Quỷ tộc đều im lặng, bọn họ đã hoàn toàn tuyệt vọng. Lý Thất Dạ đánh tan nát sự kiêu ngạo của quỷ tộc, hắn lướt đi như bay trong ao nước, bỏ xa Thiên Luân Hồi.
Trước đó quỷ tộc còn ôm hy vọng, bọn họ cảm thấy Thiên Luân Hồi có cơ may dánh bại Lý Thất Dạ. Nhưng bây giờ dù Thiên Luân Hồi có thể đi ra một trăm bước cũng khó đánh bại Lý Thất Dạ, thắng thua quá rõ ràng.
Giờ phút này, mắt Thần Nhiên Phượng Nữ lóe tia sáng đáng sợ, sát ý như sương. Thần Nhiên Phượng Nữ nhận ra Lý Thất Dạ quá nguy hiểm, nàng xếp hắn vào danh sách kẻ thù hàng đầu của phu quân Đế Tọa. Thần Nhiên Phượng Nữ cho rằng Lý Thất Dạ không đơn giản là mối họa trong lòng Đế Tọa nữa.
Thần Nhiên Phượng Nữ cảm thấy nếu không tiêu diệt Lý Thất Dạ thì phu quân của nàng chắc chắn không có cơ hội chịu tải thiên mệnh. Không phải Thần Nhiên Phượng Nữ không tin vào Đế Tọa, chỉ vì Lý Thất Dạ thật sự quá tà môn, quá đáng sợ. Thần Nhiên Phượng Nữ nhận ra không tiêu diệt Lý Thất Dạ thì đừng mơ phu quân của nàng được yên bình.
Thần Nhiên Phượng Nữ tin tưởng vào trực giác của mình, vì giác quan rất chính xác. Trong lòng Thần Nhiên Phượng Nữ hiện ra các kế hoạch, dù chọn thủ đoạn gì nàng sẽ không tiếc mọi giá tiêu diệt Lý Thất Dạ, nàng phải trừ khử kẻ địch hàng đầu cho phu quân!
- Một trăm năm mươi bước . . .
Đếm đến một trăm năm mươi bước Lam Vận Trúc bỗng dừng lại, do dự, không đếm tiếp được. Bởi vì Lý Thất Dạ mất tích, Lam Vận Trúc phát huy thiên nhãn đến cực hạn cũng không thấy bóng dáng Lý Thất Dạ đâu.
- Không thấy, sao ta không nhìn thấu?
Không chỉ Lam Vận Trúc, mọi người không thấy bóng dáng Lý Thất Dạ đâu. Thiên nhãn khi nhìn Lý Thất Dạ đi một trăm năm mươi bước thì mất hiệu quả.
Khi Lý Thất Dạ đi đến một trăm năm mươi bước, mọi người đồng loạt không thấy hắn, như thể hắn biến mất trong tầm mắt tất cả.
- Chuyện gì xảy ra?? Chẳng lẽ cực hạn của thiên nhãn chính là một trăm năm mươi bước?
Lúc này thiên nhãn của cổ thánh, thánh tôn hay đám lão bất tử đều mất hiệu lực.
- Còn một khả năng nữa!
Có cường giả quỷ tộc nghĩ theo chiều hướng xấu:
- Có thể Lý Thất Dạ thất bại, giống như lão tổ Đồng Thụ quỷ tộc cũng biến mất. Ha ha, không đi nổi nữa mà miễn cưỡng đi thì chắc chắn sẽ biến mất, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Có người nhắc nhở, đa số cảm thấy khả năng này khá lớn. Lý Thất Dạ đột nhiên biến mất có lẽ vì hắn thất bại, giống như mấy đại nhân vật trước đó, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Đám quỷ tộc nghĩ đến khả năng này, vui sướng khi người gặp họa nói:
- Đây là hắn tự tìm đường chết, cho rằng mình vô địch thật sao? Đi như bay, giờ tốt rồi, bỏ cả mạng nhỏ.
Các đại nhân vật im lặng, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, nhưng âm thầm khao khát chuyện này xảy ra.
Trong mắt đại nhân vật quỷ tộc, đám lão bất tử thì Lý Thất Dạ quá tà môn. Tương lai cánh chim Lý Thất Dạ cứng cáp sẽ tạo ra uy hiếp rất lớn cho quỷ tộc, trừ phi bọn họ giảng hòa với hắn.
Nhưng trong U Thánh giới hì quỷ tộc là chủ nhân nơi này, sao bọn họ có thể cúi đầu với nhân tộc nho nhỏ? Bởi vậy đại nhân vật quỷ tộc, lão tổ đại giáo đều hy vọng Lý Thất Dạ thật sự mất tích. Sống không thấy người, chết không thấy xác có lẽ là kết quả tốt nhất.
Tu sĩ quỷ tộc tiéc nuối nói:
- Tiếc quá, chìa khóa đệ nhất hung mộ thế là mất, chỉ có đường chờ đời sau chìa khóa lại xuất thế.
Trong giọng nói tràn ngập vui sướng khi người gặp họa.
Bích Thủy nữ hoàng xuất thân mị linh dùng thần chiếu suy tính:
- Hoặc có một khả năng.
Thần chiếu của mị linh siêu nghịch thiên, đặc biệt mị linh sâu không lường được như Bích Thủy nữ hoàng, không ai biết thần chiếu của nàng đến trình độ nào.
Bích Thủy nữ hoàng dùng thần chiếu suy tính một phen, nói:
- Có lẽ Lý Thất Dạ không muốn để người ta thấy huyền diệu đại đạo của mình, hắn ẩn hình trên ao nước. Rất có thể bây giờ không phải ao nước chủ đạo Lý Thất Dạ mà là hắn khống chế ao nước. Lý Thất Dạ một bước đi ra một thế giới, không phải ao nước một bước sinh ra một thế giới.
So với đám tu sĩ quỷ tộc thì Thiên Luân Hồi rất bình tĩnh, gã không vui mừng, không kiêu ngạo. Thiên Luân Hồi dùng thiên nhãn rà soát mặt nước, hy vọng tìm được bóng dáng Lý Thất Dạ.
Giờ đây Thiên Luân Hồi không còn ý định so kè, vì đại đạo của Lý Thất Dạ rung động tâm hồn gã. Thiên Luân Hồi từng tham ngộ đại đạo căn nguyên quỷ tộc ở bờ bên kia, nhưng đại đạo của Lý Thất Dạ nghịch thiên hơn, dường như vượt qua mọi phạm trù đại đạo.
Vì vậy Thiên Luân Hồi muốn nhìn đại đạo của Lý Thất Dạ một lần nữa, gã muốn xem rõ huyền diệu, hy vọng sẽ học hỏi được điều gì.
Mặc cho Thiên Luân Hồi tìm cỡ nào cũng không thấy bóng dáng Lý Thất Dạ đâu.
Ở bờ bên kia, Lý Thất Dạ nhìn chín con kiến ngộ ra đại đạo đã vượt qua cực hạn đại đạo,cho nên Thiên Luân Hồi rung động.
Phải nói Thiên Luân Hồi là thiên tài rất lợi hại, một người biết hàng. Thiên Luân Hồi nhìn sơ là hiểu ngay đại đạo của Lý Thất Dạ rất ghê gớm.
Lý Thất Dạ biến mất, Thần Nhiên Phượng Nữ thở phào nhẹ nhõm. Thần Nhiên Phượng Nữ giống như các đại nhân vật, hy vọng kết cuộc của Lý Thất Dạ là sống không thấy người, chết chẳng thấy xác. Nếu Lý Thất Dạ chết trong ao nước thì Thần Nhiên Phượng Nữ đỡ mệt nhọc.
Long Tôn Thiên nhìn ao nước chằm chằm:
- Tiểu tử này là người tà môn nhất ta từng thấy.
Long Tôn Thiên là thiên kiêu tuyệt trần nhất thế hệ trước, gã không giống đám quỷ tộc tin tưởng Lý Thất Dạ sống không thấy người, chết chẳng thấy xác.
Lam Vận Trúc nín thở, trong chỗ này nàng là người duy nhất lo lắng an toàn của Lý Thất Dạ. Lam Vận Trúc thấy Lý Thất Dạ sáng tạo rất nhiều kỳ tích, nhưng hắn đột nhiên mất tích làm nàng lo âu. Mặc dù Lam Vận Trúc rất tin tưởng Lý Thất Dạ nhưng vẫn không kiềm được lo lắng.
Trong khi đám tử đồ mừng thầm đột nhiên vang tiếng nổ điếc tai.
Ầm!
Chính giữa ao nước bỗng phát ra tiên quang vô tận chiếu sáng khắp ao nước.
- Nhìn kìa, là Lý Thất Dạ!
Tiên quang chiếu rọi nguyên ao nước, một bóng người xuất hiện giữa cái ao, Lý Thất Dạ đứng ngay giữa ao nước.
- Hắn đến chỗ sâu nhât ao nước!
Nhìn Lý Thất Dạ xuất hiện giữa ao nước, mọi người biến sắc mặt. Vì tất cả suy đoán cơ duyên lớn nhất thủy vực nằm ở giữa ao.
Các cường giả quỷ tộc nhăn nhó như nuốt phải ruồi, đặc biệt đám tu sĩ quỷ tộc vừa rồi vui sướng khi người gặp họa lúc này cơ mặt cứng ngắc.
Mới rồi bọn họ rất đắc ý, bây giờ Lý Thất Dạ xuất hiện tát cho một cú quá đau.
- Lý Thất Dạ vớt được báu vật!
Trong tiên quang, Lý Thất Dạ vớt thứ gì từ dưới nước lên, đó là một tảng đá, một tảng đá dài. Tiên quang vô tận phát ra từ tảng đá đó. Tảng đá kia đôi khi bắn ra tiên quang như lửa cháy, đôi khi là huyền băng, có khi như thanh mọc. Các vòng tiên quang thay đổi, đây là một khối tiên thạch!