Đế Tôn

Chương 93: Thánh Tông Sỉ Nhục (1,2)

- Hạt giống tốt!

Vị cẩm bào giám khảo kia lật qua lật lại danh sách, nhìn lướt qua, đề bút nhẹ nhàng vẽ một cái nói:

- Đinh Song? Ngược lại là cái có thể đào tạo, đây là lần thứ nhất hắn tiến vào Vũ Thánh Các, liền có thể kiên trì đến đệ ngũ quan, hắn tu luyện cũng là tuyệt học bình thường, ở trước mặt tuyệt học Thánh tông ta căn bản không đủ xem. Nếu như hắn có thể tu hành tâm pháp Thánh tông ta, đoán chừng tiếp theo hắn có thể đả thông thứ bảy quan, trở thành nhập thất đệ tử! Người này đáng giá chú ý.

Theo thời gian chuyển dời, lại có người bị xoát xuống dưới, cũng có người qua cửa, tiến vào quan tiếp theo, nhưng đáng giá cẩm bào giám khảo kia chú ý, tự tay viết lời bình lại rải rác không có mấy.

- Ồ? Hơn một canh giờ đi qua, như thế nào còn có người ở trong Vũ Thánh Các?

Đã qua thật lâu, cẩm bào giám khảo kia hướng phía dưới đếm, chỉ thấy phía dưới chỉ có chín mươi tám người, còn có hai người như trước đang qua cửa, không khỏi động dung nói:

- Lực dẻo dai của hai người này mạnh như vậy, vậy mà có thể ở bên trong bầy yêu kiên trì đến bây giờ, có thể đào tạo, đều là nhân tài!

Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ thấy hoa quang lóe lên, một người chật vật không chịu nổi bị truyền ra Vũ Thánh Các, toàn thân mồ hôi nhỏ giọt, giống như là từ trong nước bị vớt đi ra, vù vù thở hổn hển, bi phẫn vạn phần kêu lên:

- Ta chỉ thiếu chút nữa, liền có thể đả thông thứ bảy quan, trở thành nhập thất đệ tử, hôm nay thất bại trong gang tấc, lại muốn đợi một năm!

Hắn hiển nhiên đã là môn sinh của Huyền Thiên Thánh tông, lần này tiến vào Vũ Thánh Các chính là muốn bỗng nhiên nổi tiếng, trở thành nhập thất đệ tử, không ngờ lúc đánh tới thứ bảy quan rốt cục tu vi chưa đủ, bị xoát xuống dưới.

- Người này cũng đáng được tài bồi.

Cẩm bào giám khảo kia đề bút vẽ một cái, lập tức lật qua lật lại danh sách, cười nói:

- Còn có một người tên là Giang Nam, vẫn còn ở bên trong Vũ Thánh Các, Phong sư huynh, người này hiện tại ở cửa thứ mấy?

- Đệ ngũ quan.

Vị Phong sư huynh kia nhắm mắt lại xem xét động tĩnh trong Vũ Thánh Các, đột nhiên mở to mắt, sắc mặt biến đổi cực kỳ quái dị:

- Mấy vị sư huynh, các ngươi tới nhìn xem, tiểu hỗn đãn tên là Giang Nam kia đến tột cùng đang làm gì đó?

Trong tay hắn một đám Thần Quang phun trào, hóa thành một mặt gương sáng, đem cảnh tượng bên trong Vũ Thánh Các rõ ràng phản ánh đi ra, mấy vị giám khảo cúi đầu xem xét, lập tức giận tím mặt.

- Vô liêm sỉ!

- Hắn ăn gian!

- Ranh con!

Ở bên trong mặt gương sáng kia, Giang Nam đứng ở bên cạnh giếng sâu, khoan thai tự đắc, trong tay cầm một đại cung, rì rì kéo ra Nhạn Minh Cung, từng mũi tên một hướng trong giếng vọt tới. Trong giếng yêu thú gào thét, còn không có ló đầu ra liền bị hắn bắn chết, thứ hai vẫn còn không leo ra, lại bị hắn bắn chết, có thể nói là bị chết biệt khuất vô cùng.

Mấy vị giám khảo chứng kiến một màn bên trong gương sáng này, nguyên một đám sắc mặt tái nhợt, tức giận đến tay chân phát run. Mục đích Huyền Thiên Thánh tông thành lập Vũ Thánh Các, chính là vì thông qua chiến đấu tuyển bạt nhân tài tư chất cùng thực lực xuất chúng, bất quá dựa theo loại biện pháp này của Giang Nam, căn bản thể hiện không được thực lực của hắn!

Hắn đứng ở bên cạnh giếng, chỉ cần động một ngón tay, liền có thể bắn chết yêu thú trong giếng, ngay cả nửa điểm nguy hiểm cũng không có.

Bất quá, Giang Nam xác thực không có trái với quy củ của Huyền Thiên Thánh tông. Huyền Thiên Thánh tông cho phép người tham gia khảo hạch mang theo binh khí, bởi vì coi như là mang theo pháp bảo, không có thực lực Thần Thông cấp, cũng không cách nào phát huy ra bất luận uy lực gì.

Những giám khảo này cũng đã nghĩ qua có người am hiểu sử dụng cung tiễn, ở trong ấn tượng của bọn hắn, võ đạo cường giả sử dụng cung tiễn nhất định là công kích từ xa, ở trong cửa bốn phía chạy tránh né yêu thú, chậm rãi bắn tên, hơi không cẩn thận liền bị yêu thú vây quanh, sẽ gặp chịu khổ đào thải.

Nhưng mà tuyệt đối không để cho bọn hắn nghĩ đến chính là, Giang Nam vậy mà không phải bằng vào thân pháp chạy, mà là ngăn ở bên cạnh giếng, rì rì đem từng con yêu thú bắn chết ở trong giếng.

Sắc mặt cẩm bào giám khảo kia trầm xuống, không vui nói:

- Tiểu tử này đả thông đệ ngũ quan, chính là ký danh đệ tử của Thánh tông ta, nếu thật sự để cho hắn thành ký danh đệ tử, là một đại sỉ nhục của Thánh tông ta, tuyệt đối không thể để cho hắn thực hiện được!

- Sư huynh nói đúng, sỉ nhục Thánh tông ta đã có một cái, không cần thứ hai!

Mấy người lời còn chưa dứt, Giang Nam đã thông qua đệ ngũ quan, đi vào thứ sáu quan, như trước là đứng ở bên cạnh giếng, rì rì hướng trong giếng vọt tới, thấy mà mấy vị giám khảo kia nghiến răng nghiến lợi, cả giận nói:

- Ăn gian thì cũng thôi đi, hết lần này tới lần khác còn chậm rãi như thế, kéo dài thời gian, rõ ràng là không đem chúng ta những giám khảo này để vào mắt, tội đáng chết vạn lần!

Cẩm bào giám khảo kia mang bộ mặt sầu thảm nói:

- Hắn lại không có trái với quy củ, chúng ta cũng không có cớ trừng phạt hắn.

Mấy người khác vẻ mặt không cam lòng, gầm nhẹ nói:

- Chủ khảo sư huynh, chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy trơ mắt nhìn xem hắn lẫn vào đệ chín quan, trở thành nhập thất đệ tử của Thánh tông?

- Không sao, ta xem tu vi của hắn chỉ là Nội Cương cảnh, mà cây cung kia lại dùng xương gân của yêu thú Thần Thông cấp luyện chế mà thành, kéo động cực kỳ cố sức, hơn nữa hao tổn tu vi.

Cẩm bào giám khảo kia âm hiểm cười cười:

- Rất nhanh hắn sẽ gặp tu vi hao hết sạch, sau đó yêu thú sẽ từ trong giếng tuôn ra, đưa hắn đào thải! Dùng ý kiến của ta, hắn thậm chí ngay cả thứ sáu quan cũng không đi qua được!

Bất quá lại để cho bọn hắn cảm giác được vô cùng biệt khuất chính là, nửa canh giờ qua đi, Giang Nam như trước không nhanh không chậm khai cung bắn tên, tựa hồ không có cảm giác tu vi tiêu hao chút nào.

Một vị giám khảo dở khóc dở cười:

- Tu vi của tiểu hỗn đãn này ngược lại là vô cùng thâm hậu, dùng tu vi của hắn, nếu như thực lực không tính quá xấu, cũng có thể đả thông thứ sáu quan, tiến vào thứ bảy quan. Nếu vận khí tốt mà nói, đả thông thứ bảy quan, tự nhiên cũng có thể trở thành nhập thất đệ tử. Bất quá hắn lại dùng loại phương pháp này, thật sự làm giận, thật sự đáng hận!

Mấy vị giám khảo này đều là Thần Thông cấp cường giả, ánh mắt lợi hại, dĩ nhiên nhìn ra Giang Nam nhất định có thể thông qua thứ sáu quan. Bất quá để cho Giang Nam cứ như vậy vô cùng đơn giản thông qua thứ sáu quan, bọn hắn vẫn là cảm giác vô cùng biệt khuất.

Phong sư huynh kia đột nhiên con mắt sáng ngời, cười nói:

- Chúng ta tuy không cách nào can thiệp vào cách làm của hắn, bất quá lại có thể hợp lực thúc dục Vũ Thánh Các, để cho Vũ Thánh Các ở lúc hắn vừa tiến vào thứ bảy quan, yêu thú liền từ trong giếng tuôn ra, không để cho hắn cơ hội thong dong đứng ở bên cạnh giếng!

Mục đích Vũ Thánh Các khảo hạch là chứng kiến thực lực những môn sinh kia, bởi vậy ở lúc tiến vào quan tiếp theo, sẽ có thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, sau đó trong giếng sâu mới có thể phun ra yêu thú.

Cách nghĩ của Phong sư huynh rất đơn giản, cái kia chính là Giang Nam mới vừa xuất hiện ở thứ bảy quan, yêu thú liền phun tới.

Mấy người ngay ngắn vỗ tay tán thưởng, chỉ chờ Giang Nam đột phá đến thứ bảy quan, liền lập tức thúc dục Vũ Thánh Các.

Bên cạnh giếng sâu thứ sáu quan, Giang Nam như trước lão thần khắp nơi khai cung bắn tên, vẫn không biết mình đem mấy vị giám khảo kia chọc giận gần chết, thầm nghĩ:

- Ta dùng tốc độ này tiêu diệt yêu thú, có lẽ đủ ít biểu hiện đi à nha?

Sau một lúc lâu, yêu thú rốt cục bị hắn giết tận, hoa quang lóe lên, Giang Nam xuất hiện ở thứ bảy quan. Nào biết hắn vừa mới xuất hiện, liền nghe gầm lên giận dữ, trong giếng sâu một tiếng trống vang lên, nhảy ra một đầu yêu thú khổng lồ, trong đầu buồn bực liền hướng hắn phóng đi, căn bản không để cho hắn thời gian đứng ở bên cạnh giếng!

Cẩm bào giám khảo kia cùng bọn người Phong sư huynh cười ha ha, vừa mới nở nụ cười một nửa, liền rốt cuộc cười không đi xuống, chỉ thấy sau lưng Giang Nam đột nhiên xôn xao một tiếng, sinh ra hai cánh chim màu đen, hai cánh chấn động, liền bay lên không trung, đối diện lấy cái giếng sâu, để cho yêu thú phía dưới bị vồ ếch chụp hụt.

Lập tức, mấy vị giám khảo càng thêm biệt khuất chứng kiến, Giang Nam đối với đầu yêu thú nhảy ra cái giếng sâu kia chẳng quan tâm, kéo ra Nhạn Minh Cung, đâu vào đấy bắn về phía cái giếng sâu, không cho yêu thú nhảy ra.

Xùy~~!

Hắn bắn ra một mũi tên, đem yêu thú trong giếng chuẩn bị leo ra bắn đến giày vò, yêu thú đằng sau hết thảy bị ngăn ở đáy giếng.

Xùy~~!

Giang Nam lại bắn ra một mũi tên, đem yêu thú bắn chết, tự nhủ:

- Thứ bảy quan quả nhiên dữ dội, so mấy quan phía trước lợi hại hơn rất nhiều, khó trách đả thông Vũ Thánh Các rất khó, quan tiếp theo hơn phân nửa tốc độ yêu thú bắt đầu khởi động sẽ nhanh hơn.

Ở dưới mặt, đầu yêu thú nhảy ra cái giếng sâu kia gào thét liên tục, tung nhảy như bay, lại thủy chung kém một chút không có thể bắt lấy Giang Nam.

Bên ngoài Vũ Thánh Các, vị cẩm bào giám khảo kia đột nhiên cười nói:

- Ta có chủ ý, thực lực yêu thú thứ tám quan càng mạnh hơn nữa, lực tung nhảy cũng càng thêm kinh người, độ cao Vũ Thánh Các có hạn, quan tiếp theo cho dù Giang Nam kia bay đến trên nóc nhà, cũng sẽ bị yêu thú trảo xuống!

Yêu thú thứ bảy quan thực lực cực kỳ cường đại, hơn nữa thông hiểu võ học, thả người nhảy lên liền cao tới trăm trượng, yêu thú tầng tiếp theo thực lực chỉ biết càng mạnh hơn nữa, đến lúc đó Giang Nam trốn ở phía trên cũng không an toàn.

Mấy vị giám khảo lộ ra vẻ chờ mong, hận không thể thay Giang Nam ra tay đem tất cả yêu thú hết thảy quét dọn, chỉ có điều Huyền Thiên Thánh tông có quy củ của mình, cấm bọn hắn nhúng tay khảo hạch môn sinh.

Đã qua thật lâu, lúc này Giang Nam mới đem yêu thú trong giếng trừ tận, lập tức hai mũi tên đem đầu yêu thú tung nhảy gào rú phía dưới kia bắn chết.

- Tiểu tử này rốt cục sẽ kinh ngạc rồi!

Bọn người Cẩm bào giám khảo vạn phần chờ mong, nào biết hoa quang lóe lên, lúc Giang Nam vừa mới xuất hiện ở thứ tám quan, chỉ nghe bành một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy hai cánh của hắn chấn động, lập tức đột phá âm chướng, sau một khắc xuất hiện tại ở phía trên giếng sâu.

Trong giếng, một đầu yêu thú càng thêm dữ dội vừa mới thò đầu ra, còn chưa kịp nhảy ra, liền nghe một tiếng Tượng Minh truyền đến, ngang một tiếng, một cái chân to hung hăng đạp xuống, sinh sinh đem con yêu thú này giẫm rơi đáy giếng.

Xùy~~!

Giang Nam giương cung, chậm rãi bắn ra một mũi tên.

- Tốc độ của Tiểu gia hỏa này, như thế nào nhanh như vậy?

Bọn người Cẩm bào giám khảo tức giận đến dựng râu trừng mắt, cơ hồ thổ huyết.

- Tiểu quỷ đầu này chẳng lẻ muốn dựa vào ăn gian một đường qua cửa, một mực đả thông đến đệ chín quan sao?

Bọn người Phong sư huynh chỉ cảm thấy ngực một hồi bị đè nén, lẩm bẩm nói:

- Nếu bị hắn dùng loại thủ đoạn này đả thông chín quan Vũ Thánh Các, mặt mũi những giám khảo chúng ta đây liền không còn sót lại chút gì rồi.

- Cái kia có thể làm sao? Tiểu hỗn đãn này thủy chung không muốn cùng yêu thú liều mạng, chúng ta còn có thể đem hắn ném vào trong giếng sao?

Cẩm bào giám khảo kia đột nhiên trầm giọng nói:

- Không cần phải nói nữa, hắn đã đả thông thứ bảy quan, tuy thủ đoạn bại hoại một tí, nhưng chỉ cần thông thứ bảy quan, cũng đã là nhập thất đệ tử của Thánh tông ta, đây là quy củ, không thể vi phạm.

- Sỉ nhục ah sư huynh!

Vài tên giám khảo trăm miệng một lời nói:

- Lan truyền đi ra ngoài, mặt mũi Thánh tông ta ở đâu?

- Chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Ngày sau lúc khảo hạch liền lập ra quy củ, vũ khí khác tiến vào Vũ Thánh Các đều có thể sử dụng, duy chỉ có không thể sử dụng cung tiễn, miễn cho lại bị người luồn qua khe hở.

Cẩm bào giám khảo kia trầm tư một lát, cơ bắp khóe mắt nhảy lên nói:

- Hiện tại nan đề của chúng ta là, Giang Nam này trở thành nhập thất đệ tử đã là sự tình chắc chắn, chỉ là chúng ta nên đem tiểu tử này giao cho vị trưởng lão nào trong sư môn đến điều giáo?

Mấy vị giám khảo hai mặt nhìn nhau, liếc nhau lắc đầu nói:

- Tiểu tử này thật là đau đầu, tu vi bất quá là Nội Cương cảnh, vạn nhất đem hắn đề cử đến vị trưởng lão nào làm môn hạ, vị trưởng lão kia phát hiện tu vi của hắn chỉ là Nội Cương cảnh, lại có một bụng ý nghĩ xấu, khó có thể quản giáo, đây chẳng phải là muốn giận chó đánh mèo chúng ta sao?

Đôi mắt của Phong sư huynh lập loè: truyện được lấy tại TruyenFull.com

- Huyền Thiên Thánh tông chúng ta đã có một sỉ nhục, hôm nay lại thêm một cái sỉ nhục, vậy thì dứt khoát đừng trắng trợn lộ ra, lặng lẽ đem tiểu sỉ nhục này giao cho đại sỉ nhục quản giáo. Như vậy thần không biết quỷ không hay, chúng ta cũng không tính mất mặt.

- Lời ấy có lý, sỉ nhục của Thánh tông chúng ta, đã sớm kêu la lấy muốn chúng ta cho nàng một đệ tử chơi đùa, chỉ là chúng ta thương tiếc nhân tài, cái này mới không có đưa nhập thất đệ tử cho nàng tai họa.

Mấy vị giám khảo ngay ngắn vỗ tay, cười nói:

- Hiển nhiên chúng ta là đối với tên xú tiểu tử Giang kia không thể làm gì, dứt khoát để cho sỉ nhục kia đi hàng phục hắn, khắc chế hắn, bởi vì cái gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mặc kệ do bọn hắn giày vò đi, chúng ta lại không cần đau đầu rồi!

- Việc này không nên chậm trễ, hiện tại ta liền thiên lý truyền âm, nói cho nàng biết tin tức tốt này!

Bọn hắn vừa mới thương nghị hoàn tất, Giang Nam đã đả thông thứ tám quan, đi vào đệ chín quan, đến cửa ải này, hắn lại không có tiếp tục chiến đấu xuống, mà là tâm niệm vừa động, liền bị chuyển dời ra Vũ Thánh Các.

- Ta "hạ thấp" như vậy, ngay cả đệ chín quan cũng không có thăm dò, nhất định sẽ không gây chú ý ánh mắt của người ngoài.

Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ trong lòng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất