Một tòa lầu các lớn mang phong cách cổ xưa, chiếm diện tích cực lớn. Không gian bên trong đủ để chứa ba nghìn ghế ngồi! Còn có mấy chục lô ghế xa hoa!
Giờ phút này, trên quảng trường rộng lớn đã chứa đầy các loại xe xa hoa, thậm chí còn có mấy chiếc xe mà kéo xe là một loại linh thú Tần Lập chưa bao giờ thấy!
Thể hình linh thú này cao bốn mét, lớn hơn một vòng so với ngựa bình thường, suốt chiều dài toàn thân là lân giáp, bộ mặt dữ tợn, tản ra khí tức cường đại. Nhìn qua thì cũng phải có thực lực Địa cấp!
Không ít người đều tò mò đánh giá con linh thú này, nghị luận sôi nổi.
- Gia tộc nào mà kiêu ngạo vậy, không ngờ lại dùng loại linh thú này để kéo xe!
- Đúng vậy! Từ trước tới giờ ta chưa từng thấy qua loại linh thú này. Thật không ngờ nó lại có thể phục tùng, thật khiến cho người ta giật mình!
Lúc này, có người kinh hô:
- Đây là Quy Giáp Long Mã của Băng Thiên Nhai sao? Chẳng lẽ lần này còn kinh động đến cả đại phái này sao?
Sau khi người này vừa nói xong, lập tức làm dậy lên một trận kinh hô. Băng Thiên Nhai. Môn phái thần bí nhất trong bảy thế lực tại Huyền Đảo. Theo truyền thuyết thì môn phái của họ nằm ở cực Tây của Huyền Đảo, nơi này ngàn dặm đóng băng, các cơn gió lốc khủng bố suốt ngày tàn phá bừa bãi, đến cả cường giả cảnh giới Chí Tôn cũng không tùy tiện đi qua địa phương đó. Mà nơi đó lại là nơi dừng chân của cả một môn phái, có thể tưởng được sự hùng mạnh của môn phái thần bí này.
Tần Lập và Thượng Quan Thi Vũ vừa bước xuống xe ngựa nghe thấy thế, hai người không kìm được nhìn nhau cười, Tần Lập cười thực quỷ dị, Thượng Quan Thi Vũ cười thật bất đắc dĩ.Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLTuy nhiên, trong đầu Tần Lập cũng dâng lên một ý niệm: Xem ra đan phương thượng cổ trong tay mình đúng là tuyệt thế trân bảo nha! Khó trách Ô Quận Vương luôn luôn nhắc nhở, dùng đan phương kia luyện chế đan dược, nhất định phải cẩn thận thật cẩn thận!
Tần Lập mang theo hắc báo khủng bố cũng khiến cho nhiều người chú ý, ngay cả mấy đầu Quy Giáp Long Mã khi cảm nhận được khí tức trên người Tiểu Hắc, thái độ ngẩng đầu ưỡn ngực, khinh khỉnh nhìn mấy con ngựa xung quanh cũng phải sửa lại. Tất cả đều quỳ xuống đất, đầu cúi dập xuống, cả người run rẩy.
Đây chính là sự khác biệt về đẳng cấp giữa các linh thú. Uy thế so với võ giả nhân loại càng thêm rõ ràng!
Tiểu Hắc căn bản là không nhìn tới mấy con Quy Giáp Long Mã này. Đối với nó, bản thân là linh thú đang tiến công tới cảnh giới Chí Tôn, loại linh thú Địa cấp, Thiên cấp này căn bản là một đám rác rưởi!
Chủ nào thì tớ nấy. Hiện giờ, cái tính cao ngạo đã ăn vào xương Tiểu Hắc đang được phát huy ra mười phần. Nó ngẩng đầu ưỡn ngực, mạnh mẽ bước đi. Trên mặt nó không chút biểu tình đi qua những người xung quanh.
Mãi đến khi mấy người Tần Lập đi vào xong, những người sau lưng mới hưng phấn nghị luận sôi nổi.
- Hai người một báo kia chính là tuyệt thế thiên tài thần bí của Tần gia sao?
- Phải đó, ngươi nhìn đầu hắc báo kia xem, dường như là Hắc Kim Thần Báo trong truyền thuyết ở cấm địa của Huyền Đảo đó!
- Trời, tiểu tử này cuối cùng là ai vậy? Sao có thể có quan hệ với cấm địa Huyền Đảo được?
- Đúng vậy, ngươi không nhìn xem hiện giờ Tần gia hùng mạnh thế nào. Ngay cả người của Thôi gia còn dám giết, người ta chân chính là quật khởi trong một đêm đó!
Lúc này, từ trên chiếc xe do Quy Giáp Long Mã kéo bước xuống một đoàn người. Đa số đều còn trẻ tuổi, nam anh tuấn tiêu sái, nữ dịu dàng xinh đẹp, còn mấy lão già nhìn mười phần già nua. Những người này bất kể là nam nữ già trẻ, dường như đều từ hầm băng đi ra, cả người đều toát ra khí tức lạnh lẽo như thực chất khiến người ta khó chịu. Hơn nữa, đây không phải là cố ý.
Mấy người này đều nhìn về phía Tần Lập và Thượng Quan Thi Vũ cùng với Tiểu Hắc cho tới khi bóng dáng biến mất, đều không nói gì. Họ chậm rãi đi vào trong phòng đấu giá Tứ Hải.
Đợi cho tất cả bọn họ đi vào, những người bên ngoài mới hưng phấn hẳn lên.
- Nhìn kìa, đúng là người của Băng Thiên Nhai!
- Đúng vậy! nhất định là vậy! Ngươi coi hàn khí trên người họ kìa, ta chỉ liếc một cái đã thấy run run!
- Xem ra Tần gia thành Phong Sa hiện giờ thực là nổi danh! Buông tha cho một đan phương, lại có thể dẫn đến vô số đại gia tộc cường đại!
- Ngươi nói coi, bảy thế lực lớn có thể tới cả hay không?
- Thôi gia cũng tới sao?
- Sao không tới? Ta đoán họ chắc chắn tới! Hơn nữa, ta còn nghe nói, một số võ giả tán tu cường đại cũng đều đến nơi này!
- Trời ạ! Huyền Đảo ngoài các đại gia tộc đại môn phái, trong truyền thuyết còn có rất nhiều võ giả thực lực siêu cường, chẳng lẽ họ cũng cố ý nhúng tay vào đan phương này sao?
- Ai biết, có lẽ chỉ là giúp vui thôi.
Mọi người hưng phấn nghị luận. Giờ phút này, ba nghìn chỗ ngồi trong đại sảnh phòng đấu giá gần như đã ngồi đầy! Rất nhiều người đều vẻ mặt phong trần. Hiển nhiên là họ một đường đi thẳng tới đây, vừa may mới đến kịp.
Nhiều người quen nhau, lớn tiếng đàm tiếu. Trong đại sảnh trống trải của phòng đấu giá tràn ngập tiếng người ồn ào.
Lô ghế chỗ Tần Lập ngồi là một trong mười ba lô ghế chữ thiên, vốn thuộc về người của Tần gia!
Trong ghế lô rất lớn, rộng chửng hơn ba trăm mét vuông, trên mặt đất trải thảm hoa lệ và xa hoa...
Vách tường còn có tác dụng cách âm, được làm bằng kim chúc đặc thù, có thể ngăn cản thám thính của võ giả bình thường. Nếu võ giả cường đại đứng ngay bên sườn thả ra thần thức, thì mới có thể thám thính được cuộc nói chuyện của đối phương. Phòng đấu giá Từ Hải sở dĩ có thể đứng sừng sững nhiều năm không ngã, công phu bỏ ra trên nhiều chi tiết, cũng là nhất lưu!
Người trong phòng có ba huynh đệ Tần Hải Dương, cộng thêm Tần Lĩnh Sơn, bốn lão tổ Tần gia, ngồi cùng nhau. Tần Tỏa và vài người thanh niên Tần gia ngồi cùng một chỗ. Tần Văn Hiên, Tần Hàn Nguyệt cùng với Tần Tuyết ngồi cùng. Còn có mười mấy người có thực lực mạnh mẽ của Tần gia cũng tự tản ra ngồi các nơi trong phòng. Họ ngồi trên ghế dựa mềm mại, vẻ mặt hưng phấn chuyện trò.
Vốn giờ khắc này nên là thời khắc mà Tần gia phải cảm thấy nhục nhã, vì bọn họ không chịu được áp lực cực lớn, cuối cùng phải tặng đi bảo bối của nhà mình,
Nếu thực sự vậy thì bốn lão tổ tông Tần gia nhất định sẽ không xuất hiện ở đây. Các tinh anh cảnh giới Hợp Thiên cũng không tới đây. Chỉ sợ, ngay cả Tần Tỏa cũng không thể phấn chấn mà ngồi cùng mấy vị huynh đệ đồng tộc mà nói chuyện trời đất như thế này.
Tất cả những điều này, đều vì sự thần kỳ của Tần Lập, không ai có thể tưởng được, trên tay hắn lại có nhiều đan dược thánh phẩm như vậy!
Chẳng những vừa mới tiêu diệt đám người kiêu ngạo của Thôi gia xong, còn kết minh với hai trong số bảy đại thế lực, cùng hơn ba mươi thế lực cao cấp, nhất cử đẩy Tần gia lên thượng vị.
Cho nên, gần như tất cả mọi người Tần gia đều nhìn Tần Lập bằng ánh mắt tràn đầy cảm khái và tự hào, cũng vì quyết định anh minh của gia chủ mà bội phục không thôi.
Nếu đổi là họ, trước đó dù có nhận Tần Lập, cũng chắc gì đã có được sự tin tưởng lớn tới mức này. Nếu không có được sự tín nhiệm và tình cảm đồng tộc nồng đậm này, Tần Lập sao có thể báo đáp gia tộc như thế? Ai cũng hiểu, nếu Tần Lập muốn tự mình sáng lập một thế lực mới, không đến trăm năm sau, nhất định sẽ có thể vượt qua Tần gia hiện tại!
Trong lòng Tần Hàn Nguyệt chính là tự hào, nhìn đứa con mình và con dâu, sự cưng chiều trong mắt quả thực như muốn hóa thành thực chất vậy.
- Thi Vũ! Ta nghĩ, khi hội đấu giá chấm dứt, gia tộc cũng ổn định lại, chúng ta trở về thế tục một chuyến đi.
Tần Hàn Nguyệt cười tủm tỉm nhìn Thượng Quan Thi Vũ nói.
Sắc mặt Thượng Quan Thi Vũ ửng đỏ, nàng là cô gái thông minh thanh khiết tất nhiên có thể hiểu được Tần Hàn Nguyệt có ý gì. Nàng nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tần Lập bên cạnh, hơi gật gật đầu, sau đó nói:
- Con nghĩ, nếu có cơ hội, có thể tìm được phụ mẫu con thì thật là tốt!
Nhắc tới cha mẹ Thượng Quan Thi Vũ, Tần Lập cũng thở dài một tiếng. Năm đó cha mẹ Thi Vũ vì tìm cách giải quyết làn da màu lam của con gái, đã rời gia tộc từ khi Thượng Quan Thi Vũ còn trong tã lót. Nhoáng một cái đã mười mấy năm trôi qua, không có tin tức gì. Nhiều người đều cảm thấy, bọn họ đã găp bất trắc gì đó. Bằng không sao có thể không có chút tin tức nào truyền lại?
Tần Hàn Nguyệt gật đầu. Nhắc tới cha mẹ, nàng cũng không nhịn được nghĩ đến cha mẹ thân sinh của mình, không nhịn được trăm ngàn mối cảm xúc nói:
- Như thế cũng được, chỉ cần có một tia hy vọng, cũng phải tìm được vợ chồng Thượng Quan đại ca!
Năm đó Tần Hàn Nguyệt cùng với cha mẹ Thượng Quan Thi Vũ tất nhiên là có biết nhau, hơn nữa Tần Hàn Nguyệt và mẫu thân của Thượng Quan Thi Vũ là Lâm Vân Lan có quan hệ không tệ.
Lúc này, chỉ thấy trên đài có một người hơn bốn mươi tuổi đi ra. Thân hình cao lớn, tướng mạo đường đường, khiến cho người ta có một cảm giác tự tin.
Tứ Hải Môn môn chủ, Lý Tứ Hải, cũng là con cháu của Lý gia thành Phong Sa, bảy mươi năm trước sáng lập Tứ Hải Môn, sau đó lại mở phòng đấu giá Tứ Hải này, nghe nói hắn đã đạt tới cảnh giới Hợp Thiên.
Tần Văn Hiên nhẹ giọng giải thích, Tần Lập nhìn theo khẽ gật đầu. Nhìn tướng mạo người này, chính là một người rất có năng lực.
- Chư vị anh hùng các phương, xin yên lặng một chút. Tại hạ là chủ của phòng đấu giá Tứ Hải, đồng thời cũng là môn chủ Tứ Hải Môn Lý Tứ Hải, bái kiến chư vị anh hùng.
Lý Tứ Hải nói xong liền ôm quyền, nói:
- Hôm nay là ngày vinh quang nhất từ khi phòng đấu giá Tứ Hải lập ra tới nay! Bốn đại gia tộc, ba đại môn phái bao gồm vài trăm đại tộc đại phái trên Huyền Đảo tất cả đều tề tụ tại đây. Lý Tứ Hải ta vạn phần vinh hạnh, vì mọi người phụ trách một lần đấu giá này!
Không khí trong ghế lô của Tần gia hơi căng thẳng, Thôi gia, quả nhiên là vẫn phái người tới đây!
Điều này vẫn nằm trong dự kiến, lại cũng có chút ít bất ngờ. Trên dưới Tần gia đã nghĩ rằng người Thôi gia sẽ tới, nhưng cũng cho rằng Thôi gia coi trọng thể diện như vậy, cho dù bị Lâm gia và Thiên Ky Môn gây áp lực thì sẽ không ngang nhiên báo thù, nhưng động tác sau lưng nhất định không ít, hơn nữa, ít nhất cũng sẽ cảnh cáo Tần gia một chút.
Nhưng đối phương tới đây lại không hề có động tác gì. Chẳng lẽ, Thôi gia bạo ngược lần này lại đổi tính?
Tất cả mọi người đều cho rằng, khả năng này cực kỳ bé nhỏ. Đại khái là sau khi đan phương kia có người sở hữu mới có thể thấy được.