Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, bình tĩnh mà gõ mặt bàn, tự nhiên mà cười nói:
- Chú ý hình tượng, chú ý hình tượng, một cái nữ hài tử không nên hơi tý là gầm thét giống như cọp mẹ, đây còn ra thể thống gì. Giữ vững tư thái thục nữ, thục nữ, biết cái gì là thục nữ không? Cái này không cần ta
tới dạy ngươi đi!
Lam y nữ tử tiếu chút nữa là hộc máu bỏ mình, không nhịn được mà tức
giận nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng đều sắp bị tên tiểu quỷ này
khiến cho tức chết.
- Được rồi, xem trên phần là một phen thành ý của ngươi, ta liền hảo hảo nếm thử món ăn của ngươi đi, xới cơm!
Vừa nói, Lý Thất Dạ cầm chén đưa cho lam y nữ tử.
Lam y nữ tử có vọng động hung hăng đánh tên gia hỏa này một trận, tiểu quỷ này cũng quá tự cho là mình quá cao đi.
Mà Lý Thất Dạ nhìn nàng cười nói:
- Như thế nào, đây nhưng là chính ngươi nguyện ý lưu lại làm thiếu phụ
luống tuổi có chồng, người tu đạo nên có một cái tâm bền bỉ, đừng động
chút là bỏ dở nửa chừng.
Lam y nữ tử đều sắp hộc máu bỏ mình rồi, tức giận mà xới cho Lý Thất Dạ một chén cơm.
Nếu như ngoại nhân thấy một màn như vậy, tuyệt đối là cảm thấy không thể tin nổi, tuyệt đối là không dám tin vào hai mắt của mình, lam y nữ tử
không biết là thần nữ ở trong suy nghĩ của bao nhiêu thanh niên tài
tuấn, không biết có bao nhiêu thanh niên tài tuấn đánh nhau vỡ đầu hi
vọng có thể nhận được nàng ưu ái. Đối với rất nhiều thanh niên tài tuấn
mà nói, nàng không chỉ là thiên tài cao cao tại thượng, càng là thần nữ
để cho người ta không thể trèo tới.
Song, hôm nay thần nữ của họ lại lưu lại nhóm lửa nấu cơm cho người
khác, tận lực làm chuyện của thiếu phụ luống tuổi có chồng, đừng nói chi là còn bị người ghét bỏ.
Thời điểm Lý Thất Dạ nhai kỹ nuốt chậm, lam y nữ tử cũng không khỏi có
chút kỳ vọng nho nhỏ mà nhìn Lý Thất Dạ, dù sao nàng còn là lần đầu tiên xuống bếp, không khỏi có chút cảm giác thành tựu, nàng cũng rất muốn
hỏi Lý Thất Dạ một câu vị đạo như thế nào.
- Cũng tạm được, còn không có khó ăn!
Cuối cùng Lý Thất Dạ cười nói cho thức ăn của lam y nữ tử một cái đánh giá như vậy.
- Không ăn liền đổ đi!
Lam y nữ tử cũng không khỏi lại cáu kỉnh rồi, tức giận trừng mắt nhìn
hắn một cái, không để ý đến Lý Thất Dạ, ngồi ở một bên, bộ dáng kia của
nàng cũng có mấy phần giống như tiểu tức phụ bị ủy khuất.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, lắc đầu nói:
- Nha đầu, đừng cho là mình ủy khuất, ta lưu ngươi lại đó là để mắt đến
ngươi! Nếu như ta gật đầu muốn vời tỳ nữ, đừng nói là những đại giáo
cương quốc ở Diêu Vân này của các ngươi liền coi như là tiên tử thần nữ
của tổ giới các ngươi cũng phải xuống làm tỳ nữ cho ta.
Lam y nữ tử không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ một lát, tức giận nói:
- Yêu, đại thúc, ngươi thổi da trâu càng ngày càng thái quá, ngươi biết
đối với khắp cả U Thánh giới mà nói, tổ giới là ý vị như thế nào không?
- Có cái ý vị gì?
Lý Thất Dạ lười biếng nói:
- Một đám người không ra người quỷ không ra quỷ trốn ở dưới mặt đất
không dám ra mà thôi, nếu như đầu đại quỷ chân chính kia của bọn họ có
thể đi ra thì còn có mấy phần khó lường, nếu không, trong mắt ta xem ra
không có cái gì quá lớn!
- Cũng ít khoác lác đi!
Lam y nữ tử tức giận nói.
Lý Thất Dạ cười một chút, không thèm để ý chút nào, vẫn là tự nhiên tự tại mà ăn uống.
Lam y nữ tử nhìn Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn cũng nói không
ra lời, nàng hoàn toàn không rõ ràng rồi, nàng vốn định xem một chút
tiểu quỷ này là thần thánh phương nào, như bây giờ làm loạn một cái,
chính nàng cũng hồ đồ.
Tiểu quỷ trước mắt này thoạt nhìn căn bản không có chỗ nào kỳ lạ nha,
bàn về thiên tài, bàn về người tài, bàn về tuấn ngạn, nàng là thấy
nhiều.
Nhưng mà tiểu quỷ trước mắt này thoạt nhìn tựa hồ không cách nào so sánh với thiên tài nhân kiệt, nhưng mà lại lớn lối đến rối tinh rối mù, tựa
hồ trời đất tuy lớn nhưng không có gì có thể nhập vào mắt hắn.
Trong khoảng thời gian ngắn nàng cũng có chút không rõ ràng, hoàn toàn
không rõ ràng là tiểu quỷ trước mắt này là lấy tự tin từ đâu tới.
Nếu như nói hắn là cuồng vọng vô tri, nhưng thoạt nhìn hắn không giống
với loại người cuồng vọng vô tri này, nếu như hắn không phải là cuồng
vọng vô tri, vậy tự tin kia lại từ đâu mà tới?
Lam y nữ tử lưu lại liền giống như là một cái gia đình chủ phụ, nhóm lửa nấu cơm cho Lý Thất Dạ, nàng cũng nói tên họ lai lịch gì, mà Lý Thất Dạ cũng chưa từng đi hỏi.
Mà lam y nữ tử cũng không hỏi lai lịch của Lý Thất Dạ, thậm chí ngay cả
tên cũng không hỏi, tựa hồ hai người bọn họ đều đang duy trì thần bí.
Cứ như vậy hai người bọn họ vừa kỳ lạ mà lại thần bí với nhau, người
không biết còn lại cho bọn họ là một đôi vợ chồng, nam cày bừa nữ thêu
dệt, trai tài gái sắc, một đôi do trời đất tạo nên, ở trê hòn đảo nhỏ
không có người nào này trải qua cuộc sống lánh đời.
Mặc dù lam y nữ tử lưu lại nhưng mà đối với Lý Thất Dạ không có ảnh
hưởng gì, hắn vẫn là ban ngày thu hoạch thụ giao, ban đêm tu luyện, mặt
trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ.
Sau khi lam y nữ tử lưu lại giống như là một tiểu thê tử, mỗi người ở
trong nhà làm tốt thức ăn, đợi trượng phu ở bên ngoài canh tác trở về.
Cuộc sống bình tĩnh mà có hài hòa như vậy là duy trì được một thời gian
ngắn, hai người cũng từ từ trở nên ăn ý nói không ra lời, hai người bọn
họ thần bí mà lại hài hòa!
Ở trong buổi tối một ngày, lam y nữ tử ở trong phòng của mình đả tọa thổ nạp, lúc này đêm đã khuya, trong lúc bất chợt nàng nghe được một trận
thanh âm nổ vang, ở trong nháy mắt này tinh khí điên cuồng mà dũng động, tựa như là có quái vật hình người đang nuốt trôi thiên địa tính khí
trong thiên địa.
Lam y nữ tử không khỏi động dung, nhất thời xông ra ngoài. Sau khi nàng
xông ra ngoài thấy được một màn kinh người, chỉ thấy Lý Thất Dạ ngồi xếp bằng ở trên ngọn núi, lúc này mệnh cung của Lý Thất Dạ mở rộng ra, chân mệnh như Côn Bằng thần thú mở ra hai cánh, che phủ cả hòn đảo, điên
cuồng mà thôn phệ thiên địa tinh khí.
Hơn nữa thôn phệ thiên địa tinh khí không chỉ là chân mệnh của Lý Thất
Dạ, sáu mệnh cung bay ra, hóa thành cương vực rộng lớn vô ngần, hỗn độn
quanh quẩn, ở trung ương cương vực giống như là có một tôn thần linh há
miệng có thể nuốt hết thiên địa tinh khí của cửu thiên thập địa, uy lực
cực kỳ kinh người.
- Vương Hầu lục cung!
Thấy sáu mệnh cung của Lý Thất Dạ, lam y nữ tử cũng không khỏi động
dung. Ở cảnh giới Vương Hầu mở sáu mệnh cung, đây tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.
- Ông!
Đang ở lúc lam y nữ tử động dung, cửu thiên sáng chói, vào lúc này Lý
Thất Dạ gióng như là kình thôn, ngôi sao ở trên cửu thiên trong nháy mắt trút xuống vô số tinh huy, tinh huy vô tận giống như tinh hà trút
xuống, hạo hạo đãng đãng, cực kỳ tráng quan, tựa như Lý Thất Dạ há mồm
liền muốn nuốt vào cửu thiên tinh thần.