Đế Bá

Chương 507: Càn quét (1)

Những tu sĩ thế hệ trước sống lâu cáo già ngửi được mùi khác lạ. Một số thiên tài yêu nghiệt biết nội tình tim dập nhanh, hướng gió đột nhiên thay đổi, mặt ngoài đòi thảo phạt Lý Thất Dạ nhưng ngầm thì chỉ hướng Thiên Đạo Viện.

Những tu sĩ không hiểu huyền ảo trong đó, đặc biệt là nhiều học sinh Đại Thế viện xuất thân từ bình dân thấy tức giận bất bình.

Có học sinh lên tiếng:

- Chỉ cho phép đại giáo cường quốc các ngươi giết người, không cho phép người ta giết lại sao?

Đối với nhiều học sinh Đại Thế viện xuất thân từ bình dân thì Lý Thất Dạ là niềm kiêu hãnh của Đại Thế viện, đương nhiên bọn họ hy vọng trông thấy hắn dương oai, khiến học sinh Đại Thế viện hãnh diện.

Một đệ tử đại giáo cường quốc liếc học sinh bất mãn kia, lạnh lùng nói:

- Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi chung nhóm với ác ôn Lý Thất Dạ? Hành hung giết người khắp nơi, tàn hại vô tội, đáng bị người tru. Ngươi muốn kết bè với Lý Thất Dạ đối địch với thiên hạ? Bị mọi người trong thiên hạ trấn áp?

Học sinh biến sắc mặt, vừa tức vừa giận. Đệ tử đại giáo cường quốc này uy hiếp trắng trận, gã tức giận người run run.

Phập!

Đệ tử đại giáo cường quốc mới dứt câu, một bàn tay to đè xuống. Vang tiếng hét thảm, đệ tử đại giáo bị trấn giết, không có cơ hội đánh trả.

Người ra tay là Lý Thất Dạ:

- Đối địch với thiên hạ?

Lý Thất Dạ trợn tròn mắt, cười khẩy nói:

- Ai đối địch với ta? Ta tung hoành đồ sát! Đại giáo thì sao? Thiên Đạo Viện che chở ta thì sao? Hôm nay lão tử đứng nơi đây, ai không phục cứ lên. Ta khiêu chiến thiên hạ rồi sao? Có gì ghê gớm?

Câu nói bá khí ngập trời, làm người nghe máu nóng sục sôi. Nhiều học sinh Đại Thế viện hét khen hay.

Học sinh Đại Thế viện la ó:

- Lý sư huynh, giết sạch bọn họ! Chỉ cho phép đại giáo cường quốc giết chúng ta sao? Hừ, có liên lý gì? Đối với bọn họ thì nắm tay chính là thiên lý, vậy chúng ta hãy ăn miếng trả miếng!

Nhiều học sinh Đại Thế viện không nhịn được nữa, tình cảm quần chúng sục sôi:

- Đúng vậy! Lý sư huynh, dùng nắm đấm đập bẹp bọn họ! Phi, bọn họ mà vô tội gì? Chúng ta mới là người vô tội!

Có nhiều thiếu nữ hét to cổ vũ cho Lý Thất Dạ:

- Tiểu đệ đệ cố lên, đánh bại đại giáo cổ quốc!

Đặc biệt đám tỷ muội của Trì Tiểu Điệp huơ nắm tay, nhiệt tình cổ vũ y.

Có thiếu nữ Đại Thế viện càng to gan, hưng phấn xúi giục:

- Lý sư đệ, đánh chết cổ quốc đại giáo, tối nay ta ấm giường cho!

Các học sinh Đại Thế viện ồ lên:

- Ha ha, Lý sư huynh có nghe không? Đả đảo bọn họ, làm chúng ta nở mày nở mặt, mọi người ủng hộ sư huynh! Có học tỷ tối nay ấm giường cho sư huynh!

Tình hình trở nên hỗn loạn. Tu sĩ thế hệ trước cáo già không hùa theo. Tu sĩ trẻ, đặc biệt học sinh Thiên Đạo Viện chia thành hai trận doanh. Học sinh đại giáo cường quốc chung chiến tuyến. Học sinh xuất thân bình dân đoàn kết, đứng ra ủng hộ Lý Thất Dạ.

Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử cùng hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Lý Thất Dạ liếc hai người:

- Sao? Không phục?

Thần quang trên người Tổ Hoàng Võ tăng vọt, sau đầu tỏa ánh sáng như thần tử, thần uy khiếp người nói:

- Dù Thiên Đạo Viện muốn che chở ngươi thì tất cả giáo phái tông môn trong Đông Bách Thành không cho phép kẻ ác ôn như ngươi hành hung khắp nơi! Hom nay ta thay Thiên Đạo Viện tiêu diệt tên ác ôn nhà ngươi!

Đại chiến trong chiến trường đã đến cuối, Tiểu Nê Thu và Tư Không Thâu Thiên giết đám người kêu cha gọi mẹ, không bao nhiêu vương hầu cổ thánh trốn thoát.

Tiểu Nê Thu quay về giúp đỡ Lý Thất Dạ, hùng hổ nói:

- Phi, ngươi là cái thứ gì? Ta thay công tử xử ngươi!

Lý Thất Dạ phất tay:

- Để ta.

Lý Thất Dạ nhìn Tổ Hoàng Võ lại ngó Thanh Huyền Thiên Tử, bình tĩnh nói:

- Nếu các ngươi nhất định lấy cớ chính nghĩa thì ta muốn nhìn xem đại giáo cường quốc bình tĩnh nói chính nghĩa là gì? Hôm nay đại gia ta sẽ tự tay xóa chính nghĩa đó. Hai ngươi cùng lên đi, ta muốn nhổ xương các ngươi ra. Cổ quốc có gì ghê gớm? Nhất môn song đế tính cái gì, ở trong mắt ta không là gì!

Tổ Hoàng Võ bị lời Lý Thất Dạ nói chọc tức biến sắc mặt:

- Thật lớn lối!

Trong Đông Bách Thành trừ Tiên nữ Mai Tố Dao ra có ai đấu lại Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ?

Thanh Huyền Thiên Tử giành nói trước:

- Hoàng Võ huynh, nếu hắn đã không biết sống chết thì chúng ta thành toàn hắn đi.

Thanh Huyền Thiên Tử từng thấy Lý Thất Dạ tà môn, hắn đã mở miệng kêu một chọi hai thì gã vui vẻ thỏa mãn hắn.

Lý Thất Dạ nhàn nhã cười nói:

- Các ngươi cùng lên đi, ta nhanh chóng thu thập các ngươi rồi lo việc chính.

Nhiều người nghe Lý Thất Dạ nói, lắc đầu:

- Quá cuồng.

Một số tu sĩ thế hệ trước Đông Bách Thành, tu sĩ trung lập lắc đầu, nói:

- Quá khinh địch, chàn trai này tuổi trẻ bồng bột. Bá Hạ, Hổ Nhạc không sánh bằng Tổ Hoàng Võ được.

Lý Thất Dạ nói câu đó, học sinh Đại Thế viện ủng hộ hắn cũng biến sắc mặt. Nhiều học sinh Đại Thế viện cho rằng Lý Thất Dạ quá khinh địch, muốn một chọi hai. Đó là thiên tử cổ quốc, nghe nói một thân kiêm thuật song đế, tuyệt trần vô song. Lý Thất Dạ một đấu một thì học sinh Đại Thế viện còn tin tưởng hắn, bây giờ hắn muốn một chọi hai, các học sinh Đại Thế viện rất lo.

Có học sinh Đại Thế viện cổ vũ cho Lý Thất Dạ:

- Lý học trưởng nhất định có thể làm được!

Lời này cũng cổ vũ cho chính học sinh Đại Thế viện đó, nhưng trong lòng y không chắc chắn.

Đệ tử đại giáo cường quốc phe Tổ Hoàng Võ thì cười khẩy nói:

- Ha ha, thật sự cho rằng chiến thắng Hổ Nhạc, Bá Hạ liền vô địch thế hệ trẻ sao? Tội nghiệp, muốn một mình khiêu chiến với hai vị thiên tử, chết như thế nào cũng không biết.

Bọn họ cảm thấy Lý Thất Dạ một chọi hai là đi tìm đường chết.

Không khí cực kỳ căng thẳng, có vị cổ thánh biết nội tình khẽ thở dài:

- Quá cương dễ gãy. Lý Thất Dạ đúng là lợi hại, tiếc rằng hắn chọn sai đối thủ. Tổ Hoàng Võ có tiên đế bảo khí.

Người đứng cạnh nghe cổ thánh nói thì chấn động:

- Tiên đế bảo khí!

Tiên đế bảo khí là thứ khiến vô số người nghẹt thở.

- Trấn áp!

Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ ra tay cùng lúc, ra chiêu đúng là bất phàm. Bá Hạ, Hổ Nhạc không thể so sánh với hai người này.

Trong khoảnh khắc Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ mở rộng mệnh cung, chân mệnh hiển hiện, đạo cơ toát ra đế uy đáng sợ như một vị tiên đế sắp sinh ra từ bên trong.

Cảm nhận đạo cơ của Thanh Huyền Thiên Tử, Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ như sinh ra tiên đế, mọi người hút ngụm khí lạnh:

- Tiên đế mệnh công!

Dùng tiên đế mệnh công trúc đạo cơ, chỉ có đế thống tiên môn mới mạnh tay như vậy.

Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ khác hẳn nhau. Tuy hai người cùng đánh ra đế thuật nhưng phong cách khác nhau. Tổ Hoàng Võ thì thần quang lấp lánh như thể gã chính là một tia thần quang, tốc độ siêu nhanh, dường như thời gian cũng mục rữa trong tay gã.

Thanh Huyền Thiên Tử hì được ánh sáng xanh bao phủ, khi gã ra tay khói xanh lan tràn khắp thiên địa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất