Nếu tách ba tử hồn ra giấu đi thì miễn tử hồn không bị diệt là ngươi sẽ bất tử.
Dù cơ thể ngươi bị hủy, chân mệnh bị diệt, miễn tử hồn còn thì ngươi không chết, có thể làm lại chân mệnh, cơ thể mới.
Đối với tu sĩ đây là chuyện không thể nào. Có thể làm lại cơ thể nhưng nếu chân mệnh chết nghĩa là đi bán muối thật.
Nhưng Tử Thư là một trong Cửu Đại Thiên Thư, nó thần kỳ như vậy đấy. Miễn tử hồn còn, dù chân mệnh bị diệt vẫn có cơ hội sống lại.
Đương niên nó không có nghĩa là trường sinh bất tử, tử hồn chỉ giúp Lý Thất Dạ không bị giết chết.
Tử hồn còn sẽ không bị chết bất đắc kỳ tử, ví dụ bị người giết, rơi vào chỗ hiểm. Tử hồn còn, dù chân mệnh bị diệt vẫn sống lại.
Tu sĩ sẽ sống mãi đến khi chết già, lúc hết tuổi thọ mà tử hồn vẫn còn cũng không cứu được tu sĩ tới số.
Tử hồn chỉ giúp tu sĩ không giết vì trường hợp ngoài ý muốn, không thể tránh khỏi sống hết tuổi thọ, chết già.
Lý Thất Dạ luyện thành tử hồn, bây giờ hắn đang giấu ba hồn đi. Mặc kệ giấu ba hồn ở đâu, phong ấn nó vào vật gì, miễn thứ đó không bị hủy thì Lý Thất Dạ mãi mãi có hy vọng.
Hiện nay Lý Thất Dạ cần suy nghĩ là giấu ba hồn ở nơi nào hay cái gì. Lý Thất Dạ cần tìm ba nơi hoặc ba món đồ thích hợp đểp hong ấn ba hồn, hắn phải tách ba hồn ra, hành động hết sức bí mật.
Chỉ cần Lý Thất Dạ giấu ba hồn đi, ba nơi hoặc ba món đồ có cái nào không bị hủy thì hắn mãi mãi không chết, chờ khi nào chết già mới thôi.
Khi đó có hai khả năng Lý Thất Dạ chết, một là hắn sống đến ngày chết già, hai là có người tìm ra ba chỗ hoặc ba thứ Lý Thất Dạ giấu hồn, hủy hết cả ba thì mới giết hắn được.
Bởi vậy bây giờ Lý Thất Dạ đối mặt một vấn đề cực kỳ quan trọng, đó là làm sao tìm ba nơi hoặc ba thứ thích hợp giấu tử hồn, cất ở ba chỗ bí mật nhất. Có như thế tương lai Lý Thất Dạ đối diện tình huống nào cũng khó chết.
Chuyện này không dễ dàng cho Lý Thất Dạ, muốn chọn ba nơi rất khó khăn.
Chỉ có Lý Thất Dạ biết trong tương lai xa xôi hắn sắp đối diện tình huống đáng sợ hơn sức tưởng tượng, khi đi đến bước đó hắn phải bảo đảm tử hồn của mình không bị phát hiện.
Lý Thất Dạ cực kỳ cẩn trọng về vấn đề này, hắn hiểu rằng tương lai sắp đối địch với cái gì, hắn cần tìm ra ba chỗ cực kỳ bí mật.
Lý Thất Dạ ở lại Ngọc Huyết sơn tu luyện, chỉ điểm đan thuật cho Thạch Hạo. Chớp mắt ba tháng qua đi, hôm nay một vị khách không mời đến Ngọc Huyết sơn.
Nhìn vị khách, Thạch Hạo giật mình kêu lên:
- Bạch lão!
Trong chỗ nhỏ như Đăng Thạch huyện thì dược chủ Bạch lão là đại nhân vật rất ghê gớm, lão đột nhiên đến Ngọc Huyết sơn làm Thạch Hạo hết hồn. Gã không ngờ Bạch lão sẽ tự đến Ngọc Huyết sơn.
Thạch Hạo cảm thấy đại nhân vật như Bạch lão nếu có chuyện gì ra lệnh một tiếng là đệ tử sẽ chạy chân ngay. Bây giờ Bạch lão tự mình đến Ngọc Huyết sơn, đây là chuyện không thể nào.
Bạch lão vừa đến Ngọc Huyết sơn, mặc kệ Thạch Hạo ngạc nhiên, lão bắt lấy cánh tay gã hỏi dồn:
- Mau cho ta biết, bằng hữu của ngươi ở đâu?
Thạch Hạo sợ hết hồn, nhìn bộ dạng căng thẳng của Bạch lão làm gã tưởng đâu Lý Thất Dạ gây lớn chuyện.
Thạch Hạo lắp bắp hỏi:
- Bạch lão, Lý huynh đã . . . Đã làm chuyện gì?
Bạch lão vội nói:
- Không có gì, ngươi mau dẫn ta đi gặp hắn, ta có chuyện muốn thỉnh giáo hắn!
Thạch Hạo thở phào nhẹ nhõm, trả lời:
- Lý huynh ở bên trong.
Nói xong Thạch Hạo lấy làm lạ, thỉnh giáo? Bạch lão là dược chủ nổi tiếng lừng lẫy trong Đăng Thạch huyện, đại nhân vật như lão cần gì thỉnh giáo Lý huynh?
- Dẫn ta đi gặp hắn!
Bạch lão chạy nhanh vào trong nhà, nói Thạch Hạo dẫn lão chẳng bằng bảo là lão kéo gã đi. Bạch lão sốt ruột như có lửa đốt sau lưng.
Bạch lão mới kéo Thạch Hạo vào nhà thì Lý Thất Dạ bước ra, hắn bất ngờ nhìn lão.
Lý Thất Dạ hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
Thấy mặt Lý Thất Dạ, Thạch Hạo vội nói:
- Lý . . . Lý huynh, Bạch lão muốn gặp ngươi.
Thạch Hạo chạy tới nói nhỏ vào tai Lý Thất Dạ:
- Bạch lão là người tốt, nếu Lý huynh có chuyện gì đừng ngại cứ trao đổi với Bạch lão.
Thạch Hạo bị Bạch lão hù sợ, thấy bộ dáng sốt ruột của lão cứ tưởng đâu Lý Thất Dạ gây họa.
Bạch lão mặc kệ Thạch Hạo nhỏ to, lão khom lưng hướng Lý Thất Dạ:
- Lần trước vội vàng gặp mặt, tiểu lão có mắt mà không thấy Thái Sơn. Tiểu lão xin tự giới thiệu, tiểu lão tên Bạch Ông, không biết nên xưng hô công tử như thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn Bạch Ông, thản nhiên nói:
- Lý Thất Dạ.
Thạch Hạo rất ngạc nhiên. Bạch lão là đại nhân vật trong Đăng Thạch huyện, dù là huyện chủ cũng cung kính ba phần. Thạch Hạo làm huyện sử đã lâu, trừ phi là Cổ Tùng yêu vương, gã chưa tèng thấy Bạch lão khách sáo với ai như vậy.
Bạch Ông nhìn Lý Thất Dạ, xoa tay hỏi:
- Không biết Lý công tử xuất thân từ từ đâu, ở môn phái nào?
- Chỉ là tán tu, phiêu bạt không ổn định.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Nếu Bạch lão có chuyện gì xin cứ nói thẳng.
Bạch lão vội xua tay nói:
- Không có không có, Lý công tử quá khách sáo, gọi ta Bạch Ông được rồi. Ta không nhận nổi Lý công tử kêu Bạch lão.
Thái độ của Bạch Ông làm Thạch Hạo hết hồn, nhìn Bạch lão khiêm tốn, gã không dám tin vào lỗ tai mình.
Lý Thất Dạ lười nói nhảm, hỏi thẳng:
- Có việc thì nói đi.
Bạch Ông xoa tay, cười gượng nói:
- May mắn được Lý công tử chỉ điểm, nếu không công sức của ta trôi sông đổ biển. Thật sự đa tạ Lý công tử, nhờ những lời Lý công tử nói bừng tỉnh người trong mộng, nếu không thì gốc Xích Lang thảo của ta sẽ bị hủy.
- Sau khi được Lý công tử chỉ điểm, ta đi đầm lầy đào đất đắp quanh Xích Lang thảo. Đúng như Lý công tử nói, Xích Lang thảo thành công lột xác lần thứ bảy, ta vô cùng cảm kích. Công tử thần thông bác học khiến tiểu lão nhân tự biết xấu hổ.
Sau khi được Lý Thất Dạ chỉ dẫn, Bạch Ông không mấy tin tưởng, dù nửa tin nửa ngờ nhưng thấy Xích Lang thảo hấp hối mà lão đành bó tay, cuối cùng lão làm liều áp dụng cách hắn chỉ.
Kỳ tích xảy ra. Bạch Ông đào đất ở đầm lầy về đắp cho Xích Lang thảo không lâu sau hồn thảo phục hồi sức sống, những ngày tiếp theo Xích Lang thảo thành công lột xác lần thứ bảy.
Bạch Ông quá rung động, lão hiểu ngay đã gặp cao nhân. Lý Thất Dạ chỉ liếc sơ liền biết phối phương nước phù sa của riêng lão, biết lão đào Xích Lang thảo ở đâu. Lý Thất Dạ thuận miệng chỉ dẫn, không chỉ cứu Xích Lang thảo còn giúp nó thuận lợi lột xác lần thứ bảy và đã thành công.
Quen thuộc dược lý, rành nuôi dược là dược sư lợi hại biết bao, cảnh giới hơn xa Bạch Ông mười tám con phố. Dược đạo không chỉ luyện đan còn có phần nuôi dược.
Bạch Ông biết mình gặp một thiên tài dược đạo lợi hại, lão phản ứng lại, bất chấp tất cả chạy tới Ngọc Huyết sơn tìm Lý Thất Dạ. Bạch Ông rất may mắn, Lý Thất Dạ chưa rời đi.