Bình thường người đại thành tiên thể toàn là đẳng cấp đại hiền, không thì chẳng thể nào đại thành tiên thể được. Không có thực lực đẳng cấp đại hiền làm hậu thuẩn không cách nào độ qua thể kiếp đại thành tiên thể.
Bởi vậy từ vạn cổ đến bây giờ có nhiều thiên tài thể chất kinh người như trời sinh thánh thể, tu luyện tiên thể siêu nhanh. Khi còn trẻ bọn họ liền đại thành tiên thể nhưng cuối cùng hay chết đi, chết trong thể kiếp. Lý do rất đơn giản, mặc dù bọn họ tu luyện nhanh chóng nhưng đạo hạnh không theo kịp. Không có đạo hạnh hậu thuẫn cuối cùng sẽ chết thảm dưới thể kiếp đại thành tiên thể.
Lúc này ngực Lý Thất Dạ đang cấu tạo thể phách thứ ba, có kinh nghiệm tạo thể phách thứ hai rồi nên hắn tạo thể phách thứ ba rất quen tay.
Thể phách thứ ba đã có hình thức ban đầu, nó tỏa ánh sáng vô cùng thánh khiết, không bụi không bặm, siêu phàm thoát tục, tựa như mọc cánh thành tiên.
Ai nhìn ánh sáng thánh khiết này sẽ được thanh tẩy tạp niệm trong lòng, trên đời không có gì ô nhiễm được nó.
Vô cấu thể, một trong mười hai tiên thể. Trong Thể Thư, vô cấu thể và phi tiên thể cùng nguồn gốc, sinh ra từ chữ thanh, chí thanh cực thanh.
Chính vì vô cấu thể và phi tiên thể cùng nguồn gốc nên Lý Thất Dạ tu luyện vô cấu thể rất nhanh, dễ dàng.
Vô cấu thể, một trong mười hai tiên thể. Lý Sương Nhan, kiếm thị theo bên Lý Thất Dạ tu luyện vô cấu thể, hắn chọn vô cấu thể làm thể phách thứ ba là có cái lý của nó.
Vô cấu thể, chí thanh vô cấu, thể này vạn vật không nhiễm, vạn pháp đều né. Có thể nói trên đời ít có công pháp nào tổn thương được vô cấu thể.
Trước đó Lý Thất Dạ tu luyện trấn ngục thần thể, phi tiên thể khiến cơ thể hắn biến thành vũ khí đáng sợ nhất. Thử nghĩ xem, Lý Thất Dạ tu luyện vô cấu thể thành công sẽ có uy lực khủng khiếp đến mức nào?
Khi Lý Thất Dạ khởi động ba tiên đế một cánh tay chém ra, uy lực khủng khiếp. Nếu đối phương dùng thần đao vung đao pháp vô địch, trước vô cấu thể thì đao pháp hay công pháp đều không chạm vào được, đao quang khó thể đến gần vô cấu thể.
Đao pháp, công pháp mất hiệu quả, tu sĩ vô địch cỡ nào chém ra nhát đao sẽ giảm bớt uy lực. Lý Thất Dạ tung cú đấm ra siêu nhanh, siêu nặng chém gãy thần đao, giết kẻ địch.
Về phòng ngự thì gặp phải ba thể phách như Lý Thất Dạ coi như chết. Công pháp phòng ngự cường đại cỡ nào đều mất tác dụng trước vô cấu thể. Lý Thất Dạ có thể lao nhanh vào bất cứ phòng ngự nào, thể phách trấn ngục thần thể, phi tiên thể siêu nhanh và siêu nặng chớp mắt giết kẻ thù núp sau phòng ngự.
Vô cấu thể giúp trấn ngục thần thể, phi tiên thể né tránh mọi công pháp, phòng ngự, công kích. Sức phá hoại của trấn ngục thần thể, phi tiên thể được phát huy đến cực hạn.
Đối diện công kích của Lý Thất Dạ, kẻ thù mạnh sẽ thi triển công pháp phòng ngự cường đại ngay. Nhưng thử ghĩ xem, công pháp phòng ngự không làm gì được Lý Thất Dạ, vô cấu thể né tránh tầng phòng ngự. Kẻ địch sau tầng phòng ngự bị trấn ngục thần thể, phi tiên thể va chạm, có thể tưởng tượng hậu quả đáng sợ cỡ nào.
Cho nên Lý Thất Dạ chọn thể phách thứ ba là vô cấu thể, hắn đã đắn đo rất kỹ càng, trong lòng sớm có hệ thống hoàn thiện.
Lý Thất Dạ dưỡng thương một đoạn thời gian, vết thương gần lành hết, lại điều dưỡng một lúc là sẽ phục hồi trạng thái ngày xưa.
Ngày tháng dưỡng thương trong Ngọc Huyết sơn, Lý Thất Dạ trừ tu hành ra còn chỉ điểm Thạch Hạo thuật luyện đan. Thạch Hạo là người rất chăm chỉ, cố gắng. Được Lý Thất Dạ chỉ điểm, Thạch Hạo không dám sơ sẩy, thả lỏng.
Dược đạo của Lý Thất Dạ là loại tuyệt thế vô song, hắn chỉ chút ít đã cho Thạch Hạo được lợi cả đời. Nhờ Lý Thất Dạ chỉ dạy, Thạch Hạo tự mình cố gắng, trình độ luyện đan của gã tăng vùn vụt.
Lý Thất Dạ rất vừa lòng Thạch Hạo tiến bộ. Lý Thất Dạ cho rằng không đủ thiên phú có thể bù đắp bằng cố gắng, nếu một người không cố gắng thì có thiên phú tốt mấy cũng vô dụng.
Thời gian qua nhanh, chớp mắt đã qua nửa năm, cũng tới lúc Thạch Hạo lại thu hoạch trúc hành ngọc huyết trúc.
Hôm nay Thạch Hạo sớm đào trúc hành đầy núi, gã nhìn trong túi tràn đầy trúc hành thì rất hưng phấn, kích động.
Thu hoạch lần này là tốt nhất từ khi Thạch Hạo làm huyện sử đến bây giờ. Nửa năm ngắn ngủi, ngọc huyết trúc hành có bảy phần mười lột xác ba lần, một phần lột xác bốn lần, còn hai phần thì lột xác hai lần.
Chuyện này làm Thạch Hạo rất rung động, nếu gã không tự tay hái ngọc huyết trúc thì không tin nổi. Nửa năm khiến ngọc huyết trúc lột xác bốn lần, đây là chuyện không thể nào. Dưới tình huống bình thường ít ra cần từ năm đến mười năm.
Ngọc huyết trúc hành bốn biến, đây là dược liệu mệnh đan bán được nhiều tiền. Trước kia Thạch Hạo không dám tưởng tượng, nửa năm có sáu phần ngọc huyết trúc hành lột xác hai biến là gã đã rất mãn nguyện, thành tích đủ cho Thạch Hạo lập công.
Giờ đám ngọc huyết trúc hành của Thạch Hạo có bảy phần lột xác ba lần, giúp gã lập công siêu lớn.
Thạch Hạo rất hân hoan, chỉ cần gã trồng thêm vài đợt ngọc huyết trúc thì vào quận phủ dễ như chơi.
Thạch Hạo thu hoạch hết ngọc huyết trúc hành xong nói với Lý Thất Dạ:
- Lý huynh, ta định vào thành nọp ngọc huyết trúc, Lý huynh có muốn đi cùng không?
Lý Thất Dạ ngẫm nghĩ, vừa lúc hắn rảnh rỗi.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Cũng tốt, ta đi dạo thử, cả ngày ở đây sắp mốc meo.
Lúc sắp đi Lý Thất Dạ đặc biệt dặn Thạch Hạo:
- Chuyện luyện đan và phối phương nhớ đừng nói cho người thứ ba biết, dù là người thân nhất cũng không được. Nó sẽ mang đến họa sát thân cho ngươi.
Thạch Hạo là người thành thật, Lý Thất Dạ lo gã lỡ mồm khai thật nên đặc biệt dặn dò.
- Lý huynh, yên tâm đi. Ta là dược sư, đã qua hệ thống nhập môn đúng tiêu chuẩn.
Thạch Hạo nói:
- Ta dùng chân mệnh thề sẽ không nói cho ai nghe về phối phương, luyện đan.
Thạch Hạo nghiêm túc thề bằng chân mệnh. Thạch Hạo là dược sư, không phải kiểu dược sư nửa mùa, gã đã trải qua hệ thống nhập môn đúng tiêu chuẩn. Thạch Hạo biết rõ quy tắc của dược sư, ví dụ không truyền phối phương cho người thứ ba này nọ.
Ngọc Huyết sơn cách Đăng Thạch huyện không quá xa, nên Thạch Hạo đi bộ xuống núi. Thạch Hạo cố ý muốn dẫn đường Lý Thất Dạ ngắm phong cảnh Đăng Thạch huyện.
Đăng Thạch huyện là một huyện không quá to trong Cự Trúc quốc, nhưng nó không hẻo lánh. Đăng Thạch huyện khá phồn vinh.
Trên đường cái đi hướng Đăng Thạch huyện thường thấy cảnh tượng không có trong nhân hoàng giới.
Trên con đường lớn tùy thời thấy đá lăn hoặc người đá đủ hình dạng. Có tảng đá mới biết lăn, da số là lần đầu xuống núi, tò mò và ngơ ngác quan sát thế giới.
Nơi đây là Thạch Dược giới, thiên hạ của Thạch Nhân tộc, yêu tộc cho nên người đi đường chẳng hề ngạc nhiên khi thấy Thạch Nhân tộc vừa mới có sự sống, bọn họ đã thói quen.
Trừ tảng đá biết lăn mới có sự sống ra còn có người đá đủ kiểu đủ hình dạng. Tốt chút thì là hình người, tệ hơn thì là đầu người mình động vật, tệ nữa là hình dạng động vật. Tảng đá lăn là người đá vừa mới có sự sống.