Mãi đến đời Đế Tọa kinh tài tuyệt diễm, rốt cuộc lần mò ra huyền diệu trong chư ảm, kéo dài đại đạo vô thượng của Diệu Thế tiên đế.
Nhưng Đế Tọa chưa hoàn thành đại đạo vô thượng, gã muốn thi triển nó sẽ hao tổn nhiều huyết khí, thậm chí cần tiêu hao thọ huyết. Có thể nói thi triển đại đạo này cần trả giá rất đắt.
Ầm!
Đế Tọa lại đánh bay Lý Thất Dạ, lần lượt điều động thiên địa tinh khí, thúc giục pháp tắc. Lý Thất Dạ muốn thử xem có thể dùng pháp tắc đối kháng chư ảm đại đạo không, nhưng tạm thời không được, ít nhất công pháp bình thường vô dụng.
Nhìn Lý Thất Dạ liên tục dùng pháp tắc đều không có phản ứng, đám người rợn tóc gáy.
- Chư ảm!
Mọi người đều biết Lý Thất Dạ nghịch thiên, bây giờ hắn hoàn toàn chịu đòn, 48 sức đánh trả. Một số người thì thầm cái tên chư ảm, sống lưng lạnh lẽo. Cái tên chư ảm như nguyền rủa, tu sĩ quỷ tộc cũng sợ.
Bốp!
Lý Thất Dạ bóp cổ Lý Thất Dạ nhấc hắn lên, tùy thời bẻ gãy cổ hắn.
Đám người Bảo Quy Đạo Nhân biến sắc mặt, nhưng bọn họ bất lực.
Đế Tọa bóp cổ Lý Thất Dạ, mặt vặn vẹo, sát khí ngập trời:
- Đây là vì Phượng Nữ, hôm nay ta muốn lấy đầu của ngươi tế linh hồn Phượng Nữ!
Dù Lý Thất Dạ bị Đế Tọa bóp cổ, mạng sống nằm trong tay gã nhưng hắn vẫn ung dung thản nhiên.
Lý Thất Dạ cười hỏi:
- Ngươi muốn nghe ta nói vài câu không?
Đế Tọa lạnh lùng nói:
- Có di ngôn gì nói hết đi!
Đôi mắt Đế Tọa tràn ngập sát ý, Lý Thất Dạ không khác gì người chết trong mắt gã.
- Một, nói di ngôn thì hơi sớm. Hai, đạo này đúng là lợi hại, nếu ngươi đi tiếp tương lai có thể được thiên mệnh thừa nhận. Ba, tiếc rằng ngươi không đi đến ngày đó được.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Bốn, tuy đạo này không tệ nhưng không vô địch. Ta nói rồi, ta không muốn ỷ mạnh hiếp yếu, đạo của ngươi có thể trấn nhiều pháp tắc của ta nhưng không trấn áp hết toàn bộ pháp tắc. Tuy nhiên đây là chuyện quá khứ, không cần thi triển công pháp nữa. Năm, tới lúc ta ra tay!
Mọi người sững sốt nghe Lý Thất Dạ nói. Lúc này mạng sống Lý Thất Dạ chỉ mành treo chuông mà còn huênh hoang như vậy, mọi người nhìn hắn trong tình thế chịu đòn không có sức đánh lại. Lý Thất Dạ nói hàng loạt, đừng bảo người khác không tin, Đế Tọa cũng không tin.
Đế Tọa cười khẩy nói:
- Bây giờ tất cả đã muộn rồi, nên kết thúc!
Ánh mắt Đế Tọa sắc bén, năm ngón khép lại định bẻ gãy cổ Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đúng là nên kết thúc!
Trong phút chốc Lý Thất Dạ phát ra thức hải, tiếng nổ không dứt. Các mệnh cung bị thả ra, thần quang dào dạt, dị tượng nổi lên như tiên vương tiên đế, chúng tiên tôn sùng. Cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
Ầm!
Thiên địa bái lạy, Lý Thất Dạ phát ra tất cả mệnh cung. Thiên địa tinh khí, lực lượng đại đạo vô tận phục hồi sức sống bàng bạc. Thoáng chốc thiên địa bị chư ảm đại đạo trấn áp lấy lại sự sống.
Ầm!
Đế Tọa không bắt được Lý Thất Dạ, hắn như được tiên vương nhập xác đánh bay gã. Chư ảm đại đạo bị thương nặng, uy lực giảm mạnh.
Khi có người đếm mệnh cung của Lý Thất Dạ, người đó hét to một tiếng:
- Mười . . . Mười . . . Mười hai mệnh cung . . . Không . . . Không . . . Không . . . Không . . . Không thể nào!!!
Tiếng hét cao vút cực kỳ vang dội, mọi người mọi người đều nghe thấy.
Đám người nhìn mệnh cung của Lý Thất Dạ, mười hai mệnh cung mênh mông hiện ra trên đầu hắn.
Mọi người sợ hết hồn. Mười hai mệnh cung, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra. Từ vạn cổ đến bây giờ chưa từng nghe có ai được mười hai mệnh cung.
Nhưng hôm nay kỳ tích ngay trước mắt. Mười hai mệnh cung, là mười hai mệnh cung chân thật. Nếu có ai bảo thấy người nào được mười hai mệnh cung sẽ bị cười nhạo là đang nằm mơ.
Nhưng hôm nay cả đám người có mặt, thấy tận mắt Lý Thất Dạ sở hữu mười hai mệnh cung. Mọi người ngây như phỗng.
Đế Tọa, Thiên Luân Hồi, loại thiên tài siêu đẳng gặp chuyện không kinh khi thấy mười hai mệnh cung đều mặt trắng bệch, cơ thể run rẩy.
Bọn họ có kinh tài tuyệt diễm, tuyệt thé vô song cỡ nào khi chứng kiến mười hai mệnh cung đều bị đả kích mạnh.
Thiên tài như Đế Tọa, Thiên Luân Hồi biết sau chín mệnh cung, mở ra mệnh cung thứ mười rất khó khăn. Bọn họ biết mười hai mệnh cung là chuyện không thể xảy ra.
Đế Tọa, Thiên Luân Hồi cho rằng chuyện không thể nào lại thực hiện trên người Lý Thất Dạ. Bọn họ kinh tài tuyệt diễm đến mấy đều bị kích thích lớn.
Rhật lâu sau đám người lấy lại tinh thần, lão tổ đại giáo như gặp quỷ hét to một tiếng:
- Chuyện này không . . . Không . . . Không . . . Không . . . Không thể xảy ra! Mười hai mệnh cung!
Ầm!
Mười hai mệnh cung biến mất, đầu Lý Thất Dạ đội trời, hắn bao trùm cửu thiên, trên vạn giới, khung trời nằm trong tay hắn.
Bốn cung thành vực, tám cung thành quốc, mười hai cung thành trời. Từ vạn cổ đến bây giờ câu nói này lưu truyền thật lâu, nhưng chưa từn có ai chứng kiến cảnh tượng mười hai cung thành trời.
Lúc này không biết bao nhiêu người mắt thấy kỳ tích xảy ra.
Giờ phút này, đầu Lý Thất Dạ đội khung trời như tiên vương đi theo, chúng tiên bái lạy. Trên bầu trời Lý Thất Dạ là đứng đầu vô thượng. Vạn chúng cũng thế, tiên vương cũng vậy, chẳng là gì. Trên bầu trời dù là tiên gì đều phải đến bái lạy, chúng tiên xưng thần, tiên vương quỳ.
Cảnh tượng này quá rung động, như thể Lý Thất Dạ là đứng đầu vô thượng trên bầu trời, tyu chưa chịu tải thiên mệnh nhưng ở trên thiên mệnh. Giờ phút này, Lý Thất Dạ là tồn tại cao cao tại thượng.
Mặc kệ công pháp gì, bí thuật gì đều trở nên lu mờ, mỏng manh. Mười hai cung là trời, đây đã là công pháp, bí thuật tốt nhất. Mười hai cung đủ để đại biểu hết thảy.
Có được khung trời của mình, còn công pháp gì, bí pháp gì nghịch thiên hơn nữa? Vạn pháp dưới trời, vạn đạo cũng vậy.
Lý Thất Dạ có trời của mình đã àm người không thể tưởng tượng, không ngôn ngữ nào miêu tả nổi.
Lam Vận Trúc nhỏ giọng nói:
- Rốt cuộc hắn thành công mở ra mệnh cung thứ mười hai.
Lam Vận Trúc biết Lý Thất Dạ sớm muộn gì sẽ mở ra mệnh cung thứ mười hai, nàng không ngờ ngày này đến nhanh như vậy.
Nhìn đầu Lý Thất Dạ đội trời, miệng Bảo Quy Đạo Nhân khô khốc:
- Mười hai cung thành trời!
Chư lão Thiên Lý Hà, mọi người có mặt đều cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, chuyện này quá kinh khủng.
Giờ phút này, Bảo Quy Đạo Nhân, lão tổ đại giáo đều mặt không còn chút máu, kiệt sức. Ai cũng không còn sức ngăn cản Lý Thất Dạ nổi lên, Đế Tọa không được, Thiên Luân Hồi cũng không thể.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nên kết thúc!
Không có công pháp, không pháp tắc, khung trời của Lý Thất Dạ đại biểu cho hết thảy. Khi bầu trời trên đầu Lý Thất Dạ khuếch trương, không có gì đỡ nổi.
Đế Tọa biến sắc mặt nói:
- Không!!!
Đế Tọa bất lực không ngăn được.
Ầm!
Đế Tọa bị đánh bay, máu phun tung tóe, mặt trắng bệch. Chư ảm đại đạo hoàn toàn bị khung trời của Lý Thất Dạ trấn áp.