Đế Tôn

Chương 417: Đông cung tắm rửa (2)

Đám người Kim Ngưu Đại Ma Vương, Khương Pháp Vương liếc mắt nhìn nhau, tâm tình trầm trọng, tự mình rời đi.

Giang Nam đi theo Kim Sát vào Thần cung, phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy Thần cung của Bất Tử Minh Vương giống như Thiên Cung, bên trong cơ hồ là một tiểu thế giới, sơn thủy xanh tươi, hồ hải rộng lớn, từng ngọn cung điện dung nạp ở trong tiểu thế giới này.

Nơi này còn có nhiều cô gái xinh đẹp, cũng là chủng tộc tuấn mỹ nhất trong Ma Tộc, áo mặc không nhiều còn nhanh nhẹn bay tới bay lui, tư thái thướt tha động lòng người, ngẩng đầu nhìn lên, là có thể thấy cảnh sắc dưới váy.

Quần áo của các nàng rất thấu, không thể che hết thân thể mềm mại.

- Minh Vương lựa chọn cô gái xinh đẹp nhất thiên hạ bổ túc đến trong hậu cung của mình, thật là làm cho người hâm mộ!

Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước là một tòa núi hùng vĩ nhất, một ngọn cung điện xanh vàng rực rỡ lồng lộng đứng vững, thần uy tràn ngập, đạo tắc chi chít, đan vào thành lưới, nơi đó hẳn là Minh Vương Cung, chỗ ở của Bất Tử Minh Vương!

Trái tim của hắn không khỏi kịch liệt nhảy lên mấy cái, Bất Tử Minh Vương gần ngay trước mắt, giết chết Thần minh cư ngụ ở phàm trần này, không chỉ là tâm nguyện của những đại ma đầu Thí Thần Cốc khác, thậm chí Giang Nam cũng rất muốn tự mình tham dự đến trong trận chiến này, tận mắt nhìn thấy quá trình đồ thần!

- Tương lai ta cũng muốn đồ thần, hướng Thần minh diệt quê nhà ta kia lấy lại công đạo, mà lần này tàn sát Bất Tử Minh Vương, chính là vì trận chiến tương lai của ta thêm nhiệt!

Đột nhiên, Kim Sát như có biết nhìn hắn một cái, cau mày nói:

- Sư đệ, nhịp tim của ngươi rất mau.

Giang Nam như không có chuyện gì xảy ra, cười nói:

- Tiểu đệ sắp thấy Thần, lạy Thần làm sư, có chút không nhịn được kích động.

Kim Sát gật đầu, không nghi ngờ gì nói:

- Ta năm đó bái Minh Vương vi sư, cũng vạn phần kích động. Sư đệ, nơi này chính là Dưỡng Tâm Cung, bên trong chính là Hoán Thanh Trì, sư đệ đi vào tắm rửa, đợi ba ngày sau, Minh Vương tự nhiên sẽ đích thân diện kiến.

Hắn dừng lại ở trước một tòa cung điện, cũng không có đi vào.

Chỉ thấy hai thiếu nữ xinh đẹp cười vui tiến lên đây, vịn Giang Nam vào bên trong, cười duyên nói:

- Tiểu lão gia bên trong, chúng tỷ muội chúng ta đợi đã lâu!

Giang Nam chỉ cảm thấy thân thể ôn hương mềm mại, tâm thần không khỏi có chút hoảng hốt, trong lúc vô tình đi tới ngọc trì ở chỗ sâu trong cung điện, chỉ thấy hơn mười cô gái tuyệt sắc đứng hầu ở bên cạnh Hoán Thanh Trì, chờ hầu hạ hắn.

Những cô gái xinh đẹp này mục như tranh vẽ, có mỹ nhân cho hắn cảm giác phảng phất là núi lửa sắp phun trào, hai vú rất ngạo nhân, cổ áo nửa lộ, có lại là như băng sơn, lãnh diễm ngạo nghễ, còn có là thơ ngây chân thành, có linh lung khéo léo, có văn tĩnh nhàn thục giống như đại gia khuê tú.

Hắn tựa như tiến vào đông cung, các thiếu nữ để cho hắn không kịp nhìn.

Mỹ nhân tiến lên, không khỏi phân trần liền thay Giang Nam cởi áo nới dây lưng, quần lót cũng không có còn dư lại cho hắn, cười duyên nói:

- Tiểu lão gia mệt nhọc thật lâu, nói vậy đã mệt mỏi, thiếp thân cẩn thận hầu hạ, lão gia cần phục vụ đặc thù sao? Không cần lão gia vận động, thiếp thân có thể thay ngài làm tất cả.

Sắc mặt Giang Nam trở nên hồng, hắn vẫn còn là lần đầu gặp phải loại chuyện này, còn chưa kịp trả lời, chỉ thấy những cô gái này cũng cỡi trần truồng, ôn hương nhuyễn ngọc, ôm lấy hắn tiến vào Hoán Thanh Trì.

Một thiếu nữ nóng bỏng cười hì hì nói:

- Tiểu lão gia, thiếu nữ phàm trần kia là không thú vị nhất, xương cốt cứng ngắc, nơi nào có thể vượt qua chúng ta? Lão gia muốn chơi như thế nào là có thể chơi như thế đó, buộc chặc, gấp, giắt, ngựa gỗ, đĩa quay,... chỉ cần lão gia tận hứng, chúng ta liền thỏa mãn.

Giang Nam rất là động tâm, ho khan một tiếng, chần chờ nói:

- Ba ngày sau ta liền muốn đi bái kiến Minh Vương, há có thể làm loạn?

- Vui đùa một chút có cái gì không được?

Lại có một thiếu nữ hé miệng cười nói:

- Lão gia đem đồ vật bên trong thân thể bài xuất, cũng tương đương với trong cơ thể tắm rửa một lần, thần thanh khí sảng, thích hợp đi gặp minh Vương Đại lão gia!

- Điều này cũng đúng...

Giang Nam gật đầu, đột nhiên thức tỉnh, lắc đầu nói:

- Ta mấy ngày nay chiến đấu, trong lòng có cảm ngộ, tự nhiên thừa dịp trong khoảng thời gian này tỉ mỉ ngộ đạo. Đợi tắm rửa xong, các ngươi tất cả lui ra, ta cần bế quan ba ngày.

Một thiếu nữ ngây thơ cong miệng lên, từ sau lưng của hắn dán lên, dùng hai vú giúp hắn thanh tẩy, tràn đầy co dãn, rất là mê người, để cho tâm viên ý mãn, khó có thể tự giữ. Những thiếu nữ khác cũng xông tới, tinh tế chà lau, thân thể trước mắt lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng ngực cùng ngực thân mật dán sờ, để cho Giang Nam cảm thấy chịu không nổi.

Còn có hai thiếu nữ Ma Tộc trần truồng ôm nhau, da thịt ma sát, cảnh xuân kiều diễm, thỉnh thoảng phát ra rên rỉ không rõ ý nghĩa, để cho hắn cơ hồ ý chí hỏng mất.

- Nếu ta thật sự làm, lão quỷ Bất Tử Minh Vương biến thái kia, nhất định sẽ rình coi ta, hơn nữa bọn người đại ca, nhị ca đoán chừng cũng sẽ nhìn trộm, trước mắt bao người, nửa niềm vui thú cũng không có...

Cũng may những thiếu nữ này thanh tẩy xong, riêng phần mình đứng dậy rời ngọc trì, mặc quần áo, lẳng lặng thối lui khỏi nơi đây, để cho Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm.

- Nhân cơ hội này, đem Đạo Đài bát cảnh tâm pháp của Ma Ngục Huyền Thai Kinh thôi diễn đi ra ngoài!

Thân thể Giang Nam xích lõa, nhấc chân đi ra Hoán Thanh Trì, trải qua tắm rửa cùng các thiếu nữ kia thanh tẩy, hắn khắp cả người vô cấu, giống như tân sinh.

Thân hình của hắn cân xứng thon dài, mặc dù trải qua sát phạt chiến đấu, lần lượt bị thương, nhưng chiến đấu cũng không có ở trên thân thể của hắn lưu lại vết thương, da thịt của hắn từ dưới làn da hơi đội lên, không có nửa phần cảm giác dử tợn, mỗi một phần da thịt đều vừa đúng.

Mặc dù luyện hóa nhiều Minh Vương thần huyết, để cho hắn thoạt nhìn giống như làm bằng vàng ròng, biến thành một vị thiếu niên Kim Thân, nhưng tóc của hắn như cũ đen nhánh, thuận trơn phi trên vai, bọt nước từ sau trợt xuống.

Mặc dù Minh Vương thần huyết bị hắn luyện hóa, nhưng mà Giang Nam thủy chung khống chế những thần huyết này, không để cho thần huyết xâm nhập trong trái tim của mình.

Giang Nam mặc quần áo, giống như thiếu niên thư sinh, tĩnh hạ tâm lai tinh tế thôi diễn Ma Ngục Huyền Thai Kinh.

Chỉ thấy những thiếu nữ Ma Tộc kia rời đi, đã đốt hương trầm, mùi thơm xông vào mũi, hun hương quần áo của hắn.

Hắn tích lũy thật sự quá hùng hậu, thần huyết của Bất Tử Minh Vương vừa mở rộng tư chất của hắn, khai thác tầm nhìn của hắn, lấy kiến thức nhãn giới của hắn hôm nay, diễn hóa Đạo Đài bát cảnh tâm pháp liền dễ dàng rất nhiều.

Giang Tuyết tỷ tỷ truyền thụ cho hắn Ma Ngục Huyền Thai Kinh không có Đạo Đài bát cảnh cùng với tâm pháp phía sau, hôm nay Giang Nam đã hiểu, mục đích khai sáng môn công pháp này, chính là muốn Tu Luyện Giả tự mình đi hoàn thiện pháp môn tiếp sau, chân chính làm được cảnh giới tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất