Lý Thất Dạ nói:
- Đi hướng đó, nếu không lầm đường thì chỗ đó có thứ ta cần.
Lam Vận Trúc tò mò hỏi:
- Là cái gì?
Một đóa Dạ Thế hoa đã làm Lam Vận Trúc rung động, đối với nàng là cơ duyên lớn.
Nhưng đối với Lý Thất Dạ thì không là gì, hắn muốn không phải phần mộ bí chi bí có chí bảo độc nhất vô nhị mà mọi người đỏ mắt, hắn muốn chiếm thứ khác hơn.
- Không biết.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đệ nhất hung mộ có năm đại vực, có năm phần mộ bí chi bí. Dù là ta cũng không dám chắc thứ đằng sau phần mộ bí chi bí, nhưng phần mộ bí chi bí có nhân quả.
Lý Thất Dạ mang theo Lam Vận Trúc bước vào hư không mênh mông, bằng vào tu vi hiện tại của hai người dư sức vượt qua hư không, huống chi nơi này không phải bầu trời cửu thiên.
Lam Vận Trúc đi theo Lý Thất Dạ vượt qua hư không chẳng biết được bao lâu thì thấy một mảnh rực rỡ, ánh sáng lấp lánh bạc, chói mắt mà hấp dẫn.
Lam Vận Trúc nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng rung động. Từng dải ngân hà như thác nước rơi xuống, tụ tập thành ngân hà vô biên, mênh mông bất tận, đưa mắt nhìn không thấy cuối.
Dòng sông sao lăn lăn ánh bạc, trông thật mộng ảo, tựa biển bạc. Ánh sao vô tận tụ tập, ánh sáng lấp lánh không chân thật, như mộng ảo.
Lam Vận Trúc nhìn biển sao ánh sáng bạc trước mắt, nàng rất rung động:
- Đây là đâu?
Trên đời tồn tại nơi như vậy đúng là khó tin.
Đôi mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm nhìn biển sao lăn tăn sóng gợn trước mắt:
- Ta cũng không biết.
Biển sao mênh mông vô tận gã là thiên địa sinh ra, hoặc người sáng tạo, không rõ ràng.
- Bây giờ chúng ta nên đi đâu?
Lam Vận Trúc nhìn biển sao không biết đi hướng nào, ngân hà bao la, dường như nó là cả vũ trụ, không thấy cuối.
Rào rào!
Lam Vận Trúc đang hỏi chợt vang tiếng nước, một con cá chép to nhảy lên. Cá cháp nhảy lên cao dậy sóng, ánh sao rơi, loáng thoáng nghe tiếng trong trẻo của sao.
Nhìn con cá chép nhảy lên cao, Lam Vận Trúc rung động:
- Kim cương lý!
Lam Vận Trúc không ngờ sẽ gặp kim cương lý tại đây.
Trong thủy vực, chư lão Thiên Lý Hà tìm được kim cương lý, sau khi nó vào ổ thì biến mất. Chư lão Thiên Lý Hà không tìm thấy bóng dáng kim cương lý, không ngờ nó ở trong phần mộ bí chi bí.
Rào rào!
Kim cương lý bơi lội trong biển sao rất vui vẻ, nó nhảy lên cao rồi lặn sâu xuống nước, tốc độ siêu nhanh bơi đi xa.
- Đuổi theo nó!
Lý Thất Dạ thả tứ chiến đồng xa ra, cùng Lam Vận Trúc cưỡi tứ chiến đồng xa đuổi theo kim cương lý.
Kim cương lý bơi nhanh trong ngân hà, tứ chiến đồng xa của Lý Thất Dạ không chậm, chớp mắt đuổi kịp kim cương lý.
Lý Thất Dạ ra lệnh cho tứ chiến đồng xa:
- Theo sát nó!
Bốn đồng mã cất vó lao nhanh theo sau đuôi kim cương lý, mặc kệ nó phóng lên cao hay lặn xuống nước cũng không thoát khỏi tứ chiến đồng xa.
Lam Vận Trúc nhìn kim cương lý bơi nhanh, mở miệng hỏi:
- Kim cương lý có thể đưa chúng ta đi nơi mình muốn sao?
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Tuyệt đối có thể, nó không đơn giản là con cá chép. Mặc dù kim cương lý ít khi chủ động công kích người nhưng đừng xem thường nó.
Trong biển sao, tiếng vó ngựa ầm ầm, bốn con đồng mã đuổi theo kim cương lý không thả. Kim cương lý bơi siêu nhanh, đôi khi nhảy vọt khỏi biển sao, cực kỳ xinh đẹp, đồ sộ. Đôi khi kim cương lý lặn sâu xuống biển sao im lìm thật lâu. Mặc cho kim cương lý bơi cỡ nào cũng không thoát khỏi tứ chiến đồng xa được.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc nhanh chóng đuổi theo kim cương lý trong biển sao, ao nước bên ngoài không biết có bao nhiêu người phát cuồng, tức giận điên lên.
Trong ao nước vang tiếng rít gào:
- Tiểu súc sinh, trừ phi ngươi không ra, nếu không vĩnh viễn không tha cho ngươi!
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa bỏ cuộc, dù lão có đế khí cũng không cách nào đến giữa ao nước.
Không chỉ lão tổ Cự Khuyết thánh địa bỏ cuộc, các cường giả tu sĩ không đuổi theo tới nơi được, đành từ bỏ. Có thể nói hiếm ai đi ra trăm bước, số người đếm trên đầu ngón tay.
Lão tổ đại giáo núp trong bóng tối không tiếc liều một phen vẫn khó bước ra một trăm bước, có thể bước ra năm, sáu chục bước đã là lợi hại.
Lúc này không chỉ lộ ra Lý Thất Dạ tà môn, còn có Thiên Luân Hồi vô song. Thiên tài chính là thiên tài, đặc biệt là thiên tài yêu nghiệt, lão tổ đại giáo không phục cũng không được.
Nhìn vòng xoáy trong ao nước, có người khẽ thở dài:
- Không phải cường giả trong truyền thuyết ra tay thì không ai có hy vọng.
Nhưng cường giả trong truyền thuyết đâu dễ ra tay, lão tổ đại giáo còn không muốn xuất thế càng đừng nói đến cường giả trong truyền thuyết từng oai phong một thời đại.
Nhìn đàn cá nước vây quanh thủy quy cõng bia nước, nhiều người đặt mục tiêu vào chúng nó.
- Đàn thủy ngư, thủy quy chắc chắn có bí mật lớn!
Tuy mọi người khó thể vào sâu trong ao nước nhưng thủy quy cõng bia nước bơi khắp nơi. Vì vậy khi thủy quy tới gần, có người dùng thần thông hút thủy quy, định bắt nó.
Nhưng thủy quy như làm bằng nước, ai túm nó đều vang tiếng nước, thủy quy rơi vào trong ao biến thành thành nước. Chốc lát sau thủy quy xuất hiện ở một hướng khác, vẫn cõng bia nước bơi lội, không bị ảnh hưởng chút nào.
Có tộc trưởng già ẩn tộc từng ra tiên đế nhìn thủy quy cõng bia nước bơi lội khắp nơi, nhớ đến một số truyền thuyết ghi chép trong tộc:
- Đây không phải sinh linh trong nước, càng không phải cá, rùa gì. Chúng nó chỉ là một phần của ao nước.
- Có lẽ chúng nó là mấu chốt mở ao nước, muốn bắt được nó cần có chìa khóa đệ nhất hung mộ.
Tuy đây chỉ là suy đoán nhưng nhiều đại giáo cường quốc gật gù công nhận. Đế thống tiên môn biết nhiều hơn, bọn họ cảm thấy suy đoán này rất đáng tin.
Nhưng dù đoán đúng cũng vô dụng, bởi vì chìa khóa đệ nhất hung mộ nằm trong tay Lý Thất Dạ.
Nghĩ đến chìa khóa đệ nhất hung mộ nằm trong tay Lý Thất Dạ là đám người nghiến răng. Đặc biệt Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống, bọn họ nghiến bể răng, căm hận nói:
- Họ Lý, chúng ta chưa xong!
Cự Khuyết thánh địa tiền mất tật mang, bọn họ khó khăn bồi dưỡng ra một truyền nhân hôm nay chết thảm trong tay Lý Thất Dạ. Làm Cự Khuyết thánh địa đau lòng nhỏ máu là Đà Sơn Chung bị Lý Thất Dạ cướp đi, chuyện này vốn không thể xảy ra. Đại hiền không cách nào cắt đứt liên kết giữa Đà Sơn Chung và Cự Khuyết thánh địa, nhưng Lý Thất Dạ cắt được. Bây giờ Cự Khuyết thánh địa không triệu hồi Đà Sơn Chung về được, hỏi sao bọn họ không tức giận phát cuồng?
Mọi người đều biết trong ao nước có báu vật, nhưng không vào sâu bên trong thì không lấy được. Muốn có tứ tốt phải vào giữa ao nước, nhưng lão tổ đại giáo cũng không vào được càng đừng nói người khác.
Có một người có thể đến gần, đó là Thiên Luân Hồi, gã từng quyết đấu với Lý Thất Dạ. Mọi người đều thấy biểu hiện của Thiên Luân Hồi, tuy về sau gã bỏ cuộc nhưng tất cả biết gã có thể đi sâu hơn bất cứ ai có mặt.
Đúng dịp là Thiên Luân Hồi chưa rời đi, gã đứng phía xa quan sát. Một số đại nhân vật quỷ tộc nảy ý xúi giục Thiên Luân Hồi.