Dược Thần

Chương 1072: Thần Thánh Thẩm Phán (2)

- Thủy Mộc song hệ áo nghĩa chi hư không trảm!

- Ah!

Một kích này, Thiên địa cũng như bắt đầu rung động lắc lư, tiếng rít bén nhọn vang lên, không gian bị rách nát như tờ giấy, nguyên tố chi nhận ẩn chứa khí tức khủng bố nhắm ngay Khảm Bối Nhĩ bay vút mà đi.

- Ah!

Trong miệng Khảm Bối Nhĩ không ngừng thét, khô trảo đen kịt liên tục vung vẩy, linh lực cường đại bành trướng, muốn phá vỡ lông giam Thiên địa này nhưng lại vô dụng, Khảm Bối Nhĩ chỉ có thể khiến lồng giam Thiên địa cực lớn này liên tục lắc lư, không ngừng bạo tạc nổ tung, nhưng thủy chung vẫn không sụp đổ.

- Kiệt Sâm!

Trong khi Khảm Bối Nhĩ không ngừng giãy dụa, muốn phá vỡ lồng giam Thiên địa này thì trong miệng Lam Nguyệt Cổ Sâm lại phát ra hét to.

- Tạp Tư Ốc Nhĩ, cùng nhau giết hắn đi!

Kiệt Sâm sớm đã hiểu rõ trong miệng hét to, đồng thời ngang nhiên xuất thủ.

Đạo đạo thần mang năm màu từ trong cơ thể hắn không ngừng tách ra, Kiệt Sâm cả người như hóa thành một ngũ sắc Chiến Thần, trọng kiếm màu đen trên tay tách ra đạo đạo ngũ sắc hào quang, sáng lạn vô cùng.

- Giáp Thần Sát Quyết!

- Ngũ Hành sinh diệt, đại đạo nguyên tình!

Kiệt Sâm trong miệng gào thét, trọng kiếm màu đen trong tay hóa thành một đạo Cực Quang năm màu, nhắm ngay chỗ của Khảm Bối Nhĩ quét ngang qua.

Ầm ầm!

Vòm trời sụp đổ, hủy diệt hết thảy, trực tiếp hàng lâm trên đỉnh đầu Khảm Bối Nhĩ.

Một bên, Tạp Tư Ốc Nhĩ đã nhận được Kiệt Sâm nhắc nhở cũng triệt để bạo phát, cả người trở nên vô cùng thành kính, thần sắc nghiêm túc và trang trọng, trong thân thể xanh thẳm sắc mang theo trong suốt tách ra đạo đạo lam mang chói mắt, trong thiên địa chung quanh bỗng nhiên nổi lên tuyết nhụy

- Thần băng thân thể, diệt thần chi băng, hủy diệt thế gian, đóng băng Thiên địa.

Thanh âm lãnh khốc và vô tình từ trong miệng Tạp Tư Ốc Nhĩ truyền ra, trên Huyền Băng kiếm trong tay hắn lập tức tách ra lam mang chói mắt, trong không khí vô số Băng Hệ nguyên tố chi lực, hóa thành hào quang lốm đa lốm đốm, điên cuồng trào vào Huyền Băng kiếm trong tay hắn, tạo thành một thanh băng kiếm khổng lồ, chém về phía Khảm Bối Nhĩ.

- Không tốt.

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Khảm Bối Nhĩ cũng triệt để bối rối, ba chiêu này của Lam Nguyệt Cổ Sâm, Kiệt Sâm và Tạp Tư Ốc Nhĩ nếu đánh trúng, dù hắn là cửu giai Thánh Linh sư, sợ rằng cũng phải ôm hận cửu tuyền, cho dù không chết̉, cũng tuyệt đối sẽ mất nửa cái mạng.

Dưới nguy cơ trước mắt, đôi mắt Khảm Bối Nhĩ thoáng cái trở nên huyết hồng, khóe miệng mở ra, lộ ra hai hàng răng sắc nhọn, diện mục dữ tợn.

Phốc phốc!

Hắn mãnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, hóa thành một đoàn tinh khí màu đỏ, vươn ngón tay sắc nhọn ra, ở phía trên liên tục huy động, không ngừng liên tiếp viết xuống phù văn huyền ảo.

- Huyết Minh đại pháp, phi Thiên độn Địa, phá cho ta!

Theo tiếng gào thét của Khảm Bối Nhĩ, cả người hắn dần trở nên hư vô, như là không cùng một không gian với mọi người vậy, ẩn ẩn như muốn biến mất.

Đúng lúc này, đột ngột...

- Quang Minh chi thần, thự quang phổ chiếu!

Một thanh âm thánh khiết, động lòng người đột nhiên vang lên trong thiên địa, trên không như bỗng nhiên xuất hiện một vòng Liệt Nhật, tách ra tia sáng trắng chói mắt.

Xùy~~, Xùy~~!

Những tia sáng trắng này bao phủ lên thân thể Khảm Bối Nhĩ, trên người Khảm Bối Nhĩ vốn dần dần biến mất, sắp ẩn vào hư không bỗng toát ra đạo đạo khói trắng, đồng thời trong miệng Khảm Bối Nhĩ cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân ảnh vốn dần dần biến mất cũng lại lần nữa hiện ra.

- Quang hệ áo nghĩa chi Thần Thánh Thẩm Phán!

Bên trong Liệt Nhật, lại một đạo thanh âm thanh lệ, êm tai vang lên, một hư ảnh cao lớn, xuất hiện trong thiên địa, đây là một nữ tử tuyệt mỹ toàn thân được lông vũ bao trùm, toàn thân hào quang bắn ra bốn phía, hai mắt nhắm chặt, sau lưng giãn ra một đôi cánh chim tản ra tia sáng trắng chói mắt, trong tay giơ lên cao một thanh thánh kiếm cường đại, trắng noãn, trùng trùng điệp điệp bổ về phía Khảm Bối Nhĩ.

- Ầm ầm!

Trong thiên địa, tất cả biến mất, giờ khắc này, chỉ còn lại Cực Quang năm màu của Kiệt Sâm, nguyên tố chi nhận của Lam Nguyệt Cổ Sâm, băng kiếm khổng lồ của Tạp Tư Ốc Nhĩ, cùng với thanh thánh kiếm màu trắng đột nhiên xuất hiện này, cùng nhau nghiền áp về phía Khảm Bối Nhĩ.

- Không!

Trong lồng giam Thiên địa, trên mặt Khảm Bối Nhĩ lộ ra thần sắc hoảng sợ, tiếng thét vang lên, sau một khắc, ba đạo công kích mang theo năng lượng cự đại lập tức nuốt hết hắn.

Tiếng nổ mạnh kinh người vang vọng trên vòm trời, linh lực đáng sợ trong khoảnh khắc cuốn tới, một đạo rung động cự đại, từ trung tâm bạo tạc nhộn nhạo về bốn phía.

- Bồng!

Rung động đến mức tất cả núi rừng bên dưới đều bị chấn thành bụi phấn, hóa thành hư vô, vô luận là cây cối cao lớn hay là nham thạch cứng rắn cũng đều lập tức hoá khí biến mất, ngay cả đại địa trong phạm vi vài dặm cũng bị trực tiếp sụp đổ dưới đạo rung động này, hãm rơi xuống mấy chục thước, hình thành một hố to hình tròn phạm vi vài nghìn dặm.

Vô tận bụi mù tán đi, một thân thể toàn thân lam lũ, toàn thân đều là máu từ trên cao trung tâm bạo tạc nổ tung rơi xuống phía dưới, rồi sau đó lại trùng trùng điệp điệp rơi vào chính giữa hố to hình tròn.

Đúng là Khảm Bối Nhĩ đã bị bốn người Kiệt Sâm đánh trúng .

Giờ phút này, trên người của hắn trải rộng miệng vết thương, máu tươi đầm đìa, nhìn thấy mà giật mình, thân thể nằm trên mặt đất không ngừng run rẩy, trong miệng phún dũng ra bọt máu, rồi sau đó sau khi trùng trùng điệp điệp co rút một chút liền triệt để trút khí.

- Hô!

Tạp Tư Ốc Nhĩ ở trên bầu trời, nhìn thấy một màn này trong miệng thở ra một hơi thật dài, thân thể vốn trong suốt mang theo xanh thẳm của hắn lập tức khôi phục nguyên trạng, cả người lung la lung lay trên không trung, sau đó rơi xuống mặt đất.

- Tạp Tư Ốc Nhĩ!

Một bên, Kiệt Sâm vội vàng tiếp được Tạp Tư Ốc Nhĩ đang rơi xuống.

- Ngươi làm sao rồi?

Kiệt Sâm hỏi thăm, đồng thời linh thức liền cảm giác thân thể Tạp Tư Ốc Nhĩ, vừa cảm giác thì lông mày Kiệt Sâm đã nhịn không được nhíu lại thật sâu.

- Kiệt Sâm...

Tạp Tư Ốc Nhĩ nhìn qua Kiệt Sâm, mí mắt chậm rãi khép kín, tràn ngập suy yếu lên tiếng:

- Trước kia, ta vẫn cho là mình là đại lục đệ nhất thiên tài, đối với ai cũng không phục, nhưng sau khi gặp ngươi ta mới biết được, cái gì mới thật sự là thiên tài.

- Khục khục!

Tạp Tư Ốc Nhĩ kịch liệt ho khan, trên mặt nổi lên một vòng đỏ tươi:

- Đợi sau khi ngươi quay lại Tái Luân đế quốc rồi, xin nhờ ngươi nói cho phụ thân ta biết, cứ nói là, con của hắn Tạp Tư Ốc Nhĩ, không khiến cho gia tộc mất mặt.

Tạp Tư Ốc Nhĩ không kịp thở lên tiếng, cả người vô cùng suy yếu.

Thần băng thân thể này chính là bí thuật của Cổ Lôi Tư gia tộc hắn, nhưng trước khi chưa tấn cấp cửu giai Thánh Linh sư, mỗi một lần thi triển, đều sẽ mang đến cho Linh Sư thương tổn cực lớn, thậm chí không thua gì tự hại bản thân.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất