nói cho cùng, ta cũng chỉ là pháo hôi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Bình Thoa Ông xấu hổ, cuối cùng hắn đành phải nói ra:
- Có lẽ là ta có tư tâm, nhưng năng lực có bao nhiêu, trách nhiệm có bao nhiêu, không phải sao?
Bình Thoa Ông nói rất chân thành.
- Đúng, năng lực có bao nhiêu, trách nhiệm sẽ lớn bao nhiêu.
Lý Thất Dạ gật đầu, thừa nhận cách nói của Bình Thoa Ông.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ nói với Bình Thoa Ông:
- Mặc dù nói, Thần Huyền tông có rất nhiều kẻ ngu xuẩn, nhưng còn có thể có tông chủ như ngươi, Thần Huyền tông còn chưa tới mức không cứu được.
Bình Thoa Ông cười khổ, hắn cũng không biết Lý Thất Dạ nói lời này là mỉa mai hay khen ngợi.
- Yên tâm đi, ta muốn chưởng khống thanh kiếm kia cũng không khó, tiện tay mà làm.
Lý Thất Dạ nói:
- Ngươi cũng không cần lo lắng, chỉ là binh khí truyền thế, tuy tốt hơn đồng nát sắt vụn một ít, nhưng cũng cũng không khá hơn bao nhiêu, ta không có hứng thú, tối đa chỉ chơi vài lần mà thôi.
-... Nó vẫn ở lại Thần Huyền tông, ta sẽ không mang đi nó. Ngươi muốn tìm hiểu thì tìm hiểu đi, một thanh kiếm như vậy, tin tưởng trong tay ngươi, tương lai có thể phát huy tác dụng vô cùng to lớn.
Lý Thất Dạ nói rất bình thản, nhưng Bình Thoa Ông nghe thấy lại vui mừng quá đỗi.
Cuối cùng, Bình Thoa Ông rời đi, tuy Lý Thất Dạ không có đi Nam Loa phong nhưng hắn tràn ngập tin tưởng quay trở về.
Nhìn thấy Bình Thoa Ông đi trở về một mình, không ít đệ tử giật mình, các đệ tử đều cho rằng tông chủ đích thân tới, Lý Thất Dạ sẽ gia nhập Nam Loa phong, nhưng hiện tại Lý Thất Dạ vẫn ở lại Thúy Điểu phong, việc này làm cho các đệ tử ngoài ý muốn.
- Tại sao phải ở lại Thúy Điểu phong?
Có đệ tử không rõ, lén nghị luận, nhưng không dám nói chuyện nhiều.
Chọn lựa Nam Loa phong và Thúy Điểu phong, bất cứ đệ tử nào cũng biết nên chọn thế nào, cho dù là kẻ đần cũng đi Nam Loa phong, nhưng Lý Thất Dạ lại lựa chọn Thúy Điểu phong, các đệ tử vẫn không rõ.
Vào lúc các đệ tư rkhoong hiểu, cũng không lâu lắm, Lý Thất Dạ lại đi tàng kinh các lựa chọn một quyển công pháp —— Hỗn Độn Tâm Pháp!
- Lý Thất Dạ đột phá Thiết Bì Cường Thể, bước vào cảnh giới Đồng Cân Nham Thân.
Khi biết được Lý Thất Dạ chọn lựa Hỗn Độn Tâm Pháp, không ít đệ tử bí mật nghị luận với nhau.
Tại Thần Huyền tông, đối với các đệ tử mà nói, đạt tới cảnh giới Đồng Cân Nham Thân cũng không có gì đáng nghị luận.
Bởi vì có ngàn vạn đệ tử đạt tới, tùy tiện vung tay cũng nắm một bó đệ tử có cảnh giới cao hơn Lý Thất Dạ.
Nhưng hắn là Lý Thất Dạ, là đứa con của kỳ tích, cho dù hắn chỉ là Thiết Bì Cường Thể cũng lập nên vô số kỳ tích, hiện tại hắn đột phá Thiết Bì Cường Thể, tấn thăng đến cảnh giới Đồng Cân Nham Thân, tại Thần Huyền tông, đây chính là một đại sự.
Cho nên, không ít mọi người nghị luận chuyện Lý Thất Dạ tu luyện, thậm chí có đệ tử đánh cược Lý Thất Dạ lúc nào có thể đạt tới cảnh giới Ngân Giáp Chiến Khu!
Trên thực tế, cho dù đạt tới cảnh giới Ngân Giáp Chiến Khu cũng không xem là đại sự gì, nhưng đối với Thần Huyền tông lúc này mà nói, các đệ tử đều nói chuyện say sưa, đều bàn tán về Lý Thất Dạ, đứa con của kỳ tích.
Lý Thất Dạ chỉ đột phá cảnh giới Đồng Cân Nham Thân nhưng lại thành tâm điểm của Thần Huyền tông, không chỉ môn hạ đệ tử đang thảo luận chuyện tu hành của Lý Thất Dạ, thậm chí các trưởng lão và hộ pháp đều hiếu kỳ.
Nội tâm Chiến Hổ không có tư vị, trong nội tâm đặc biệt khó chịu.
Bởi vì gần đây, Chiến Hổ đột phá cảnh giới Vương Giả Phách Thể, tấn thăng đến cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân.
Với tư cách đệ tử trẻ tuổi, Chiến Hổ là người thứ ba đột phá cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân, gần với Cung Thiên Nguyệt, Hoàng Trữ.
Hơn nữa, hắn trẻ tuổi như vậy đã đạt tới cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân, cho dù tại Thần Huyền tông hay cả Tây Hoàng, hắn đều được tính là thiên tài đỉnh cấp.
Có thể nói, một thiên tài như vậy đạt tới cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân, hắn nên trở thành tâm điểm của tông môn mới đúng.
Nhưng Thần Huyền tông đang thảo luận không phải thiên tài như Chiến Hổ đột phá cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân, mà là thảo luận Lý Thất Dạ đạt tới cảnh giới Đồng Cân Nham Thân.
Việc này càng làm Chiến Hổ căm tức, trước đó hắn bị Lý Thất Dạ giẫm nát đôi má, việc này biến thành sỉ nhục lớn nhất đời hắn, hắn không thể ngẩng đầu trước mặt đồng môn, hiện tại hắn hăng hái cố gắng đột phá bình cảnh, tu luyện thành cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân, hắn muốn hãnh diện, dùng thực lực cường đại đặt vững vị trí thiên tài của mình, hắn có thể ngẩng cao đầu trước mặt đồng môn, hắn muốn trở thành tiêu điểm của Thần Huyền tông, trở thành đại sư huynh được mọi người bội phục.
Hiện tại, hắn đã đạt tới cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân, nhưng không có bao nhiêu đệ tử thảo luận về hắn, đi nghị luận về hắn, tất cả mọi người đều bàn tán đề tài Lý Thất Dạ đột phá cảnh giới Đồng Cân Nham Thân không biết mệt, Chiến Hổ càng hận nghiến răng nghiến lợi.
- Họ Lý!
Chiến Hổ oán hận địa cắn răng, nói ra:
- Một ngày nào đó, có ta không ngươi!
Nói đến đây, đôi mắt hắn lộ ra hung quang.
Tại Thần Huyền tông, mọi người đang thảo luận không chỉ có việc Lý Thất Dạ đạt tới cảnh giới Đồng Cân Nham Thân, càng làm cho mọi người hiếu kỳ chính là việc Lý Thất Dạ lựa chọn tu luyện Hỗn Độn Tâm Pháp.
Nếu là trước kia, nhất định sẽ có rất nhiều đệ tử xem thường Lý Thất Dạ.
Nhưng hiện tại làm cho nhiều đệ tử hiếu kỳ, bởi vì cho dù trên người Lý Thất Dạ hay trên người Lỗ Đạo Ngụy và bọn nhỏ Lưu thôn, tất cả mọi người đã nhìn thấy kỳ tích Vương Bát Quyền.
Trước kia, Lý Thất Dạ dạy Lỗ Đạo Ngụy và bọn nhỏ Lưu thôn học Vương Bát Quyền, có rất nhiều đệ tử cười nhạo bọn họ, bao nhiêu đệ tử xì mũi, nhưng sự thật lại tát vào mặt bọn họ.
Lý Thất Dạ lại dùng Vương Bát Quyền bình thường sáng tạo kỳ tích.
Cho nên, hiện tại Lý Thất Dạ lựa chọn Hỗn Độn Tâm Pháp cũng làm các đệ tử chú ý, thậm chí các trưởng lão và hộ pháp đều thảo luận việc này.
Bởi vì sau khi Vương Bát Quyền sáng tạo kỳ tích, có trưởng lão cẩn thận phỏng đoán bí kíp Vương Bát Quyền, phát hiện ra nó ẩn chứa ảo diệu không thể tưởng tượng nổi.