Trong khói xanh dường như
dựng dục thần thú chân long, tiếng rống hùng hồn vang lên, chấn vỡ thiên địa, đế uy cuồn cuộn như có tiên đế cưỡi thần thú đến, đạp vỡ tất cả,
thần linh khuất phục.
Trên người Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử toát ra phong cách tiên đế
thiếu niên, hai người đế uy cuồn cuộn, đế tức truyền xa làm người kính
sợ.
Rất nhiều học sinh Đại Thế viện ủng hộ Lý Thất Dạ đều biến sắc mặt. Đế
uy rốt cuộc là thứ không thể đánh lại, thế nhân đều biết, tiên đế vô
địch, tuyên cổ vĩnh hằng!
Đối diện hai đế thuật trấn áp, Lý Thất Dạ cười to bảo:
- Chỉ bằng vào hai đế thuật lẩm bẩm này thì chưa được!
Lý Thất Dạ thi triển Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, ba ngàn tiểu thế giới
sinh ra ở mỗi bàn tay của hắn. Lý Thất Dạ thiên thủ vạn cánh tay, như có ngàn vạn ba ngàn tiểu thế giới sinh ra trong tay hắn.
Giờ phút này, cửu giới dâng lên sau lưng Lý Thất Dạ. Sinh linh cửu giới
che chở, thiên địa cửu giới chịu tải thân hình Lý Thất Dạ, dường như lực lượng cửu giới mặc cho hắn sử dụng.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hư không vỡ vụn. Một mình Lý Thất Dạ chặn lại
đòn công kích của Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử. Đế uy tàn phá thổi
quét bát phương.
Lý Thất Dạ cười to bảo:
- Cút đi!
Lý Thất Dạ lật thiên thủ vạn cánh tay tựa như vô số ba nghìn tiểu thế
giới nháy mắt bị hủy diệt, cửu đại giới trấn áp tới, uy lực ngập trời,
vô cùng vô tận.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử biến sắc mặt. Tiên giáp khoác lên
người, các pháp nhập thể, người Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ như
thần linh. Hai người chống một mảnh trời, muốn chặn lại công kích của Lý Thất Dạ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, vạn giới hủy diệt, hư không vỡ vụn. Thoáng chốc
hư không vạn dặm như pha lê vỡ ra li ti, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ trúng một kích hủy diệt từ ba ngàn
tiểu thế giới, hai người văng ra ngoài, lộn cù mèo mấy vòng trong không
trung. Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ bị đánh bay ra ngàn dặm, nhưng
phải công nhận hai người cường đại, đỡ được một kích kia.
- Không thể nào!
cảnh tượng đó kích thích mọi người. Đặc biệt là đệ tử đại giáo cường quốc, cảm giác như ngực bị ai gõ búa tạ vào.
Nhiều chân nhân cổ thánh thế hệ trước đại giáo cường quốc không dám tin vào mắt mình:
- Sao có thể như vậy? Rõ ràng Lý Thất Dạ chỉ là cảnh giới vương hầu!
Có một yêu vương già nua khẽ thở dài:
- Đây là điểm đáng sợ của tiên thể. Một khi tiểu thành tiên thể thì giơ
tay một cái có thần uy hủy thiên diệt địa, dù không phát huy thể phách
nhưng thể chất đã đúc thành, cơ thể có tiên thể thần tính đáng sợ. Nếu
nói thánh thể thần tính mạnh hơn thể chất bình thường gấp trăm ngàn lần
thì tiên thể thần tính cao hơn thánh thể trăm lần, thậm chí càng cao . . .
- Hắn tu luyện trấn ngục thần thể, đây là thể chất nặng nhất trong mười
hai tiên thể. Cơ thể hắn đã được đúc lại, không dùng thể phách thì một
kích sức mạnh đơn thuần cũng nặng ngàn vạn quân.
- Trẻ tuổi như vậy đã tiên thể tiểu thành, vạn cổ hiếm thấy. Dù là cảnh
giới vương hầu tiểu thành tiên thể nhưng vẫn có thể lay động cổ thánh.
Lão yêu vương than thở, rất hâm mộ Lý Thất Dạ. Không chỉ lão yêu vương, nhiều người hâm mộ, thậm chí ghen tỵ với Lý Thất Dạ.
Có ai không muốn tu luyện tiên thể thuật? Có ai không muốn có tiên thể
thuật? Nhưng ngưỡng cửa tu luyện tiên thể cao hơn đế thuật, tiên thể
thuật hiếm thấy hơn đế thuật.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử xuất thân từ cổ quốc cũng không tu
luyện tiên thể được. Thiên hạ có tin đồn là cổ quốc cũng sở hữu tiên thể thuật, nhưng chưa từng nghe nói ai tu luyện thành công. Nghĩa là dù cổ
quốc có tiên thể thuật nhưng không hoàn chỉnh.
Thấy thiên thủ vạn cánh tay của Lý Thất Dạ đánh bay Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử có đế thuật trong người, có kẻ tò mò hỏi:
- Trấn ngục thần thể thì biết rồi, nhưng công pháp của Lý Thất Dạ là gì?
Công pháp như vậy không thua gì đế thuật.
Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới đâu chỉ không thua đế thuật, nó là thuật trấn
tộc của Vạn Tướng Chân Thần. Nếu muốn so sánh với Thiên Thủ Nghịch Cửu
Giới thì chỉ có tiên đế bí thuật, đế thuật bình thường không cách nào
sánh ngang.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Đế thuật bình thường thì không được.
Lý Thất Dạ ung dung nói:
- Cho ta nhìn xem thiên mệnh bí thuật của các ngươi đi.
Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử liếc nhau, cuối cùng hai người thả thọ luân ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai
Sóng máu ngập trời, huyết khí nổi lên đổ mưa. Trong khoảnh khắc này
Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ như hai cự long thức tỉnh. Huyết khí
trong cơ thể hai người dương cương bá đạo, bàng bạc dâng trào, liên miên bất tận, tựa sóng vỗ bờ, kinh động thiên vũ tinh thần. Trong huyết khí
cuồng bạo, các vì sao sắp rơi.
Lão bất tử núp trong bóng tối cảm thán rằng:
- Trẻ tuổi thật tốt.
Hoặc nên nói huyết khí của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ sôi sục
không mạnh bằng thánh tôn, thánh hoàng nhưng huyết khí của hai người như mặt trời chỉ mới mọc lên cao.
Mặt trời mới mọc đã theo kịp mặt trời dương cương bá đạo giữa trưa. Có
thể tưởng tượng khi Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ đến tuổi trung
niên thì huyết khí sẽ dương cương bá đạo đến đâu.
Thọ luân của Tổ Hoàng Võ, Thanh Huyền Thiên Tử hiện ra sau đầu hai người, như chịu tải hai thế giới.
Huyết khí của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ như biển cả nâng thọ
luân lên. Trong thọ luân là thọ huyết qua ngàn vạn huyết khí luyện
thành, như nước sông chảy xiết.
Một huyết vạn thọ, một giọt thọ huyết tựa như vạn giọt huyết khí luyện
thành.thọ huyết trong thọ luân của Thanh Huyền Thiên Tử, Tổ Hoàng Võ tựa nước sông chảy xiết. Mọi người có ảo giác thấy một con chân long bàn cứ trong thọ luân.
Trong thọ lâu của Thanh Huyền Thiên Tử dường như có thứ gì di chuyển.
Mọi người thấy thọ luân của Thanh Huyền Thiên Tử tức huyết khí biến
thành khói xanh vô tận. Thọ luân nguy nga như núi lúc này thành vầng mặt trời xanh nho nhỏ. Mặt trời xanh tựa như mặt trời bá đạo nhất thiên địa nhưng bắn ra khói xanh dồi dào vô tận.
Có tiếng hót cao vút, một con chim xanh bay quanh mặt trời như chim xanh ngậm thọ luân bay lượn. Bầu trời có mặt trời, xung quanh có ngôi sao
nhưng đều lu mờ trước khói xanh bá đạo vô song.
Trong thọ luân của Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ chứa một ngọn núi to.
Thọ luân mở ra như mở một thế giới, một vầng sáng chói lòa phát sáng sau đầu Tổ Hoàng Võ. Thọ luân biến thành hư ảo, mọi người chỉ có thể thấy
trong thọ luân chứa một ngọn núi to.
Núi to đen như sắt, cực kỳ nặng nề. Dường như ngọn núi to này trấn áp vô tận thần ma trong thọ luân. Thọ huyết của Tổ Hoàng Võ như sông chảy
quanh núi to, huyết khí nhiễm chút ma tính khó tả. Trong khoảnh khắc này huyết khí ngập trời dường như trở nên nặng nề, trên đâm thủng trời,
dưới đè nát đât. Mỗi lũ huyết khí trở nên cực kỳ cường đại.
Có tu sĩ thế hệ trước đến từ Trung Đại Vực nhìn thọ bảo trong thọ luân của Thanh Huyền Thiên Tử, rung động nói:
- Tinh Vệ hàm Thanh Dương!