Dù chỉ trên danh nghĩa nhưng lấy cái gì đánh động hắn?
Cổ Tùng yêu vương hỏi:
- Theo ta thấy rất khó có thứ gì đánh động hắn được, dường như mọi thứ đều không lọt vào mắt hắn.
Cổ Tùng yêu vương nói có lý, trong thạch nhân phường Lý Thất Dạ ra tay vung tiên đế tinh bích, người như thế không thiếu thần khí tiên vật. Cho dù thần khí tiên vật đánh động được Lý Thất Dạ thì Cự Trúc quốc không có món nào đáng giá giữ hắn lại.
Có yêu vương chợt nhớ một việc:
- Hay . . . Chúng ta có một thứ, không chừng thứ này là tất cả dược sư muốn có.
Tử Yên phu nhân con ngươi co rút, chậm rãi nói:
- Yêu vương đang nói đến tiên lộ trong truyền thuyết?
- Đúng vậy!
Yêu vương đó trả lời:
- Tiên lộ của Cự Trúc quốc chúng ta nghe nói từng khiến dược đế Dược quốc muốn có, không chừng thứ kia sẽ thuyết phục được Lý công tử.
Tử Yên phu nhân cười khổ nói:
- Tiên lộ của Cự Trúc quốc chúng ta . . .
Tử Yên phu nhân nhìn mười tám yêu vương, chậm rãi nói:
- Trong các vị yêu vương có ai từng thấy tiên lộ của Cự Trúc quốc không?
Nghe Tử Yên phu nhân nói, mười tám yêu vương im lặng, đúng là bọn họ chỉ biết tiên lộ trong truyền thuyết.
Truyền thuyết Cự Trúc quốc có tiên lộ là báu vật vô thượng, nhưng đó luôn là truyền thuyết, từ vạn cổ đến bây giờ không ai từng thấy tiên lộ.
Từ vạn cổ đến bây giờ các đời hoàng chủ Cự Trúc quốc không mấy tin tưởng truyền thuyết này, cảm thấy đó chỉ là truyền thuyết, Cự Trúc quốc không hề có tiên lộ.
Có cách nghi này cũng không lạ, vì mãi đến bây giờ chưa từng có ai thấy tiên lộ của thiên kính.
Nhắc đến tiên lộ là mười tám yêu vương im lặng, không biết nên nói sao. Tử Yên phu nhân cũng lặng im.
Tiên lộ của Cự Trúc quốc từng ộ lên tin đồn nó là vật cực kỳ ghê gớm, nhưng không ai thấy bao giờ.
Bản thân Tử Yên phu nhân không biết có nên tin tiên lộ có thật không, tiên lộ không đơn giản là truyền thuyết, trong hoàng cung Cự Trúc quốc ghi chép xác nhận tiên lộ có thật.
Nhưng tiên lộ ở chỗ nào trong Cự Trúc quốc, làm sao tìm được tiên lộ thì không có thông tin nào tiết lộ.
Các đời Cự Trúc quốc chưa nghe nói có hoàng chủ, đệ tử nào từng thấy tiên lộ. Cho đến nay tiên lộ giới hạn trong truyền thuyết Cự Trúc quốc.
Tử Yên phu nhân là hoàng chủ Cự Trúc quốc, từng tra duyệt nhiều ghi chép nhưng không tìm được tung tích tiên lộ.
- Tiên lộ?
Yêu vương cười khổ nói:
- Ai biết thứ này có thật sự tồn tại không? Dù sao chúng ta chưa từng thấy, thứ hư vô mờ mịt như vậy muốn thuyết phục Lý công tử thì rất khó.
Phi Ưng yêu vương trầm giọng nói:
- Chưa chắc. Tuy có người nói biết bao nhiêu người tìm khắp Cự Trúc quốc đều không thấy tiên lộ, nhưng có một chỗ chưa tìm.
Các yêu vương nhìn nhau.
Cổ Tùng yêu vương trầm giọng hỏi:
- Phi Ưng huynh đang nói đến Trúc viên?
Phi Ưng yêu vương trả lời:
- Đúng vậy, là Trúc viên! Nếu Cự Trúc quốc có tiên lộ thì nó có lẽ nằm trong Trúc viên.
Yêu vương khác lắc đầu, nói:
- Cái này có trời mới biết. Đã có ai vào Trúc viên? Lùi một bước cứ cho là trong Trúc viên có tiên lộ thì đó chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.
Các yêu vương gật gù. Đúng vậy, đương thời hay các đời qua, đệ tử Cự Trúc quốc không một ai vào Trúc viên được.
Trúc viên là thánh địa, cấm địa của Cự Trúc quốc. Trúc viên là một cái sân cực kỳ xưa cũ tuốt đằng sau hoàng cung, sân đó là nơi cây tre to sinh trưởng, cắm rễ.
Trúc viên chẳng những là nơi cây tre mọc, lưng nó dựa Lam Tú sơn mạch, một chỗ rất tốt.
Cho đến nay cây tre to kia là thủ hộ thần của Cự Trúc quốc, tên của nó đặt cho Cự Trúc quốc. Nhưng từ trăm ngàn vạn năm nay trừ thủy tổ Cự Trúc quốc ra không ai vào Trúc viên được.
Các đời qua đệ tử Cự Trúc quốc cường đại cách mấy, dù là đại hiền đều không vào Trúc viên được.
Cự Trúc quốc có nhiều tin đồn về Trúc viên. Nghe đồn cây tre to do một vị thần tiên tự tay gieo trồng, bởi vì gốc tre này là tiên tre đến từ tiên giới nên thần tiên trồng nó tại đây.
Sau khi thần tiên trồng cây tre đã phong cấm Trúc viên nơi cây tre mọc. Tiên tre từng ngày lớn lên, lực lượng càng lúc càng cường đại. Cuối cùng tiên tre biến thành cây tre to, sau cùng thành thần linh.
Tre to biến thành thần linh, phong cấm trong Trúc viên chẳng những không bị phá mà càng cường đại hơn, không ai tới gần được, người ngoài không biết nguyên nhân.
- Có khó vào hay không chẳng quan trọng.
Phi Ưng yêu vương nói:
- Từ trăm ngàn vạn năm nay bao nhiêu dược sư hứng thú tiên lộ của Cự Trúc quốc, dược đế cũng không ngoại lệ. Lý công tử là dược sư không chừng cũng thấy hứng thú với tiên lộ của chúng ta. Nếu Cự Trúc quốc hứa hẹn không chừng Lý công tử sẽ đồng ý ở lại, còn vào được Trúc viên hay không là chuyện của hắn. Nếu Lý công tử có bản lĩnh vào Trúc viên cũng là chuyện tốt cho Cự Trúc quốc.
Các yêu vương nhìn nhau. Cách làm của Phi Ưng yêu vương là đá trái banh cho Lý Thất Dạ, bản thân Cự Trúc quốc cũng không biết tiên lộ ở đâu.
Tử Yên phu nhân trầm ngâm nói:
- Cách kia cũng được.
Tử Yên phu nhân lắc đầu, nói:
- Nhưng đây là lừa bịp, khởi nguyên mâu tỏa chúng ta không nên làm.
Phi Ưng yêu vương nói:
- Bệ hạ, cái này không xem như lừa. Chúng ta chỉ nói cho tiên lộ, còn Lý công tử được đến hay không, được bao nhiêu là chuyện của hắn.
Các yêu vương động tâm, đây là một vị dược đế!
Tử Yên phu nhân vẫn không đồng ý:
- Thôi, chúng ta đừng làm chuyện ngươi, Lý công tử có ở lại hay không hãy xem duyên phận đi.
- Một khi chuyện này lộ ra tức là trở mặt, dù Lý công tử không ở lại làm khách khanh Cự Trúc quốc cũng đừng tính kế như thế.
Phi Ưng yêu vương mở miệng nói:
- Nhưng thưa bệ hạ . . .
Tử Yên phu nhân ngắt lời Phi Ưng yêu vương:
- Về khách khanh ta sẽ tìm thời gian cẩn thận nói chuyện với Lý công tử, đương nhiên cả chuyện tiên lộ. Nhưng chúng ta không dùng thủ đoạn lừa gạt mà là thẳng thắn vô tư.
Tử Yên phu nhân cứng rắn quyết định, Phi Ưng yêu vương thở dài, không nói gì thêm.
Có một thân tín vào báo cáo:
- Bệ hạ, đại công tử của Hoàng Phủ thế gia cầu kiến.
Mười tám yêu vương cùng nhìn Tử Yên phu nhân.
Tử Yên phu nhân nhíu mày nói:
- Hiện tại không tiếp khách.
Thân tín nói:
- Đại công tử Hoàng Phủ thế gia nhất quyết muốn gặp bệ hạ để nói về đại hội dược sư.
Nhắc tới chuyện này nét mặt Tử Yên phu nhân sa sầm, trầm giọng nói:
- Nói với Hoàng Phủ công tử là bây giờ ta không rảnh tiếp kiến hắn!
Cho đến nay Tử Yên phu nhân nổi tiếng thơm, nàng cầu hiền như khát, rất khiêm tốn. Tử Yên phu nhân cực kỳ chú trọng nhân tài, xu hướng chiêu lãm hiền sĩ trong thiên hạ. Hiếm khi Tử Yên phu nhân cứng rắn như hôm nay.
Thân tín nhỏ giọng nói:
- Nhưng có một vị lão tổ Hoàng Phủ thế gia đi theo đại công tử Hoàng Phủ thế gia.
Mặt Tử Yên phu nhân rắn đanh. Mười tám yêu vương biến sắc mặt.
Cổ Tùng yêu vương mở miệng hỏi:
- Hoàng Phủ Hào có ý gì? Muốn ép hôn?