Đạo xuống sáu mươi bước, Thiên Luân Hồi không kiêu ngạo, ngược lại biểu tình hết sức nghiêm túc. Đối với thiên tài vô song như Thiên Luân Hồi, bước ra sáu mươi bước không có gì đáng để kiêu ngạo, lúc này gã chẳng qua đứng cùng vạch xuất phát với Lý Thất Dạ.
Hơi thở bí ẩn trên người Thiên Luân Hồi càng đậm đặc, gã chìm trong hơi thở bí ẩn, thân hình mờ nhạt.
Hơi thở bí ẩn đan xen vào nhau thành một đại đạo, con đường chậm rãi trải dài dưới chân Thiên Luân Hồi, để gã từ từ đi sâu vào ao nước.
Con đường dưới chân Thiên Luân Hồi cực kỳ bí ẩn, đại đạo pháp tắc đan xen thành con đường dường như đến từ căn nguyên đại đạo. Các sợi pháp tắc khởi nguồn từ nơi bắt đầu của quỷ tộc, tràn ngập hơi thở căn nguyên.
Nhìn thấy Thiên Luân Hồi đi, nhiều đại nhân vật đế thống tiên môn như Cự Khuyết thánh địa rung động hỏi:
- Đó là cái gì? Báu vật sao?
Một lão tổ đại giáo chấn động nói:
- Đó là đại đạo của Thiên Luân Hồi, trẻ tuổi vậy mà đã bắt đầu tạo dựng đại đạo của mình, tương lai tươi sáng đây, sau này không tành tiên đế cũng sẽ là hiền tổ.
Lão tổ Trùng Hoàng đế thống nhìn càng xa hơn, biến sắc mặt nhỏ giọng nói:
- Đại đạo của Thiên Luân Hồi thẳng hướng đạo căn nguyên quỷ tộc chúng ta, hắn không chỉ lợi hại. Chẳng lẽ đệ nhất hung mộ có ngọn nguồn gì liên quan với quỷ tộc?
Đại đạo bày ra dưới chân Thiên Luân Hồi, gã chậm rãi bước đi. Bước chân Thiên Luân Hồi không nhanh nhưng tràn ngập tự tin, mọi người rung động nhìn.
- Thiên Luân Hồi đúng là có thiên phú vô song.
Lý Thất Dạ nhìn đại đạo trải đường cho Thiên Luân Hồi, gật đầu, nói:
- Xem ra hắn được tham ngộ lớn bờ bên kia biển hoàng kim, giúp hắn được ích lợi lớn.
Đúng là Thiên Luân Hồi được tham ngộ lớn bờ bên kia biển hoàng kim, giúp ích cho gã rất nhiều.
Thiên Luân Hồi chậm rãi đi tới, cường giả quỷ tộc đếm bước chân cho gã.
Thiên Luân Hồi đi đến bảy mươi bước, quỷ tộc hò reo:
- Bảy mươi bước!
Thiên Luân Hồi đi bảy mươi bước, đại đạo lót đường gã vẫn băng băng tiến tới. Thiên Luân Hồi đi không nhanh nhưng khá nhẹ nhàng, muốn đột phá tám mươi bước hoàn toàn không thành vấn đề.
Đám mệnh cung đánh giá thế này:
- Hắn có hy vọng đột phá một trăm bước!
Bất cứ lão bất tử đại giáo nào đều không tự tin sẽ đi ra một trăm bước, trừ phi là cường giả trong truyền thuyết đích thân giá lâm. Đám đại hiền bình thường như bọn họ tuyệt đối không đi ra một trăm bước được.
Nhưng bây giờ Thiên Luân Hồi là thiên tài trẻ tuổi có cơ hội đi ra một trăm bước, đám lão tổ đại giáo rớt tròng mắt, chênh lệch thiên phú bày ra rõ ràng.
- Tám mươi bước!
Chốc lát sau Thiên Luân Hồi đi ra tám mươi bước, quỷ tộc hưng phấn tru lên. Có tu sĩ quỷ tộc hếch mặt nhìn đời, có người cười khẩy liếc Lý Thất Dạ.
Đám tu sĩ quỷ tộc cho rằng Thiên Luân Hồi đánh bại Lý Thất Dạ là tất nhiên. Chờ Thiên Luân Hồi đánh bại Lý Thất Dạ rồi quỷ tộc sẽ trút giận.
Sau khi Thiên Luân Hồi bước ra tám mươi bước thì đam thiên tài Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử hoàn toàn lu mờ. Bọn họ đã không suy nghĩ nhiều nữa, chênh lệch hai bên quá xa.
Hiện giờ bọn họ là cảnh giới thánh tôn, cứ cho là Thiên Luân Hồi cùng đẳng cấp, đạo hạnh không cách biệt quá lớn nhưng tham ngộ thanh âm, chênh lệch thiên phú là lạch trời không thể bước qua.
Thiên tài tuyệt thế như Thiên Luân Hồi không thể chỉ tính toán bằng lệch cự ly đạo hạnh, thêm một mệnh cung đã là cách biệt lớn, càng đừng nói lĩnh ngộ áo nghĩa đại đạo.
- Chín mươi bước!
Trong khi Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử vẻ mặt buồn bã thì Thiên Luân Hồi đi chín mươi bước.
Thiên Luân Hồi đi không hề vất vả, quỷ tộc rất hưng phấn. Đế thống tiên môn như Cự Khuyết thánh địa thầm cảm thán.
- Phá trăm không thành vấn đề!
Truyền nhân của bọn họ so sánh với Thiên Luân Hồi đúng là cách biệt quá xa, đặc biệt là phần ngộ tính, Thiên Luân Hồi bỏ xa Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử.
Lý Thất Dạ nhìn Thiên Luân Hồi bước ra bước thứ chín, bật cười nói:
- Thú vị, đến lượt ta đuổi theo.
Lý Thất Dạ bước chân vào ao nước.
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, Lam Vận Trúc đếm số ngay:
- Một, hai, ba, bốn, năm . . .
Lần này may mắn Lam Vận Trúc chuẩn bị trước, nàng báo số kịp bước chân Lý Thất Dạ đi.
Lý Thất Dạ vừa vào ao nước liền hấp dẫn tu sĩ quỷ tộc chú ý:
- Lý Thất Dạ đi vào!
Thấy Lý Thất Dạ đi nhanh, có cường giả quỷ tộc hơi lo lắng hỏi:
- Hắn có đuổi kịp Thiên Luân Hồi đại nhân không?
Tu sĩ quỷ tộc ghét Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
- Hừ! Thiên Luân Hồi đại nhân là thiên tài mạnh nhât của quỷ tộc chúng ta, dù Lý Thất Dạ đuổi kịp chưa chắc thắng được Thiên Luân Hồi đại nhân. Người kiên trì đến cuối cùng mới thắng, đi nhanh thì có gì ghê gớm . . .
Tu sĩ quỷ tộc nói một nửa chợt ngừng bặt.
- Chín mươi bước!
Trong khi các cường giả quỷ tộc lo âu thì Lý Thất Dạ đã chạy tới chín mươi bước, làm tu sĩ quỷ tộc ghét hắn ngừng lời, muốn nuốt lại những gì mình đã nói cũng không kịp.
Nhìn Lý Thất Dạ sải bước ra chín mươi bước, lão bất tử quỷ tộc chửi thầm:
- Tiểu tử này còn là con người không?
Chớp mắt Lý Thất Dạ đuổi kịp Thiên Luân Hồi. Trong ao nước, Lý Thất Dạ xa xa nhìn Thiên Luân Hồi.
Lý Thất Dạ nói:
- Lợi hại, thiên phú siêu quần, có thể tham ngộ đại đạo căn nguyên quỷ tộc đã đủ tư chất trở thành tiên đế. Tiếc thay ngươi bất hạnh sinh cùng thời đại với ta. Ta đã thấy, giờ hãy kiến thức của ta đi.
Lý Thất Dạ dứt lời, luồng sáng chợt lóe tựa như đại đạo giãn ra, sâu phá kén hóa bướm. Lý Thất Dạ tựa như có thần trợ bước nhanh vào ao nước, tốc độ ngày càng mau. Lý Thất Dạ như bay lên trời.
Lý Thất Dạ quá nhanh, Thiên Luân Hồi kiềm không được ngừng lại dùng thiên nhãn nhìn. Khi thấy đại đạo Lý Thất Dạ giãn ra, Thiên Luân Hồi biến sắc mặt, mất bình tĩnh.
Thiên Luân Hồi ngộ được đại đạo ở bờ bên kia, đã có hình dạng ban đầu. Thiên Luân Hồi không biết cũng ở bờ bên kia, Lý Thất Dạ tham ngộ ra một đại đạo độc nhất vô nhị, có hình dạng ban đầu của nó.
Đại đạo này hơn xa của Thiên Luân Hồi.
Khi thấy Lý Thất Dạ lướt đi như bay trên ao nước, Thiên Luân Hồi biến sắc mặt.
- Một trăm mười một, một trăm mười hai, một trăm mười ba . . .
Lam Vận Trúc đếm số bước chân đã không theo kịp tiết tấu, Lý Thất Dạ càng lúc càng nhanh, mau đến nỗi không gì sánh bằng. Lúc này không phải Lý Thất Dạ ao nước một bước một thế giới, hắn mới là một bước một thế giới.
Không phải ao nước ngăn bước chân Lý Thất Dạ mà là hắn kéo theo ao nước. Không phải ao nước một bước một thế giới, là dưới chân Lý Thất Dạ khiến ao nước một bước một thế giới.
Lý Thất Dạ một bước sán tạo một thế giới, không phải ao nước một bước sinh ra một thế giới. Giờ phút này, dưới chân Lý Thất Dạ thay đổi quan hệ chủ yếu và thứ yếu, hắn nắm giữ diễn biến nguyên ao nước.
Thiên Luân Hồi đứng lại, hơi thở bí ẩn bao phủ toàn thân gã, không thấy mặt mũi thế nào nhưng gã im lặng không còn thái độ nắm giữ tất cả.